Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 54: 54

Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)

  • 295 lượt xem
  • 1687 chữ
  • 2023-01-02 18:45:50

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.


Trang Lạc Yên ngồi trên giường ngắm một thanh ngọc như ý, nhìn Thính Trúc bưng một bát thuốc tiến đến, hơi hơi nhướng mày: “Mấy ngày nay, trong cung có chuyện gì xảy ra không?”

“Bẩm chủ tử, mấy ngày nay các vị chủ tử trong cung đều rất cẩn thận, Hoàng hậu nương nương thẩm vấn không ít nô tài, nghe nói bắt được vài kẻ khả nghi, tiếc là vẫn chưa tra ra kẻ sai khiến sau lưng.”

Trang Lạc Yên cười cười: “Lần này Hoàng hậu nương nương tận tâm thật đấy.”

“Sao có thể không tận tâm được,” Thính Trúc rót thuốc vào chậu hoa bên cạnh, “Hoàng thượng đã phát giận với ngài ấy một trận thật dữ, còn nói nếu Hoàng hậu nương nương không tra được thì không cần quản lý hậu cung nữa.”

Trang Lạc Yên nhíu nhíu đầu mày, Hoàng đế muốn mượn chuyện đó trừng phạt Hoàng hậu? Nàng biết Hoàng đế sớm muộn gì cũng sẽ xử lý Triệu gia và Hoàng hậu nhưng không ngờ lại nhân cơ hội này.

Nàng biết mà, vị Hoàng đế này không đơn giản đâu, cố tình biểu hiện coi trọng đứa bé này ra mặt, thực tế là lợi dụng cơ hội xử lý Hoàng hậu.

Nói vậy, Hoàng đế đã sớm ngờ tới nàng sẽ không thể giữ được cái thai, cho nên mới có một màn diễn như thế. Vậy là, nàng lợi dụng việc này, chiếm được sự áy náy và sủng ái của Hoàng đế, chẳng phải Hoàng đế cũng lợi dụng chuyện này tính kế Hoàng hậu đó sao?

Chỉ tiếc, Hoàng đế cùng với kẻ muốn tính kế với đứa con trong bụng nàng đều không ngờ rằng, trong này căn bản không có đứa con nào.

Kẻ thắng lớn nhất trong tuồng vui này, là ai đây?

***

“Bẩm nương nương, nô tì đã điều tra mấy nô tài kia, bọn họ trước đều có tiếp xúc với nô tài của vài vị chủ tử khác trong cung, nhưng tra ra đều chỉ là tiếp xúc thông thường, dường như không có chỗ nào đáng nghi.”

“Càng không đáng nghi thì càng có chuyện.” Hoàng hậu lạnh giọng, bỏ quân cờ xuống, xua tay khiến thế cụcán cờ trước mặt rối loạn, “Nếu đã là chuyện phát sinh trong cung, Hòa Ngọc, gọi các vị nương nương khác cũng tới cùng bổn cung thẩm vấn những nô tài gan to bằng trời này. Nhiều người chất củi cùng đốt thì lửa càng cao, có lẽ rất nhanh sẽ bắt được hung thủ thực sự sau lưng chúng thôi.”

“Nương nương cao kiến,” Hòa Ngọc thi lễ một cái, lại ngập ngừng hỏi, “Bên Chiêu sung nghi có cần báo không ạ?”

“Nếu có liên quan đến Chiêu sung nghi, hẳn nhiên nên báo một tiếng.” Hoàng hậu kẹp một quân cờ trắng trong tay, “Khó khăn lắm mới có được một đứa con lại nhanh chóng mất đi, cũng nên biết rốt cuộc là thế nào mà mất con chứ.”

“Nô tì đi liền đây.” Hòa Ngọc cười nhạt trong lòng, không biết giờ này Chiêu sung nghi đã có thể tiếp nhận sự thực rằng đứa con của nàng ta đã không còn hay chưa? Trong hậu cung này, có được một đứa bé không dễ dàng gì, nhờ Hoàng thượng thương tình cho nàng ta giữ lại đứa con, nàng ta không có bản lĩnh bảo vệ con mình, lại còn liên lụy đến nương nương phải chịu Hoàng thượng trách tội.

Hòa Ngọc vào cung Hi Hòa, liền cảm giác được một loại áp lực không nói ra lời, nhớ tới đêm đó máu Chiêu sung nghi nhuộm đỏ áo choàng, nàng điều chỉnh lại sắc mặt, khiến mình nhìn có vẻ buồn rầu rồi mới đi về phía thái giám gác cửa.

“Đây chẳng phải Hòa Ngọc cô cô sao?” Phúc Bảo thấy Hòa Ngọc mang theo hai cung nữ tiến đến, vội vàng cười nghênh đón, “Hôm nay ngọn gió nào thổi ngài tới đây?”

“Phúc công công khách khí, ta phụng ý chỉ của Hoàng hậu nương nương tới thăm Chiêu sung nghi.” Nàng dừng lại một chút, trong mắt tràn đầy ân cần, hỏi, “Chiêu sung nghi thế nào?”

Phúc Bảo thấy hai cung nữ phía sau Hòa Ngọc đều bưng đồ trên tay, biết đây là đồ Hoàng hậu ban thưởng, liền dẫn người vào bên trong, nét mặt lại mang chút khổ sở, thở dài nói: “Ai da, có thể thế nào đây, vốn là một chuyện mừng bao nhiêu, vậy mà lại thành thế này.” Cậu ta nhìn xung quanh, thấp giọng nói, “Chủ tử nhà ta đã nhiều ngày nay chưa ăn uống được mấy, người gầy rộc đi rồi, những kẻ làm nô tài như chúng ta nhìn thấy đều đau lòng lắm.”

“Chúng ta là hạ nhân, chẳng phải đều trông mong chủ tử sống tốt hay sao,” Hòa Ngọc cũng thở dài theo, “Hoàng hậu nương nương mấy ngày nay cũng lo lắng cho Chiêu sung nghi mới để ta tới thăm hỏi. Nếu không phải dạo này nương nương đang bận tra chuyện Chiêu sung nghi sảy thai thì người đã tự mình tới thăm rồi.”

“Để nương nương phải vất vả, nô tài xin được bái tạ nương nương ở đây.” Phúc Bảo nói xong liền quay về phía cung Cảnh Ương của Hoàng hậu làm một đại lễ, sau đó đứng lên, tiếp tục dẫn Hòa Ngọc vào phòng Trang Lạc Yên. Đến phòng ngoài, Phúc Bảo cười cười nói với Hòa Ngọc: “Hòa Ngọc cô cô mời ngồi uống tách trà, ta đi thông báo cho chủ tử đã.”

“Phúc Bảo công công xin tự nhiên.” Hòa Ngọc tuy là quản sự cô cô của Hoàng hậu nhưng cũng không dám thực sự ngồi chờ trong cung chủ tử, chỉ đứng ở phòng ngoài đợi. Nàng liếc mắt nhìn bày biện xung quanh, những vật trang trí này dù không vi phạm quy chế nhưng mỗi món đều được chế tác tinh tế, không khó nhìn ra Hoàng thượng đã quan tâm như thế nào.

“Hòa Ngọc cô cô,” Thính Trúc từ bên trong bước ra, chào hỏi Hòa Ngọc rồi nói, “Chủ tử mời Hòa Ngọc cô cô vào.”

Vào phòng trong, Hòa Ngọc lướt mắt nhìn thấy Chiêu sung nghi nửa nằm nửa ngồi trên giường, mái tóc đen xoã tung sau lưng làm nổi bật gương mặt tái nhợt, thiếu vài phần diễm lệ lại thêm đôi nét yếu đuối.

“Bái kiến Chiêu sung nghi.” Hoà Ngọc hành lễ với người trước mặt.

“Hòa Ngọc cô cô đa lễ, Thính Trúc, chuẩn bị chỗ ngồi”

“Tạ ơn Chiêu sung nghi,” Hòa Ngọc hơi ghé ngồi trên đôn thêu, không dám ngồi thật. Thấy Chiêu sung nghi vẫn giữ nụ cười miễn cưỡng khó coi, Hòa Ngọc kể đến những ban thưởng của Hoàng hậu xong bèn nói: “Hoàng hậu nương nương vẫn quan tâm chuyện Chiêu sung nghi sảy thai lần này, hai ngày trước có bắt được mấy cung nữ thái giám khả nghi, hôm nay định thẩm vấn, Chiêu sung nghi liệu có tới tham dự không?”

Trang Lạc Yên nghe nói đến hai chữ “sảy thai”, sắc mặt lập tức nhợt nhạt thêm một chút, lại nghe đến đã bắt được người khả nghị, ánh mắt nhanh chóng thay đổi, nhoài người phía trước, nhìn thẳng Hòa Ngọc hỏi: “Là kẻ nào?”

Hòa Ngọc nghênh đón ánh mắt đối phương, bên trong đôi con ngươi đen sẫm kia dường như đang cất giấu mãnh thú, lúc nào cũng chực nhảy ra xé nát người ta. Nàng ta hơi tránh khỏi ánh nhìn của Chiêu sung nghi, cung kính nói: “Chiêu sung nghi đến đó sẽ biết ngay.”

“Làm phiền cô cô chuyển lời cho Hoàng hậu nương nương, ta nhất định đến.” Trang Lạc Yên cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh ngoài mặt, nhưng phẫn hận trong giọng nói không sao che giấu được.

“Nửa canh giờ sau bắt đầu thẩm vấn, nô tì xin phép quay về báo lại cho nương nương.” Hòa Ngọc đứng dậy thi lễ với Trang Lạc Yên, trong lòng âm thầm bội phục nương nương nhà mình liệu sự như thần, quả nhiên Chiêu sung nghi không nhịn được muốn tới, tạm thời sự tình làm rõ được hay không cũng không vấn đề gì, chí ít có thể khiến nàng ta đau một lần cho hả giận.

Sau khi Hòa Ngọc đi khỏi, Trang Lạc Yên lau mồ hôi trên trán, lấy bình nước nóng trong chăn ra, khóe miệng hơi nhếch lên: “Thính Trúc, trang điểm cho ta, đợi lát nữa phải cẩn thận mà xem hồi kịch vui này.”

“Vâng.” Thính Trúc cười, nhận bình nước nóng trong tay Trang Lạc Yên, đợi lát nữa không biết ai tính kế với ai đâu.

Thục quý phi ngồi trước gương, nhìn dung nhan phản chiếu: “Lăng Sa, ngươi nói xem, lần này Hoàng hậu muốn đổ tội lên đầu ai?”

“Nô tì ngu dốt, không đoán được ạ.” Lăng Sa thay một cây trâm mảnh khắc hoa mai, “Có điều nô tì nghĩ, Hoàng hậu nương nương dù có muốn tùy tiện vu oan cho người khác, để được Hoàng thượng tin tưởng thì cũng phải lấy đủ chứng cứ ra.”

Thục quý phi khinh miệt cười một tiếng: “Hôm ấy nàng ta mất mặt đến thế, trong lòng nhất định đã phải nén giận rất nhiều, chúng ta cứ tới xem nàng ta muốn diễn trò gì. Trang Lạc Yên mất con, tốt xấu cũng nhận được sự yêu thương của Hoàng thượng, còn nàng ta mất sạch thể diện như thế, lại chẳng được gì. Ta quả thật đang ngóng trông nàng ta vu oan hãm hại người khác, nếu không ta biết tìm nhược điểm của nàng ta ở đâu.”

Trong cung Kiền Chính, Phong Cẩn đang viết một bức tự, thấy Cao Đức Trung bước vào, bèn gác bút, hỏi: “Chuyện gì?”

“Bẩm Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương hôm nay muốn thẩm vấn tội nô, có cho gọi vài vị nương nương cùng thẩm.” Cao Đức Trung liếc nhìn bức tranh chữ trên bàn, nét bút sắc bén, mang theo nhuệ khí bức người.

“Lần này nàng ta thông minh lên rồi.” Phong Cẩn nghĩ tới điều gì, chợt hỏi thêm, “Chiêu sung nghi có đi không?”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top