Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Nghiêm, Bên Trái, Quay! (Đã Full)
  4. Chương 20: 20

Nghiêm, Bên Trái, Quay! (Đã Full)

  • 320 lượt xem
  • 1409 chữ
  • 2021-09-05 23:22:06

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cách nhà một đoạn Tống Mộ Thanh yêu cầu tài xế dừng xe.

“Làm sao vậy? Còn chưa đến mà?” Tam Tử nhìn ra ngoài một chút, hỏi cô.

“Tự mình đi về là được!” Cô sửa lại nếp váy, mở cửa xuống xe.

“Cậu có ý gì? Sợ người ta hiểu lầm?” Cậu ta xuống xe theo, một tay chống cửa xe: “Mình nói nha Tống Mộ Thanh, ba mẹ cậu cũng không phải là mình chưa thấy qua, muốn hiểu lầm đã sớm hiểu nhầm, không cần lúc này mới phủi sạch quan hệ đâu!”

“Thời kỳ này rất đáng sợ. Bọn họ hiện tại nếu nhìn thấy một người không quen biết hỏi đường mình thì cũng sẽ nghĩ có vấn đề đấy!” Cô nhìn căn nhà cách đó mấy chục mét, bất đắc dĩ nói.

Cô nói những điều này không khoa trương chút nào. Không biết hai người nhà cô dạo này trúng tà gì mà rất muốn nhanh chóng gả cô đi. Mỗi khi cha cô nói giọng người cha tốt với cô, nói đến con của người bạn làm ăn tốt như thế nào, Tống Mộ Thanh nhìn ông bằng ánh mắt hoài nghi, khiến cho ông không thể nói thêm được lời nào nữa thì thôi. Nhưng so với mẹ cô, cha cô hàm súc hơn rất nhiều. Mẹ cô không biết từ đâu có được một xáp hình, mỗi ngày đều mở ra trước mặt cô, ngày ngày đều không giống nhau. Nói tường tận hoàn cảnh gia thế trình độ học vấn, công việc của những người kia, thậm chí tường tận đến mức tiền lương, tài sản cố định có bao nhiêu, trước đây có bao nhiêu bạn gái.

Tống Mộ Thanh mấy ngày nay lòng tin giảm dần, chuyện thường làm nhất là cầm gương quan sát mình. Tuy không phải là khuynh quốc khuynh thành nhưng cũng giống một cô nương như hoa như ngọc, tại sao lại bị hai người coi như hàng ế đại hạ giá, hận không thể ngay lập tức đem cô mang ra ngoài tiêu thụ?

Cửa thang máy mở ra, cô chỉ nghe thấy âm thanh mở cửa của nhà bọn họ ở đối diện.

Tô Thanh đứng ở trước cửa, trên người mặc tạp dề, tay cầm nắm cửa, kỳ vọng nhìn cô.

Tống Mộ Thanh thở dài một cái, kéo chân đi tới.

“Lưu tiên sinh kia như thế nào?”

Tô Thanh nhìn thấy cô không kịp chờ đợi hỏi. Tống Mộ Thanh lười phải ứng phó “Uhm” một tiếng đi qua bà đi vào. Ngửi thấy được mùi thơm của canh, sờ sờ dạ dày đang kẹp lép của mình.

Đối diện một người như vậy quả thật không thể nuốt trôi.

“Cha con nói anh ta có một công ty quảng cáo, mặc dù công ty không lớn nhưng cũng may là người có lòng cầu tiến, lại là người thành thật. Mặc dù lớn hơn con nhiều tuổi nhưng hơn tuổi mới biết thương con.” Tô Thanh đi theo phía sau Tống Mộ Thanh, vừa đóng cửa vừa nói.

Tống Mộ Thanh liếc mắt nhìn về phía cửa. Người đàng hoàng? Cô không nhìn ra anh ta đàng hoàng ở chỗ nào! Lòng cầu tiến, người đàng hoàng, nhiều hơn vài tuổi, những câu này nghe thế nào cũng giống như bà ngoại nói ba cô lúc trẻ.

“Cha con còn nói……”

“Mẹ, mẹ đừng cái gì cũng nghe theo cha, tự mẹ suy nghĩ một chút có được hay không! Người kia ba mươi bảy tuổi bộ dạng giống như là bốn mươi bảy tuổi, so với cha còn già hơn. Một cái công ty có bao nhiêu thành tựu? Chỉ sợ không ai nhìn ra anh ta là ông chủ, trông thấy người khác hận không đưa danh thiếp giới thiệu ngay vậy. Tuổi đã cao mà không kết hôn, nhìn thấy phụ nữ mắt sáng như sao, hiển nhiên là sắc lang. Đàn ông như vậy không phải thân thể có vấn đề chính là nhân cách có vấn đề! Cha nhưng năm này đầu óc bị rượu làm hỏng, ngay cả mắt cũng không tinh nữa, làm sao mẹ cũng như ba? Đừng nói con mới chỉ 23, kể cả con 32 cũng không bao giờ đem cả đời giao cho người đàn ông kia!”

Cô rất tức giận, nói một hơi không chút thở gấp. Tô Thanh trợn mắt nhìn cô, một lúc sau liền chảy nước mắt.

Tống Mộ Thanh nhìn dáng vẻ hèn yếu của bà càng thêm tức, trong lòng giống như có lửa đang bùng lên, nhưng lại không đành lòng rống lên với bà chỉ đành tự mình nén xuống, kìm nén đến tim và thái dương cùng giật giật. Định nhắm mắt làm ngơ quay người muốn đi.

Lúc này Tống Bình cầm tờ báo đi từ trong thư phòng bước ra, ông chỉnh lại mắt kính trên sống mũi. Nếu như bỏ đi cái bụng bia nhô lên kia, ngược lại rất có phong cách lịch sự và sức quyến rũ của đàn ông trung niên. Ông nhìn cảnh trước mặt không khỏi ngẩn người, sau đó nhớ ra hôm nay an bài cho con gái đi xem mắt.

“Con đi xem mắt như thế nào?”

Ông hỏi thật không đúng lúc, khí hỏa vừa được Tống Mộ Thanh áp xuống liền bùng lên. Hít sâu vài cái mới không kích động quở trách, liếc ông một cái, quay về phòng mình.

Cửa “Phanh” đóng sầm một tiếng, Tô Thanh bị âm thanh kia làm cả người run lên. Hai cánh tay nắm chặt tạp dề.

“Nó phát điên cái gì vậy?” Tống Bình không hiểu.

Tô Thanh nhìn ông một cái, đi vào phòng bếp, không lên tiếng.

Tống Mộ Thanh nằm trên giường một lát, xoay tới xoay lui vài vòng, càng nghĩ càng hối hận. Mẹ cô cái gì cũng không biết, cả đời này cha nói gì thì nghe cái ấy, to tiếng với mẹ thì có ích lợi gì? Nhưng cô rất tức, trêu tức cô là mẹ cô luôn coi lời nói của cha cô như thánh chỉ, bản thân không hề có chủ kiến. Mẹ cô trước kia không phải là người như vậy!

Nhớ tới hôm nay xem mắt người đàn ông họ Lưu kia, nếu thật để cô cùng người đàn ông như vậy kết hôn sống chết cả đời……Suy nghĩ như vậy khiến cô thấy thật ghê tởm. Cũng không biết cha cô tính toán cái gì, chỉ mong hôm nay náo loạn như vậy, về sau mẹ sẽ không làm khó cô bởi những chuyện như thế này nưa. Dù mẹ vẫn muốn cô tiếp tục xem mắt nhưng tối thiểu cũng không tìm cái dạng này.

Nghĩ đi nghĩ lại tâm tình cô tốt hơn một chút, nghe tiếng gõ cửa và tiếng mẹ gọi cô ra ăn chút đồ, cũng không thấy chán ghét nữa.

Tô Thanh những ngày qua rảnh rỗi, rất thích làm một ít đồ ăn cho họ ăn tối. Mặc dù phần lớn đều vào bụng Tống Mộ Thanh nhưng hầu hết đều làm dựa trên khẩu vị của Tống Bình.

Tống Mộ Thanh cảm giác mẹ cô có ý lấy lòng cha, từ khi còn bé đã như vậy. Vì vậy đã rất lâu bỏ quên cô. Cô từng ghen tỵ nhưng cha cô không có vẻ vui sướng và nói lời cảm ơn, cô lại tức giận. Biết được bên ngoài ông có tình nhân, cô càng thấy mẹ làm như vậy thật không đáng giá.

Tô Thanh ngồi đối diện với Tống Mộ Thanh, nhìn cô uống xong bát canh, muốn nói lại thôi.

“Thanh Thanh……”

“Vâng.”

“Mẹ không biết ảnh người kia. Cha con nói không tệ, mẹ liền cho là……”

“Canh đậu bách hợp này không tệ, ngày mai con không đi làm, mẹ dạy con làm như thế nào đi.” Tống Mộ Thanh cũng không sợ buổi tối ăn nhiều sẽ béo phì, lại tự múc thêm cho mình một bát.

Tô Thanh thụ sủng nhược kình nhìn cô, hồi lâu mới nói:

“Con……Làm sao muốn học cái này?” Bà nghi ngờ hỏi.

Tống Mộ Thanh mặc dù biết nấu cơm nhưng cho tới bây giờ cũng không thích mấy hoạt động nâu nướng trong phòng bếp lắm.

“Gần đây trời nóng nực, uống cái này rất tốt.” Cô như không có chuyện gì xảy ra nói.

Tô Thanh cẩn thận nhìn từ đầu đến chân cô hai lần, cuối cùng thấy vành tai cô ửng hồng, khẽ cười.

“Người kia như thế nào?”

“Còn chưa có gì. Chỉ là, tốt vô cùng.” Cô không tự nhiên cầm chén lên che mặt.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top