Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 68: 68

Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)

  • 289 lượt xem
  • 1940 chữ
  • 2023-01-02 21:51:27

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trang Lạc Yên theo mọi người tới thiên điện của Hoàng hậu, thấy Hoàng hậu và Thục quý phi đã có mặt, đuôi mày nàng thoáng động, cùng người khác thỉnh an xong, ngồi xuống chỗ dành cho mình.

“Hôm nay gọi các vị tới đây là bởi vì bổn cung có vài vấn đề muốn nhờ Trân tài nhân chỉ giúp.” Hoàng hậu thổi nhẹ tách trà trên tay, chỉ dùng đuôi mắt liếc qua Trân tài nhân một cái, như thể nàng ta là thứ gì đó thấp hèn, không đáng để tâm.

Trân tài nhân nghe Hoàng hậu nói vậy, dự cảm bất thường dậy lên trong lòng, chân hơi lảo đảo, quỳ sụp xuống đất.

“Trân tài nhân làm sao thế, bổn cung còn chưa hỏi mà nàng đã sợ đến mức này rồi?” Hoàng hậu đặt tách trà xuống bàn, mắt vẫn không nhìn Trân tài nhân đang khiếp sợ run rẩy.

“Nương nương là người đứng đầu hậu cung, là mẫu nghi thiên hạ, tự thân đã có suy nghĩ, tần thiếp… tần thiếp…” Trân tài nhân không được học nhiều, lúc này bối rối càng không tìm được từ để nói, mà càng không biết nói gì lại càng thêm sốt ruột, luống cuống.

“Ý nàng là bổn cung trông rất đáng sợ?” Hoàng hậu nhướn mày nhìn Trân tài nhân, hừ lạnh, “Bổn cung lại nghĩ Trân tài nhân đây mới có lá gan lớn hơn người đấy, nếu không thì làm sao dám lợi dụng bột lân để làm mua làm gió trong cung?”

“Nương nương, tần thiếp không hiểu nương nương nói gì.” Trân tài nhân mở to mắt, không rõ vì sao tội danh này lại chụp lên đầu mình.

“Ngươi xuất thân đê tiện, may mắn có được vài phần tài mạo như Thục quý phi nên mới được thánh ân mà phong tài nhân, ai ngờ lại sinh lòng đố kỵ sủng phi khác, hại chết một cung nữ rồi giá họa cho người. Nếu không phải bột lân này bán đứng ngươi, bổn cung còn không biết, Trân tài nhân không chỉ có vũ đạo xuất sắc mà còn có kỹ năng ảo thuật hơn người.”

Mấy lời này của Hoàng hậu sao nghe như thể muốn kéo thù chuốc hận cho Thục quý phi và Nhu phi vậy, Trang Lạc Yên nghiêng mắt liếc nhìn hai người này. Nói đến Nhu phi cũng thấy rất khả nghi, hồi trước cung nữ bị Thái hậu trượng tễ ở vườn đào là người trong cung Nhu phi, hiện nay chết trong hồ sen cũng là cung nữ của Nhu phi, nếu không phải do Trang Lạc Yên tin chắc rằng chỉ số thông minh của Nhu phi này không thấp như vậy, nàng nhất định sẽ hoài nghi hai cung nữ này có quan hệ gì đó với chủ tử mình.

“Nương nương, tần thiếp oan uổng. Tần thiếp không biết vì sao trong hồ sen lại có người chết, cũng không biết vì sao sẽ phát sinh chuyện kỳ quái khác, xin nương nương minh giám.” Mặc dù Trân tài nhân là một kẻ thiếu đầu óc nhưng cũng nghe ra Hoàng hậu đang nói đến chuyện phát sinh ở hồ sen cạnh cung Hi Hòa, nhưng việc này có liên quan gì tới nàng đâu?

“Miệng ngươi liên tục kêu oan, chỉ e trong lòng lại đang thấp thỏm sợ hãi vì sao chuyện này lại bại lộ, phải không?” Hoàng hậu lười biếng hỏi ngược, “Ngươi nói không hiểu, vậy sao lại biết hồ sen đã xảy ra chuyện kỳ quái gì, Hoàng thượng đã cấm nói đến việc này, các phi tần khác đều không hay biết, sao ngươi lại rõ ràng như thế?”

“Hôm nay tần thiếp ra ngoài, tình cờ nghe thấy hai cung nữ nói chuyện sau hòn non bộ,” Trân tài nhân vội vã giải thích, “Việc này không liên quan tới tần thiếp.”

“Trước đó có bao nhiêu cung nhân lắm miệng bàn chuyện này đã bị trượng tễ, còn cung nữ nào dám liều mạng nói đến chuyện này ở nơi lúc nào cũng có thể có người đi qua, Trân tài nhân biện bạch quá vụng rồi đấy.” Hoàng hậu nói, “Bổn cung đã điều tra rõ, đám lửa màu lam trên người cung nữ là do bột lân tạo thành, phi tần trong cung nào có ai biết mấy chiêu trò thấp kém này, chỉ có ngươi xuất thân đê tiện, có cơ hội học được mấy thứ đó từ những người làm xiếc trong cung, vì vậy bổn cung đã cho người đi thăm dò, quả nhiên sự việc có dính líu đến ngươi.”

Nói xong, không đợi Trân tài nhân biện minh, Hoàng hậu liền cho người áp giải một cung nữ trông rất bình thường đi vào: “Nữ nghệ nhân ảo thuật này tên là Hồng Dược, nàng ta đã khai tất cả rồi, Trân tài nhân còn gì để giải thích không?”

Trang Lạc Yên nhìn Trân tài nhân không ngừng thanh minh và kêu oan, cuối cùng vẫn bị định tội dưới sự trầm mặc của mọi người ngồi đây, án mạng ở hồ sen thế là khép lại.

Nguyên nhân phát sinh hiện tượng ma trơi là do phốt-pho cháy, Trang Lạc Yên biết điều này, nhưng Hoàng hậu nói đúng, người bình thường hoàn toàn không thể biết bí ẩn đó, vậy thì chỉ Trân tài nhân là người có xuất thân bình dân, lại từng có cơ hội trao đổi với các nghệ nhân làm xiếc mới là đối tượng đáng nghi nhất, cũng là đối tượng chịu tội thích hợp nhất.

Một tài nhân nho nhỏ, không có gia tộc đỡ lưng lại thích ăn diện lộng lẫy, dùng làm người gánh tội thay quả là lựa chọn hợp lý hơn cả.

Trang Lạc Yên nhìn Trân tài nhân quỳ gối giữa phòng, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, nữ tử này đã té xuống vũng bùn của số phận lần thứ hai, có điều không biết lần ngã này liệu có lấy luôn mạng nàng ta hay không nữa?

“Nếu sự tình đã rõ, tần thiếp xin cáo lui trước.” Thục quý phi đứng lên, mỉm cười nhìn về phía Trân tài nhân, “Kẻ xuất thân đê tiện, chung quy vẫn là thấp hèn.” Dứt lời, quay sang dịu dàng cúi đầu chào Hoàng hậu rồi thong thả ra khỏi thiên điện.

Nhu phi cũng đứng lên cúi đầu chào Hoàng hậu: “Trong cung tần thiếp có người uổng mạng vô cớ, may nhờ Hoàng hậu nương nương điều tra rõ ràng, tần thiếp xin tạ đại ân của nương nương.”

Hoàng hậu ôn hòa nói: “Bổn cung là người đứng đầu hậu cung, việc này là trách nhiệm của bổn cung.”

Ninh phi và Hiền quý phi cũng có mặt ở đó, nghe Hoàng hậu nói vậy, trên mặt không có nhiều biểu cảm lắm.

Trang Lạc Yên không có hứng thú nghe những lời này, kiếm cớ ra về, còn chưa đi được mấy bước, Từ chiêu dung theo sau đã gọi: “Chiêu hiền dung có từng nghĩ tới vì sao Trân tài nhân lại hãm hại mình không?”

Trang Lạc Yên hơi nhún gối với Từ chiêu dung: “Nương nương có cao kiến gì chăng?”

Từ chiêu dung cười cười: “Chiêu hiền dung thông tuệ hơn người, sao lại không nghĩ ra, chỉ tiếc cho cung nữ trẻ kia.”

“Nương nương thiện tâm, ngược lại là tần thiếp không phải, trước đây khi Hoàng thượng hạ chỉ trượng tễ, tần thiếp nên đứng ra xin giúp.” Trang Lạc Yên lộ vẻ áy náy.

Sắc mặt Từ chiêu dung thoáng biến đổi, lời này dính đến Hoàng thượng rồi, nàng ta biết mình chọn không đúng chủ đề, đành miễn cưỡng cười cười: “Chẳng qua chỉ là một nô tài dám mạo phạm tên của chủ tử, đúng là đại bất kính, Hoàng thượng yêu thương Chiêu hiền dung, nàng ta bị trượng tễ cũng đáng.”

Trang Lạc Yên tươi tỉnh hơn, không phản bác cũng không đồng ý, Từ chiêu dung âm thầm căm hận trong lòng, nhưng lại không có cách nào nổi giận với đối phương, đành cố gắng nhịn xuống, nay người này được sủng ái hơn, nàng ta tạm thời không làm gì được.

Sau khi hai người tách ra, nụ cười trên môi Trang Lạc Yên dần biến mất, Vân Tịch và Thính Trúc đi bên, lo lắng nhìn nàng. Thính Trúc ngập ngừng một lát rồi mới lên tiếng: “Nương nương, Từ chiêu dung nay không còn được như xưa, người không cần để ý đến lời nàng ta làm gì.”

“Có gì đáng cho bổn cung để ý đâu,” Trang Lạc Yên thở dài một hơi, “Đầu xuân tới sẽ có mĩ nữ mới tiến cung, đến lúc đó ai biết tình cảnh sẽ thành thế nào.”

Vân Tịch cười nói: “Dù là ai tiến cung, nô tì tin rằng nương nương vẫn có địa vị trong lòng Hoàng thượng.”

“Địa vị…” Trang Lạc Yên miễn cưỡng cười cười, sau đó mới chú ý, nơi này cách cung Cảnh Ương không xa lắm, bèn nói, “Về cung thôi.”

Trong cung Kiền Chính, Phong Cẩn nghe Hoàng hậu nói xong, chậm rãi tiếp lời: “Ý của Hoàng hậu là chuyện này do Trân tài nhân làm?”

“Bẩm Hoàng thượng, đã tra rõ, nhân chứng cũng đã cung khai, đúng là Trân tài nhân.” Hoàng hậu dừng một lát, “Hoàng thượng thấy có điểm nào đáng ngờ sao?”

“Hoàng hậu làm việc, trẫm tất nhiên yên tâm.” Phong Cẩn cười, kéo tay Hoàng hậu ngồi xuống, “Mấy ngày nay trong cung bộn bề nhiều việc, nàng vất vả rồi.”

“Hoàng thượng là phu quân của thiếp, thiếp là thê tử của người, phu thê như một, thiếp làm hết thảy những việc này đều không thấy cực khổ.” Hoàng hậu dịu dàng cười.

Phong Cẩn nhìn Hoàng hậu, vỗ vỗ lên mu bàn tay nàng: “Tấm lòng của nàng, trẫm hiểu.” Nói xong, quay sang phân phó với Cao Đức Trung, “Bảo ngự thiện phòng làm món canh cát tường bách hợp mà Hoàng hậu thích, hôm nay Hoàng hậu dùng bữa với trẫm.”

“Thưa vâng.” Cao Đức Trung nghe xong bèn lui ra ngoài, đến cửa mới hơi ngẩng đầu, lơ đãng đưa mắt liếc nhìn hai người đang nắm tay nhau, rõ ràng cảm thấy rất xa mà lại rất gần, mà lúc tưởng như thật gần lại ngỡ xa vạn dặm.

“Ngoài song tuyết đã rơi mờ đất, trong mành hương tụ lửa chưa tàn(*)…” Từ chiêu dung đứng bên cửa sổ, nhìn hoa tuyết lả tả bay ngoài trời, sắc mặt hiện lên vẻ tịch liêu không sao nói thành lời, “Liễu Nhứ, đã bao nhiêu ngày Hoàng thượng không đến Sướng Thiên lâu?”

(*) Trích trong “Nam hương tử” của Trầm Bội, nhà thơ nữ đời Thanh, miêu tả cảnh người con gái tài ba nhưng tịch liêu trong khuê phòng giao hòa cùng tuyết, hay giao hòa cùng thiên nhiên.

“Nương nương…”

“Ta vẫn nhớ năm ấy Hoàng thượng nói, người là thiên tử, ở cạnh ta luôn khiến tâm tình người vui vẻ lên, lại vì ta thích ngắm cảnh nên ban thưởng tòa lâu này cho ta, rồi còn tự mình ban tên Sướng Thiên lâu.” Nàng vọng qua cửa sổ nhìn về phía cung Kiền Chính, “Nay mới bao lâu, một Trang Lạc Yên phân vị thấp hơn ta đã có cung Hi Hòa, mà ta vẫn ở lại trong tòa lâu này, Hoàng thượng cũng dần quên mất có một người như ta trong đây rồi.” Từ chiêu dung cười khổ, “Có lẽ không lâu sau đó, Hoàng thượng sẽ triệt để quên nơi này.”

“Nương nương, không đâu, chẳng qua mới khai triều nên Hoàng thượng hơi bận rộn không có thời gian mà thôi…”

Liễu Nhứ còn chưa nói xong, đã bị thái giám đi vào cắt đứt: “Bẩm nương nương, hôm nay Hoàng thượng lật thẻ bài, là… cung Hi Hòa ạ.”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top