Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 55: 55

Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)

  • 278 lượt xem
  • 1819 chữ
  • 2023-01-02 18:46:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Nô tài nghe nói Hoàng hậu nương nương có cho cô cô quản sự tới thông báo cho Chiêu sung nghi, cô cô quản sự quay về chưa được bao lâu thì Chiêu sung nghi đã tới cung Cảnh Ương rồi.”

Phong Cẩn không tự chủ được hơi nhíu mày, sau đó gọi người tới hầu hạ rửa tay: “Đã như vậy, trẫm cũng đi xem thế nào.”

Thiên điện của cung Cảnh Ương, mấy phi tần ngồi theo thứ tự phân vị, nhìn sáu cung nữ thái giám quỳ bên dưới, ai cũng không mở miệng, ngay cả người từng va chạm với Trang Lạc Yên như Nhu phi cũng cúi mặt gục đầu im lặng.

“Bẩm Hoàng hậu nương nương và các vị chủ tử, đây là sáu tên nô tài to gan đó ạ.” Công công quản sự của cung Cảnh Ương thi lễ với những người đang ngồi rồi nói, “Mời Hoàng hậu nương nương và các vị chủ tử thẩm vấn.”

Hoàng hậu nhìn Trang Lạc Yên một cái, tựa như muốn nhìn ra biểu hiện của nàng, kết quả, chỉ thấy đối phương trắng bệch mặt, như thể đến cả sức lực để hỏi cũng không có, nàng đành phải chuyển hướng nhìn sang những người khác: “Các vị muội muội có ý kiến gì không?”

“Tất nhiên đều do Hoàng hậu nương nương làm chủ.” Thục quý phi cung kính trả lời, hoàn toàn không muốn tiếp chiêu của Hoàng hậu.

Các phi tần khác đều trầm mặc không nói, Diệp thục dung và Yên quý tần không tham dự quốc yến nên càng cẩn thận hơn, ai biết chuyện này sẽ rơi xuống đầu người nào.

“Các ngươi ngẩng đầu lên, bổn cung muốn xem mặt kẻ dám mưu hại hoàng tự đáng chết kia trông như thế nào.” Hoàng hậu cũng không đùn đẩy nữa, lớn tiếng quát những người đang quỳ trên mặt đất, “Nếu các ngươi khai ra kẻ chủ mưu sau lưng, bổn cung sẽ xử lý nhẹ tội đi, nếu không, tội giết hại hoàng tự đủ để tru di cửu tộc.”

Sáu người run rẩy ngẩng đầu, Hiền phi khẽ hô lên: “Ồ, đây chẳng phải là Liên Kiều, cung nữ phục vụ Nhu phi trước kia sao?”

Sắc mặt Nhu phi trở nên khó coi: “Cung nữ này vì hầu hạ bất lực đã sớm bị ta cách chức đuổi tới Thượng Y cục giặt quần áo rồi, không liên quan gì đến ta nữa.”

Hiền phi cười nhạt: “Ta cũng đâu nói nàng ta có liên quan gì đến muội muội đâu, chẳng qua cảm thấy hơi quen mắt mà thôi, muội muội nghĩ nhiều rồi.”

Nhu phi hừ lạnh một tiếng, không nói tiếp, lòng nàng hiểu rõ, Hiền phi là người bên phe Hoàng hậu, hiện giờ mà tranh cãi với nàng ta thì chỉ thiệt mình, nhưng không biết Liên Kiều này do ai sai sử, nếu Hoàng hậu theo lời này mà quay sang vấy tội cho mình, e rằng sẽ hơi phiền phức.

“Nương nương, nô tì oan uổng, nô tì không biết chuyện gì xảy ra, nô tì không hề muốn hại Chiêu chủ tử, cầu nương nương minh giám.” Liên Kiều không dám nhìn mọi người, chỉ dập đầu liên tục, chốc lát sau, trên trán đã đẫm máu tươi.

“Người đâu, giữ nàng ta lại.” Hoàng hậu dửng dưng nhìn Liên Kiều không ngừng dập đầu, lạnh lùng nói, “Nếu dập đầu hôn mê, bổn cung biết tìm ai hỏi tội.”

Thục quý phi âm thầm cười nhạt, lần này Hoàng hậu không cố đeo mặt nạ nhân từ thiện lương nữa rồi. Nàng lạnh lẽo nhìn gương mặt đầm đìa máu tươi của Liên Kiều, hồi ấy Nhu phi đuổi cung nữ này đi, e rằng nguyên nhân chính là hoài nghi nàng ta là mật thám của cung khác phái tới, nhưng rốt cuộc đây là tác phẩm của người nào?

Nàng ngẩng đầu nhìn một lượt những người ngồi đây, vẫn nhìn không ra ai có hiềm nghi. Hiện tại trong danh sách bị nghi ngờ của Hoàng hậu, nhất định không thể thiếu phần nàng, kẻ chủ mưu đứng sau vụ này có thể một lúc hãm hại nhiều người như vậy, quả là cao tay.

“Tiểu Tỉnh Nhi, ta nhớ rằng nhà mi còn cha mẹ già và hai đệ đệ,” Thái giám tổng quản trong cung Hoàng hậu là Minh Lộc vung phất trần trên tay, không nhẹ không nặng nói, “Nếu mi thành thật khai báo, Hoàng hậu nương nương nhân từ, nhất định sẽ cho mi giữ lại một cái mạng, nếu không chịu nói, cẩn thận lại liên lụy đến cha mẹ mình đấy.”

Thái giám tên là Tiểu Tỉnh Nhi nghe thấy vậy, sợ trắng cả mặt, liên tiếp kêu oan: “Nương nương minh giám, nô tài thực sự không biết bộ đồ ăn của Chiêu chủ tử có thứ không được sạch sẽ, mọi đồ vật trình lên cho các chủ tử đều đã được phân phối từ đầu, các nô tài nào dám tự ý động vào.”

Hoàng hậu bóp bóp thái dương, khoát tay, thái giám Tiểu Tỉnh Nhi liền bị kéo ra ngoài.

Nghe tiếng kêu oan thê lương của Tiểu Tỉnh Nhi sau khi bị kéo đi, năm người còn lại đều run lẩy bẩy, bởi vì ai nấy đều hiểu rằng, Tiểu Tỉnh Nhi bị kéo ra ngoài sẽ không quay về được nữa.

“Vẫn không muốn nói à, chẳng lẽ các ngươi đều chui từ khe đá ra nên không sợ liên lụy cha mẹ mình?” Minh Lộc nhướng đầu mày, giọng đầy châm chọc.

Hoàng hậu đang định mở miệng nói, chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.

“Hoàng thượng giá lâm.”

Hoàng hậu kinh ngạc, Hoàng thượng tới?

***

Phong Cẩn vào trong phòng, ánh nhìn đảo qua những người đang quỳ một lượt, cuối cùng dừng lại ở Hoàng hậu: “Đứng dậy cả đi.”

Đi tới vị trí cao nhất, Phong Cẩn ngồi xuống, mặt không hề có một chút biểu cảm, bình thản nói: “Trẫm nghe nói hôm nay Hoàng hậu thẩm vấn tội nô, đúng dịp đi ngang qua nên đến nghe, các khanh tiếp tục đi.”

Hoàng hậu sửng sốt trong lòng, không hiểu Hoàng đế có ý gì. Nàng không khỏi liếc nhìn Trang Lạc Yên một cái, chẳng lẽ Hoàng thượng quan tâm đứa con của Chiêu sung nghi này đến thế?

“Bẩm Hoàng thượng, thiếp đã điều tra rõ, trong năm kẻ ở đây, có hai tên từng tiếp xúc với người trong cung Thục quý phi, một tên có tiếp xúc với người trong cung Nhu phi và Từ chiêu dung, có một tên từng gặp gỡ người hầu của Yên quý tần và Trang tiệp dư, còn một kẻ đã từng tiếp xúc với người trong cung của Thục quý phi, Nhu phi, Diệp thục dung, Yên quý tần. Vừa rồi có một nô tài không chịu khai nhận, đã bị thiếp trừng phạt theo luật, nô tài kia từng hầu hạ trong cung của Nhu phi.” Hoàng hậu tỉ mỉ nói lại quan hệ của mấy nô tài này với các cung, các phi tần phàm là bị điểm danh đến đều bày ra vẻ mặt oan uổng.

Trang Lạc Yên nhíu mày, hành động này của Hoàng hậu là cố ý kéo vài người cùng xuống nước, không hiểu có dụng ý gì đây? Trong cung mặc dù không có thứ gọi là “tình tỉ muội” thật sự nhưng cũng không đến nỗi trở mặt với nhau, cử chỉ này của Hoàng hậu không biết là do có dự định gì khác hay chỉ là cùng đường nên mới làm liều?

“Hửm?” Phong Cẩn nghe Hoàng hậu nói xong, thích thú nhìn về phía mấy phi tần bị kéo vào cuộc, “Ý của Hoàng hậu là, những người này đều rất khả nghi?”

Hoàng hậu hơi cúi người: “Thiếp chỉ nghĩ, các vị tỉ muội ở đây đều tận tâm hầu hạ Hoàng thượng, sớm rửa sạch hiềm nghi cho họ mới là điều tốt nhất.”

“Hoàng hậu nói có lý.” Phong Cẩn tùy tay chỉ vào một cung nữ, “Nói trẫm nghe, người này từng tiếp xúc với cung nào?”

“Bẩm Hoàng thượng, cung nữ này tên là Tiểu Cúc, làm việc ở Thượng Thực cục, hôm đó nàng ta là người dâng đồ ăn cho Chiêu sung nghi.” Minh Lộc trả lời, “Cung nữ, này từng gặp gỡ người trong cung của Thục quý phi, Nhu phi, Diệp thục dung và Yên quý tần. Nô tài cũng đã tra xét những nô tài có tiếp xúc với nàng ta nhưng không thấy chỗ nào khả nghi.”

“Người nào cũng khả nghi, rồi người nào cũng đều không khả nghi.” Phong Cẩn cười nửa miệng, nhìn Hoàng hậu, “Vậy thì Hoàng hậu của trẫm, khanh nói cho trẫm nghe, chuyện này rốt cuộc là ai hại Chiêu sung nghi? Hay là, kẻ hại Chiêu sung nghi căn bản không phải những người này?”

Hoàng hậu chẳng ngờ Hoàng đế nói năng thẳng thừng, không cho người ta một lối thoát như vậy, lập tức quỳ xuống.

Các phi tần khác thấy Hoàng hậu quỳ, không ai dám ngồi nữa, đều vội đứng cả lên, nín thở im lặng, đương nhiên, cũng không thiếu người cười trộm trong lòng.

“Trẫm chỉ nói vậy thôi, Hoàng hậu không cần căng thẳng quá, tấm lòng của khanh, trẫm hiểu.” Phong Cẩn vươn một tay nâng Hoàng hậu dậy, liếc nhìn năm nô tài, lạnh nhạt mở miệng, “Nếu những người này đều không thừa nhận, vậy trượng tễ toàn bộ đi.”

Trượng tễ toàn bộ những người này, vậy phải tra tiếp thế nào đây? Hoàng hậu chấn động trong lòng, lại không dám phản đối, chỉ có thể trừng mắt nhìn bọn họ bị người khác kéo xuống.

Cao Đức Trung dẫn mấy thái giám lực lưỡng lôi những nô tài này ra ngoài, vừa tới cửa cung Cảnh Ương, liền thấy Diệp dung hoa và Tương hiền tần cùng nhau đi tới. Diệp dung hoa nhìn đã khiêm nhường khép nép đi nhiều, không ai nhìn ra được mấy tháng trước nàng còn là một Diệp thục nghi rất được sủng ái trong cung.

“Xin bái kiến Tương hiền tần và Diệp dung hoa.” Cao Đức Trung chưa thi lễ xong, Tương hiền tần đã vội miễn cho ông ta.

“Cao công công đây là?” Tương hiền tần là một phi tần vị thấp lại không được lòng Hoàng đế, nào dám lên mặt ra vẻ trước thái giám tổng quản, nàng cẩn thận liếc nhìn mấy nô tài bị áp chế sau lưng ông ta, mơ hồ đoán được điều gì đó.

Cao Đức Trung còn chưa kịp trả lời, đã nghe Diệp dung hoa kêu lên kinh ngạc.

“Ủa, ngươi chẳng phải là đồng hương của đại cung nữ Mục Nguyệt đang hầu hạ tỉ tỉ sao? Ta nhớ năm ngoái ngươi trộm vòng tay của Mục Nguyệt rồi bị phạt trượng, hôm nay lại làm sai chuyện gì rồi?” Diệp dung hoa chỉ vào Tiểu Cúc, nhìn Cao Đức Trung khó hiểu, “Cao công công, nàng ta lại gây ra chuyện gì vậy?”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top