Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 107: 107

Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)

  • 314 lượt xem
  • 1981 chữ
  • 2023-01-02 22:02:58

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đón bát canh sữa uống vài hớp, mùi vị hoa quả đã át đi vị tanh nồng của sữa, Trang Lạc Yên thích thú uống thêm một chút.

Đặt bát xuống, Trang Lạc Yên ngáp dài, ngồi vào trước gương để các cung nữ chải tóc cho mình.

Một loạt hộp trang sức châu báu bày mở trước mặt Trang Lạc Yên, ánh mắt nàng lướt qua vài cái, cuối cùng rơi vào một cây trâm khắc bướm lượn trong mây, nàng cầm lên đưa cho cung nữ phía sau: “Trâm này rất hợp với bộ xiêm y hôm nay.”

Vấn tóc xong, Trang Lạc Yên đứng lên, liếc nhìn cung Kiền Chính sơn son thếp vàng, đưa tay cho Vân Tịch: “Đi thôi, đến giờ thỉnh an Hoàng hậu nương nương rồi, sợ là hôm nay sẽ đến muộn đây.”

Trong cung Cảnh Ương, Hoàng hậu ngồi ngay ngắn trên ghế khắc hoa văn phượng hoàng trong đám tường vân, phía dưới là các phi tần ngồi theo phân vị, chỉ còn ba vị trí hai bên Hoàng hậu là chưa có người ngồi. Những người ngồi dưới không ai dám liếc nhìn mấy vị trí còn trống. Có lẽ do bầu không khí quá căng thẳng, nụ cười trên mặt Hoàng hậu cũng cứng nhắc khó coi.

Trong lòng mọi người đều hiểu, vị trí ngồi đại diện cho địa vị, nay trong hậu cung, phi tần phân vị “phi” trở lên chỉ có bốn người, nhưng lúc này có đến ba người chưa tới thỉnh an Hoàng hậu.

Hiền quý phi quét mắt nhìn ba vị trí còn trống, mở miệng nói: “Hôm qua mưa to suốt đêm, thời tiết đã dần lạnh, Hoàng hậu nương nương cũng phải bảo trọng thân thể đấy ạ.”

Hoàng hậu nghe vậy cũng cười nói: “Sức khỏe của bổn cung xưa nay vẫn rất tốt, các vị tỉ muội đang ngồi đây mới nên cẩn thận một chút.”

“Thục quý phi, Nhu phi, Chiêu phi ba vị muội muội đều là người yếu ớt, không biết có phải tối qua bị cảm lạnh chăng.” Hiền quý phi dám nói như vậy nhưng những người khác không dám hùa theo.

Hoàng hậu mỉm cười nhìn về phía Hiền quý phi một chốc: “Tối qua Chiêu phi hầu hạ Hoàng thượng ở cung Kiền Chính, chắc là mệt nhọc.”

Hiền quý phi nghe nói thế, cũng hơi mỉm cười, ánh mắt lại dời về phía những người khác.

Bên ngoài cung Cảnh Ương, Trang Lạc Yên và Nhu phi một trái một phải từ hai hướng cùng tới trước cửa cung, hai người đồng thời dừng lại.

Nhìn nhau một lát, Trang Lạc Yên xuống kiệu, bước lại hơi cúi người chào: “Tỉ tỉ đến sớm.”

“Lúc này cũng không còn sớm đâu.” Nhu phi trả lễ, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, biếng nhác nói, “Ngày xưa thấy muội muội thường tới thỉnh an sớm lắm mà, sao hôm nay cũng bắt đầu buông thả rồi?”

“Đêm qua ngủ hơi sâu, khiến tỉ tỉ chê cười rồi.” Trang Lạc Yên mỉm cười, bước theo Nhu phi vào trong cung Cảnh Ương, đi sau đối phương nửa bước.

“Ta có cười hay không không quan trọng,” Nhu phi dừng chân, quay đầu nhìn về phía Trang Lạc Yên, “Người khác thấy thế nào mới là trọng yếu nhất.” Nói xong, lại tiếp tục bước đi.

Đuôi mày khẽ động đậy, bước chân Trang Lạc Yên thoáng sững lại, khoảng cách với Nhu phi liền bị kéo giãn. Nhìn theo bóng lưng Nhu phi, Trang Lạc Yên cười nói: “Tỉ tỉ nghĩ nhiều rồi.”

Nhu phi quay đầu nhìn nàng một cái, không lên tiếng, bước chân cũng hơi chậm lại. Chờ Trang Lạc Yên đuổi kịp, hai người cùng bước vào cửa chính điện cung Cảnh Ương.

“Nhu phi tới, Chiêu phi tới.”

Tiếng truyền báo của thái giám khiến cuộc nói chuyện giữa Hoàng hậu và Hiền quý phi bị gián đoạn, hai người cười cười nhìn về phía cửa, thấy Nhu phi và Chiêu phi cùng đi vào.

Nụ cười trên mặt Hoàng hậu vẫn không hề thay đổi, ánh mắt lại hơi lạnh lùng.

“Hôm nay là ngày lành hay sao, đúng là hiếm có dịp được thấy hai vị muội muội cùng tới thỉnh an Hoàng hậu nương nương một lúc đấy.” Hiền quý phi cười nhìn Trang Lạc Yên và Nhu phi.

“Chỉ tình cờ gặp Chiêu phi bên ngoài thôi ạ.” Nhu phi thờ ơ trả lời, quay sang hành lễ với Hoàng hậu, cười nói, “Hôm nay tới muộn, tần thiếp xin được tạ lỗi với Hoàng hậu nương nương.”

“Tần thiếp cũng có tội.” Trang Lạc Yên học theo nhận lỗi.

“Lúc này chưa tính là muộn, hai người các muội không cần như vậy.” Hoàng hậu cười cười, cho cả hai ngồi xuống. “Bổn cung là người hay so đo như thế sao?”

Trang Lạc Yên lại thi lễ một lần nữa rồi mới ngồi xuống, đưa mắt nhìn những người đang ngồi trong phòng một lượt, cuối cùng, ánh mắt rơi xuống chiếc ghế trống duy nhất trong phòng, vị trí dành cho Thục quý phi.

Lệ thỉnh an mỗi ngày là hoạt động hết sức buồn chán và giày vò đối với Trang Lạc Yên, nhưng có thể đối với Hoàng hậu lại khác. Điều dễ chịu duy nhất đó là nhìn một đám đàn bà con gái không cần biết được sủng hay không đều phải ngoan ngoãn đến trước mặt nàng ta hành lễ, tìm niềm vui trong nỗi khổ, đại thể là thế này đây.

Thờ ơ nghe những người đó tán dương nhau, lại qua một nén hương sau, mới nghe được thái giám bên ngoài báo danh hào Thục quý phi.

Bàn tay đang bưng tách trà hơi chựng lại, Trang Lạc Yên lập tức đặt tách lại bàn, khôi phục tư thế đoan trang.

“Bái kiến Hoàng hậu nương nương.” Thục quý phi bước vào, thi lễ với Hoàng hậu, đường nhìn lại quét qua Trang Lạc Yên, mà lúc này Trang Lạc Yên chỉ mỉm cười, không lộ ra bất cứ biểu tình dư thừa nào.

“Sắc mặt Thục quý phi trông không được tốt lắm, thân mình có khỏe chăng?” Hiền quý phi bưng tách trà, vẻ mặt độn thêm một tia trào phúng.

Tia trào phúng ấy đối với Thục quý phi là loại vũ nhục lớn nhất, gương mặt đang tươi cười lập tức hơi trầm xuống, rồi lại nhanh chóng khôi phục như cũ: “Tối hôm qua có hơi nhiễm lạnh, khiến các vị tỉ muội chê cười rồi.”

“Tối hôm qua, qua giờ tý mới bắt đầu mưa, không biết vì sao muội muội lại bị nhiễm lạnh, sau này phải cẩn thận chăm sóc bản thân đấy.” Hiền quý phi như cười như không nhìn Thục quý phi, nét châm chọc trong mắt càng thêm rõ ràng.

Ánh mắt Thục quý phi trở nên lạnh lùng, giọng nói lại vẫn nhu hòa như xưa: “Hiền tỉ tỉ nói vậy cũng là ngủ không tốt ư, nếu không, sao biết được trời mưa lúc nào?”

“Không nói Hiền quý phi nương nương tối qua ngủ không ngon, ngay cả muội muội cũng bị tiếng mưa rơi đánh thức đấy.” Trang Lạc Yên tiếp lời, “Nhưng tần thiếp vẫn còn nhớ chính xác, tối qua lúc giờ tý ba khắc bắt đầu mưa.”

Hiền quý phi vốn bị Thục quý phi vặn ngược, đang khó chịu ra mặt, nhờ mấy lời của Trang Lạc Yên nay đã thoải mái hơn.

Thục quý phi nhìn về phía Trang Lạc Yên: “Muội muội ngủ không được sâu lắm nhỉ?”

“Tỉ tỉ quá lời, hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng, muội muội đâu dám không cẩn thận.” Trang Lạc Yên mỉm cười, gương mặt còn mang theo xuân ý vô hạn.

Thục quý phi nghe đến đó, nụ cười càng thêm tươi tắn: “Muội muội nói phải.”

Trang Lạc Yên nhìn ý cười trên mặt Thục quý phi, nghĩ thầm trong bụng, không biết trong lòng nàng ta lúc này đang nguyền rủa mình thế nào đây?

Thỉnh an kết thúc, các phi tần đều chào ra về, Hòa Ngọc quỳ gối bóp chân cho Hoàng hậu, băn khoăn hỏi: “Nương nương, nô tì không hiểu, Chiêu phi nương nương luôn khiêm tốn kín đáo, sao hôm nay lại tỏ vẻ đối nghịch với Thục quý phi nương nương thế ạ?”

“Nếu nàng ta chỉ biết nhường nhịn thì làm sao ngồi vững ở vị trí hôm nay,” Hoàng hậu cười nhạt, “Chúng ta đều đã xem nhẹ Trang Lạc Yên rồi. Lúc này người hối hận nhất chỉ e không phải là bổn cung mà là vị Thục quý phi luôn cho mình là người trọng yếu nhất trong lòng Hoàng thượng kia cơ.”

Hòa Ngọc nhìn sắc mặt chủ tử mình, vội cúi đầu, chuyện Hoàng hậu nương nương không thích Thục quý phi nàng cũng biết, nhưng thật không ngờ nương nương lại ghét Thục quý phi đến mức này.

Bên ngoài cung Cảnh Ươngcác phi tần lớn nhỏ hành lễ tiễn, Trang Lạc Yên nhìn Thục quý phi lên kiệu rời đi mới vịn tay Vân Tịch lên kiệu, nghe một loạt tiếng quỳ an phía sau, đầu nàng hơi chao đảo, tựa hồ có cảm giác choáng váng.

Khẽ cau mày, trong lòng Trang Lạc Yên có cảm giác không ổn, ra khỏi phạm vi cung Cảnh Ương, nàng cúi đầu nói khẽ với Vân Tịch đi bên cạnh kiệu; “Em đến Thái y viện mời vị Mao thái y vẫn thường xem mạch cho ta tới đi.”

Vân Tịch thấy chủ tử nhà mình có vẻ nghiêm nghị, không dám chậm trễ, vâng một tiếng rồi vội vã đi nhanh về phía Thái y viện.

“Ngươi nói là thấy đại cung nữ Vân Tịch của cung Hi Hòa đi về phía Thái Y viện?” Thục quý phi ngồi trên kiệu, nghe thái giám báo lại, thoáng biến sắc, sau lại nhanh chóng nở nụ cười. “Mấy ngày nay muội muội của bổn cung không được khỏe, bổn cung cũng nên đến thăm nàng ấy một lát.”

Lăng Sa nghe vậy bèn cười: “Chủ tử nói phải ạ, hôm qua nô tì còn nghe Sơ Tinh hầu hạ Tô tu nghi nói, Tô tu nghi rất nhớ nương nương đấy.”

“Bổn cung cũng nhớ muội muội này, đi tới chỗ Tô tu nghi đi.” Thục quý phi nói xong lại hạ giọng, “Sai người để ý Thái Y viện một chút.”

***

Rất nhanh, Mao thái y đã được mời đến cung Hi Hòa, song kết quả chẩn ra hỉ mạch khiến Trang Lạc Yên khá bất ngờ.

“Chắc chứ?” Trang Lạc Yên thu tay về, nhìn gương mặt phủ đầy nếp nhăn của Mao thái y, nhận tách trà Thính Trúc đưa tới, chậm rãi nhấp một ngụm, “Mong rằng lần này Mao thái y sẽ không nhầm.”

Mao thái y nghe đến đó, thoáng rùng mình một cái, cả người như rớt xuống hầm băng. Vị Chiêu phi này đã biết lần trước chẩn ra hỉ mạch là một nhầm lẫn, lại nghĩ đến từ lúc làm bộ sảy thai tới giờ, phân vị của Chiêu phi đã thăng tiến bao nhiêu, Mao thái y liền có cảm giác thở không nổi nữa. Đây là một nhân vật vô cùng lợi hại, mà đáng sợ nhất chính là, một người đàn bà như vậy trong mắt người khác lại là một kẻ chỉ có chút nhan sắc mà chẳng có bao nhiêu đầu óc, thế mới thấy, tâm cơ vị này sâu đến đâu.

Trang Lạc Yên tủm tỉm cười, nhìn Mao thái y sợ toát mồ hôi: “Xem ra hôm nay trời nóng quá nhỉ, nay Mao thái y tuổi tác đã cao, mấy năm nay bôn ba vất vả vì các chủ tử trong cung, thật là dốc lòng dốc sức. Bổn cung nghe nói cháu trai của ông rất có tài trong nghề y, nếu có thể vào Thái y viện tiếp nhận vị trí của ông thì Mao gia có thể coi là thế gia trên y đạo rồi.”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top