Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 15: 15

Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)

  • 357 lượt xem
  • 2590 chữ
  • 2023-01-02 16:48:56

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trang Lạc Yên nhìn mấy món điểm tâm trong hộp, gật đầu nói: “Thưởng cho họ đi.” Nhưng không nói thêm nàng có ăn hay không.

Vân Tịch ngầm hiểu ý, đậy hộp đồ ăn lại, lấy một túi tiền đi ra cửa.

Thính Trúc liếc nhìn hộp điểm tâm bị bỏ lại chỏng chơ, cúi đầu sắp xếp đồ trang sức trên bàn gương.

Vài ngày sau, trong hậu cung lại truyền đến một tin, có hai cung nữ mải chơi rồi trượt chân rơi vào hồ sen, không ai phát hiện kịp thời nên đã chết đuối, Hoàng hậu nhân từ, sai người đưa cho người nhà hai nữ tử đó một món tiền trợ cấp.

Lại một tháng sau, một chính ngũ phẩm dung hoa chết đột ngột, lấy quy chế dành cho chính lục phẩm lương nghi để hạ táng. Chẳng một ai quan tâm đến nguyên nhân cái chết của nàng dung hoa này, lại càng không có người để ý đến tang lễ của nàng ta. Trong mắt họ, một dung hoa thực sự không đáng để ý đến, chết cũng chẳng ảnh hưởng tới ai, trong cung lại thiếu một người phân chia thánh sủng mà thôi.

Trang Lạc Yên mơ hồ đoán cái chết của nàng dung hoa này có liên quan đến hai cung nữ “trượt chân” kia, nhưng nhìn thái độ thờ ơ như đã quen với loại chuyện này của những người khác, nàng cũng coi như không biết, chỉ kín đáo nghe ngóng vài chuyện liên quan tới vị dung hoa ấy mà thôi. Nghe ra mới biết, hai cung nữ đúng là người hầu của nàng Bạch dung hoa ấy, hơn nữa, chỗ ở của Bạch dung hoa này khá gần nơi lần trước Diệp thục dung bị ngã dẫn đến sảy thai, không biết trong đó có gì mờ ám hay không.

Nàng dung hoa này chết đi, Diệp thục dung không hề lên tiếng, Hoàng hậu cũng không tra xét gì, vậy nên việc này bị bỏ qua một bên.

Sắp vào hè, điện Trung Tỉnh bắt đầu cung cấp băng mát cho cung điện của vài phi tần được sủng ái, số lượng ít nhiều không giống nhau.

Đào Ngọc các tuy không phải nơi được Đế vương chú ý nhất nhưng nô tài của điện Trung Tỉnh không dám cắt xén thứ gì, băng cũng đưa đến đúng lúc, không hề chậm trễ.

Tay nghề chế tác đồ ăn từ băng của Vân Tịch rất tuyệt, đầu tiên nàng bảo mấy thái giám khỏe mạnh mài băng thật mịn, sau đó thêm các loại hoa quả vào trộn lên, ăn giải nhiệt rất tốt.

Trang Lạc Yên bưng bát băng mài trên tay, cảm thấy vô cùng xấu hổ vì đã từng coi thường người xưa, hồi nàng còn đi học đã từng nói với bạn bè về chuyện xuyên không về thời cổ đại có thể làm đá bào để gây sự chú ý, đến nơi đây mới biết, đá bào mà so với bát băng mài này thì chỉ là cặn bã.

Nằm trên ghế mềm ăn bát băng mài trộn hoa quả, hai cung nữ đứng hai bên quạt mát, một cung nữ bóp chân, một cung nữ bóp vai, cuộc sống liệu có thể sa đọa hơn nữa không? Đưa bát không cho Vân Tịch đứng bên cạnh, Trang Lạc Yên ngáp một cái: “Ta ngủ trưa một lát, nếu có vị chủ tử ở cung nào tới chơi thì đánh thức ta dậy nhé!”

“Vâng ạ.” Vân Tịch đưa tay đỡ Trang Lạc Yên, chủ tớ mới đi được mấy bước, đột nhiên nghe bên ngoài có tiếng thái giám cao giọng nói.

“Truyền khẩu dụ của Hoàng thượng, tối nay Đào Ngọc các thắp đèn.”

Người trong Đào Ngọc các đều hỉ hả mừng rỡ, từ khi thời tiết trở nên nóng bức, số lần Hoàng thượng lật thẻ bài liền giảm đi nhiều, hôm nay ngài tới Đào Ngọc các, đương nhiên là chuyện đáng mừng.

Thưởng một món tiền cho thái giám truyền tin, Trang Lạc Yên nghĩ, thời tiết nóng thế này mà tối nay còn phải ngủ chung, chắc chắn ngủ không ngon rồi. Vì vậy nàng quả quyết, trưa nay nhất định phải bù giấc đã.

Mùa hè là mùa khiến các nữ tử của hậu cung vừa yêu vừa ghét, yêu vì mùa này được mặc áo váy mỏng manh mềm mại tôn vóc người, ghét vì mùa hè ra nhiều mồ hôi, nếu ở cạnh Hoàng thượng mà trên người có mùi bất thường thì thật không hay. Vì vậy, một số người bèn xông hương cho quần áo rất đậm mùi, cả phòng ở cũng chọn xông mùi hương đậm mội chút, hi vọng như vậy sẽ át đi mùi lạ, tránh cho Đế vương không vui.

Phong Cẩn là đàn ông, thực ra không thích những lúc thời tiết oi bức thế này còn phải vào một căn phòng sực nức mùi hương, có điều hậu cung xưa nay như vậy, hắn lại kiệm lời, chỉ là, mỗi khi vào hè, số lần tới hậu cung của hắn giảm đi một chút. Những người đã ở lâu trong cung đều biết đến mùa hè Hoàng đế không thường tới đây, dần dần cũng quen đi.

Ngủ thẳng đến chạng vạng, Trang Lạc Yên mới đến ngồi bên cửa sổ, nhìn lên trời chiều màu cam nóng rực, thầm nghĩ, nếu mình biến thành con gái nhà nông, lúc này đừng nói đến chuyện dùng băng làm mát phòng ở, e là giờ này còn phải nai lưng ra đồng kìa.

Ngay cả ở hiện đại, nông dân đều phải lao động rất vất vả, nói gì đến ở thời đại này công cụ lao động còn lạc hậu, việc đồng áng sẽ còn nhọc nhằn đến đâu? Nàng là người biết thỏa mãn, luôn cho rằng so với cuộc sống bôn ba vất vả ngoài kia, cuộc sống nơi đây có cái ăn cái mặc lại được “hưởng thụ” đàn ông miễn phí thích hợp với mình hơn.

“Bẩm chủ tử, đã chuẩn bị xong cả rồi, người nên đi tắm thôi ạ.” Vân Tịch khẽ lên tiếng nhắc nhở.

Trang Lạc Yên gật đầu, đứng dậy đi vào phòng bên tắm rửa, loại thời tiết này, không phi tần nào có can đảm nghênh đón Đế vương mà không tắm táp.

Chọn một chiếc váy dài chấm đất màu xanh lục nhạt không chiết eo, váy đã được xông lá bạc hà, mùi rất nhạt nhưng lại khiến người ta cảm thấy mát mẻ dễ chịu, ở đây, bạc hà chẳng khác gì cỏ dại, không ai để ý đến, Trang Lạc Yên rất thích mùi của nó nên đã sai Vân Tịch và Thính Trúc lựa lúc không người thì hái một ít, hiệu quả xông hương cũng không tệ.

Thấy cung nữ hầu hạ đang định bôi dầu lên tóc mình, Trang Lạc Yên vội ra hiệu dừng lại, dùng dầu bôi tóc tuy sẽ giúp tóc trông bóng mượt nhưng mùa hè còn bôi mấy thứ này lên đầu sẽ khiến người ta cảm thấy ngột ngạt, cứ để tự nhiên lại tốt hơn.

Chải một kiểu tóc xuất vân đơn giản, chọn hai cây trâm cài đầu dùng trong mùa hè cắm vào búi tóc, không trang điểm gì thêm ngoại trừ tô chút son môi mang vị hoa quả, Trang Lạc Yên khoát tay: “Cứ thế là được.”

Thính Trúc nhìn chủ tử mình, tuy lúc này không phải là thời điểm xinh đẹp nhất của người nhưng lại khiến người đối diện cảm thấy thoải mái dễ chịu vô cùng, nhất là vào giữa mùa nóng bức, bộ dáng của chủ tử thật làm người ta cảm thấy khoan khoái.

Trang Lạc Yên vất vả chuẩn bị không hề uổng phí, Hoàng đế vừa đến chỗ nàng, sắc mặt liền nhẹ nhõm đi nhiều, hiển nhiên trang phục của nàng và bài trí trong các khiến hắn thấy thư thái hơn.

Nói cho cùng, vị Hoàng đế này tuy khó nắm bắt nhưng vẫn còn dễ chiều hơn vị sếp cũ – một kẻ e rằng kiếp sau có đầu thai thành thứ gì thì vẫn khiến người ta cảm thấy Thượng đế thật nhân từ, Trang Lạc Yên nhận thấy áp lực của mình trong “công việc” này không quá lớn.

Đêm nay Phong Cẩn ngủ rất ngon, không phải ngửi thứ mùi hương ngột ngạt, không phải chạm vào mái tóc bóng nhẫy dầu, lại thêm mùi nhàn nhạt mát mẻ trên người Chiêu tần khiến hắn rất thoải mái, ngủ một mạch tới tận lúc Cao Đức Trung quỳ gọi mời hắn dậy.

Một đêm say giấc, tâm trạng Phong Cẩn ốt hơn nhiều, ngửi thấy mùi hương man mát nhàn nhạt trong phòng, hắn liền mở miệng thưởng không ít đồ. Sau đó quyết định phân vị cho Chiêu tần này. Dù sao đấy cũng là một nữ tử rất hợp ý hắn mà lại yêu hắn say đắm, không nên cứ để nàng đứng ở một phân vị “tần” tòng tứ phẩm mãi được.

“Bãi giá!”

Trang Lạc Yên nhìn Phong Cẩn đi mất, tay vuốt vuốt cần cổ trơn tru không dính chút mồ hôi, ngáp một cái, tên Hoàng đế này có phải đã khá lâu không tới hậu cung rồi không, tối qua tác chiến ác liệt như vậy?

“Bẩm chủ tử, đây là thuốc bổ Hoàng thượng ban thưởng.” Vân Tịch bưng một bát nước thuốc tới bên giường, phía sau còn có một thái giám nội thị đi theo.

Trang Lạc Yên nhận bát thuốc, ngửa đầu uống sạch. Thuốc bổ gì đâu, là bát thuốc tránh thai mà thôi, Hoàng đế không định để nàng có con lúc này, nàng cũng chẳng có ý đó. Không nói địa vị nàng lúc này không đủ để che chở một đứa bé, dù có thể làm được, nàng cũng không định sinh con bằng một thân thể mười tám tuổi, tuy tranh đoạt sủng ái rất quan trọng nhưng phải sống được thì mới hưởng thụ được những phú quý và vinh hoa sau sủng ái ấy chứ, sinh con ở thời đại này rất nguy hiểm, nàng không muốn đánh cược mạng mình.

Thái giám nội thị nhận lấy bát thuốc cạn sạch, nói vài câu may mắn rồi xin lui.

“Nếu mà có một đứa con…”

“Nếu có một đứa con thì cũng phải giao cho phi tần khác nuôi mà thôi” Trang Lạc Yên cười cười, không để tâm, “Em thấy trong cung có phi tần phân vị thấp nào được nuôi con mình không?”

Nét mặt Vân Tịch lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nàng hiểu những chuyện vòng vo trong cung, “Nô tì cũng chỉ nghĩ thế thôi.”

“Sớm muộn gì cũng sẽ có,” Trang Lạc Yên không muốn nói với Vân Tịch về chuyện này nữa, bèn qua loa một câu với nàng rồi ngáp một cái, “Gọi người vào hầu ta thay đồ đi.” Lại đến giờ đi thỉnh an Hoàng hậu rồi, việc này cũng giống như quẹt thẻ đi làm vậy, có điều cái trước cần tốn nơ-ron thần kinh một chút, cái sau chỉ cần quẹt thẻ hay vân tay là đủ.

Vừa thay đồ xong, người của cung Kiền Chính đã đem những thứ Hoàng đế ban thưởng cho nàng tới. Trang Lạc Yên nhìn mấy món trang sức ngọc ngà châu báu, khóe miệng liền cong lên, nàng là một kẻ tầm thường, mấy món đồ xinh xắn lóng lánh này rất hợp mắt nàng.

Vì chuyện nhận ban thưởng, Trang Lạc Yên tới cung Hoàng hậu trễ hơn mọi ngày, cũng may mà Hoàng hậu không hề tỏ ra khó chịu, ban thưởng chỗ ngồi rồi cũng nói chuyện đôi câu.

Những phi tần ngồi đây không hề gây chuyện với nàng, thứ nhất là vì Trang Lạc Yên đến chậm do bận tiếp nhận ban thưởng của Hoàng đế, thứ hai là vì gần đây tuy Trang Lạc Yên không phải là nhân vật được sủng ái nhất nhưng cũng được coi như hợp mắt Hoàng thượng, làm mất lòng lòng vị Chiêu tần này chẳng có gì hay .

Thời tiết oi bức, Hoàng hậu không muốn tán chuyện nhiều, thỉnh an xong liền cho các phi tần về. Lúc ra khỏi cửa, Thục quý phi dẫn đầu đi trước, phi tần khác không dám vượt qua nàng, đợi khi Thục quý phi lên kiệu đi rồi mới túm năm tụm ba tản đi.

Vẫn còn sớm, ánh mặt trời chưa quá gay gắt, Trang Lạc Yên muốn đi dạo ở nơi nào thanh vắng râm mát một chút để tăng cường sức khỏe, tránh cho sau này rơi vào tình trạng mảnh mai yếu đuối đến độ bước một bước phải đong đưa vài lượt.

Vậy mà, vừa tới một nơi tĩnh lặng hợp ý lại gặp một người ngoài dự đoán.

***

Trang Lạc Yên cố tình chọn chỗ yên tĩnh vì muốn tránh các phi tần khác, nào ngờ ở nơi vắng vẻ này không nhưng gặp phải một phi tần mà còn là người quen.

Từ khi Viện phi bị giáng xuống làm Lâm tần, nàng ta tự xin cấm túc một tháng, Trang Lạc Yên không ngờ lại gặp nàng ta ở đây. Lâm tần Lâm Chỉ Khê không còn quý khí như xưa, trên người mặc một chiếc váy lụa mỏng đơn giản, ngay cả ánh mắt cũng cằn cỗi thẫn thờ, như thể lần giáng vị ấy đã rút sạch sinh khí của nàng ta vậy.

Trang Lạc Yên nghe nói năm ấy Nhu phi mới vào cung còn là một lương nghi nho nhỏ, Lâm Chi Khê đã là chính nhị phẩm chiêu nghi, chỉ vì Lâm Thanh Âm cùng họ với nàng ta lại được Hoàng đế sủng ái, Lâm Chỉ Khê không ít lần gây khó dễ cho Lâm Thanh Âm.

Hôm nay Lâm Chỉ Khê đã bị giáng vị, Lâm Thanh Âm lại là Nhu phi, chẳng phải tình cảnh năm đó đã bị đảo ngược?

“Lâm tần tỉ tỉ có được mạnh khỏe chăng?” Nụ cười của Trang Lạc Yên đặc biệt dịu dàng, vào mắt Lâm tần lúc này lại thành nụ cười báng nhạo.

“Nào được như Chiêu tần muội muội.” Lâm tần không đổi sắc mặt, nghiêng người chào nửa lễ, Trang Lạc Yên lễ phép lách người tránh, khóe miệng lại lộ nụ cười giễu cợt. Những nữ tử trong hậu cung này đều uyển chuyển khéo léo, lễ nghi đúng mực không hề có chút sơ suất, thế nhưng sau lưng, những hành vi của họ có cái nào tử tế không?

“Nghe nói Hoàng thượng yêu thương muội muộỉ, sáng sớm đã ban cho không ít đồ, có thể nói là được sủng ái nổi bật khắp hậu cung đấy.” Lâm tần nói đến “được sủng ái nổi bật khắp hậu cung” thì nét cười châm chọc trên môi càng thêm rõ ràng. Năm ấy nàng ta cũng từng được sủng ái hơn người, hôm nay má hồng chưa phai mà ân tình đã đoạn, ngay cả phân vị cũng không giữ nổi, chẳng biết trong mắt người khác, bản thân mình đáng buồn ra sao.

“Mấy lời ‘sủng ái nổi bật khắp hậu cung’ này, muội muội không dám nhận.” Trang Lạc Ỵên không dám tự gắn mình với câu ấy, ai không biết người nào bị gắn mác này đều chẳng có kết cục tốt đẹp? Nàng thấy mình vẫn nên hưởng thụ cuộc sống thoải mái ở đây thêm vài năm, cụm từ kia thực sự không hợp với mình.

Lâm tần nhìn Trang Lạc Yên, không nói thêm gì, nàng thực sự không hề có nửa phần vui mừng với từ “sủng ái nổi bật” ấy, lòng càng thêm cảnh giác với tính nhẫn nại của đối phương. Loại người không hề bộc lộ một chút vui buồn nào thế này mới là loại đáng sợ nhất trong hậu cung, trước đây là ai nói vói mình, Chiêu tần chỉ là kẻ không có đầu óc?

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top