Thực ra, Thời Vũ rất muốn để Thập Nhất cosplay 3 Haki (*) như trong bộ truyện tranh nổi tiếng One Piece ở Địa Cầu, hiện tại đã có Haki vũ trang ngạnh hóa, Haki bá vương uy hiếp, chỉ còn thiếu mỗi Haki quan sát có thể cảm nhận xung quanh nữa thôi.
(*) Đơn giản thì Haki, hay còn loại là sắc màu bá khí, nghĩa đen là 'tham vọng', là khả năng cảm nhận năng lượng và chế ngự tinh thần.
Nhưng nếu không có được thì thôi, có siêu thị lực cũng đủ dùng rồi. Siêu thị lực cấp thành thục có thể cung cấp thị lực chuyển động cực kỳ tốt cho Thập Nhất, giúp nó khóa chặt mục tiêu trong các môi trường khắc nghiệt khác nhau như sương mù dày đặc .v.v, cho nên, vốn dĩ bản thân kỹ năng này đã vô cùng lợi hại rồi.
Trong tương lai, nếu đạt đến cấp tinh thông, cấp tuyệt mỹ, thì dựa theo thông tin mà Thời Vũ tìm thấy qua điện thoại, nó thậm chí có thể có góc nhìn 360°, hơn nữa, còn có thể nhìn thấy hiệu ứng của dòng năng lượng.
Về phần cấp xuất thần nhập hóa... không mô tả rõ ràng nhưng hiệu quả chắc chắn sẽ mạnh hơn, đến khi đó, siêu thị lực max cấp sẽ trở thành kỹ năng trinh sát, hiệu quả không tệ.
Tóm lại, một ngày cuối cùng này, Thanh Miên Trùng rất là vui vẻ, nó cảm thấy lần lịch luyện này đúng là không uổng công đi đến, cái loại cỏ giống râu rồng này ăn ngon hơn đám đồ ăn thừa của Thời Vũ nhiều.
Trong vòng chưa đầy 3 ngày, Thời Vũ, Thập Nhất và Thanh Miên Trùng đều có thu hoạch cho riêng mình.
Thời Vũ đã thu hoạch được kỹ năng bội hóa, Thập Nhất thì tự lĩnh ngộ lôi chưởng, Thanh Miên Trùng thì có thêm đồ ăn... Nhìn qua có thể thấy ngay, ai là người kiếm được nhiều nhất.
Nháy mắt, hoạt động 3 ngày lịch luyện ở núi Thiên Mang đã sắp kết thúc.
Bên trong căn cứ lịch luyện.
5 vị Ngự Thú Sư chuyên nghiệp đang chăm chú nhìn số điểm tích lũy cuối cùng hiển thị trên màn hình lớn.
Hạng nhất, Thời Vũ, 20.000 điểm.
Ngoài 4 con sinh vật cấp 10, 5 con Trường Thích Dã Trư, rốt cuộc Thời Vũ cũng đào được chút ít tài nguyên nộp lên, thu về 20.000 điểm tích lũy.
"Hạng nhất quả nhiên là cậu ta."
"Mặc dù lúc đi săn Slime có sử dụng mánh khóe nhưng chỉ riêng việc săn Quỷ Diện Lang Chu cũng đủ để chứng minh rằng thực lực của bọn họ là thật."
Tổng phụ trách Chu Vạn Sơn lắng nghe đánh giá của các đồng đội xung quanh, im lặng xem thông tin tư liệu của Thời Vũ.
"Cấp độ trưởng thành trung bình của sủng thú của Ngự Thú Sư tập sự ở căn cứ lịch luyện của chúng ta khá thấp, không có lấy một con sủng thú đạt được cấp 10. Mà hiện tại, hung thú mạnh nhất ở núi Thiên Mang chính là cấp 10, cậu ta có thể khiến một Thực Thiết Thú cấp 5 hạ gục 4 con hung thú cấp 10 như thế này, quả thực rất đáng gờm, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu hạng nhất này."
"Ở Bình Thành này, quả thật rất hiếm Ngự Thú Sư có thể khiêu chiến vượt cấp như vậy... không biết kế tiếp, lúc đến di tích, cậu ta sẽ biểu hiện như thế nào."
Với thành tích hiện tại của Thời Vũ, không nghi ngờ gì nữa, hắn đã nhận được tư cách tiến vào di tích!
...
"Kết thúc rồi!!"
"ĐM rốt cuộc cũng kết thúc rồi. Ăn trái cây ròng rã 2 ngày liền, tôi sắp nôn tới nơi."
"Tôi muốn tắm, tôi muốn tắm, thêm một ngày không tắm rửa nữa chắc tôi chết mất!"
"Trông tôi có vẻ thu hút lũ muỗi lắm à? Chưa tới 3 ngày mà tôi đã có đến 49 vết muỗi đốt rồi."
Sau khi căn cứ lịch luyện thông qua Cơ Giới Điểu thông báo kết thúc kỳ đánh giá lịch luyện, nhóm Ngự Thú Sư tập sự trên núi Thiên Mang vừa xuống núi vừa nôn ra nước đắng.
Còn Thời Vũ thì vừa đi vừa nhìn bầu trời với vẻ bình thản, lần lịch luyện này mình đã vất vả nhiều rồi, hay là về nhà trích một khoản từ quỹ 10 triệu ra để tự thưởng cho mình nhỉ, đã đến lúc mua cho mình một ít thuốc bổ cao cấp rồi.
Căn cứ lịch luyện núi Thiên Mang, trên bãi tập rộng lớn, đám Ngự Thú Sư ai nấy đều chật vật.
Lúc đầu, có tổng cộng 100 người tiến vào núi Thiên Mang, nhưng cuối cùng, chỉ còn lại 73 người đang đứng ở đây.
Không có gì bất ngờ cả, 27 người bị thiếu đều là bỏ ngang giữa chừng.
Có thể là do không thể chịu đựng được môi trường hoang dã thế này, hoặc cũng có thể là do đã bị thương trong quá trình lịch luyện nên chỉ còn cách phải chấm dứt kỳ đánh giá.
"Vẫn có thể đứng ở đây, có nghĩa là các cậu vẫn có một số tư chất nhất định. Núi Thiên Mang chẳng qua chỉ là một môi trường lịch luyện nhân tạo, nếu như không thể chịu đựng được nơi này, thì đừng nói đến việc khám phá di tích, càng đừng nói đến việc tham gia đánh giá chuyên môn ở tương lai, tốt nhất vẫn nên ngoan ngoãn về nhà nuôi một con sủng vật thì hơn!"
Chu Vạn Sơn, người phụ trách lịch luyện này, đứng trên bục phát biểu, không chút nể mặt.
Bên dưới, nhóm Ngự Thú Sư im lặng không lên tiếng, nơi này ông là lão đại, muốn nói gì nói!
Tuy nhiên, so với những lời lảm nhảm vô nghĩa này, những người tham gia đánh giá lần này càng muốn biết số điểm tích lũy mà họ đã kiếm được hơn, để xem họ có thể xếp hạng bao nhiêu trong kỳ đánh giá lịch luyện này.
Mặc dù có thể tính toán đại khái điểm số của bản thân trong quá trình lịch luyện nhưng căn bản là không thể biết số điểm của những người khác, cho nên, không thể biết thứ hạng cụ thể.
"Được rồi, kế tiếp, ai muốn biết cụ thể xếp hạng điểm tích lũy của mình thì có thể tự mình đi xem, kết quả đã được dán trên mặt tường bên cạnh.
Trong đó, top 20 có thể nhận được tư cách khám phá di tích. Một tuần sau, chúng tôi sẽ dẫn các cậu tiến vào di tích. Để biết tình hình cụ thể thế nào, vui lòng để ý thông báo mà hiệp hội sẽ gửi đến.
Kỳ đánh giá lịch luyện lần này chính thức kết thúc, các cậu có thể rời đi sau khi đổi điểm tích lũy."
Thông báo ngắn gọn xong, Chu Vạn Sơn, người phụ trách căn cứ lịch luyện, quay đầu rời đi, chỉ còn lại một đám người ồn ào.
Không có gì bất ngờ, quả nhiên tất cả đều lao đến chỗ bức tường bên cạnh bục phát biểu.
Mười bản sao của bảng điểm xếp hạng đã căn cứ lịch luyện in ra, tách ra dán lên tường, để ai nấy đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Giữa đám đông, Thời Vũ hùa theo một nhóm lớn, nhìn thẳng từ trên xuống dưới.
Cảm giác này... nói sao nhỉ, khiến hắn có loại ảo giác được quay lại trường trung học, cùng nhau xem điểm thi của mình với các bạn cùng lớp sau mỗi kỳ kiểm tra hàng tháng.
"Hạng nhất, Thời Vũ, 2 vạn điểm? Thời Vũ là ai?"
"Tớ không biết... không phải học sinh trường chúng ta."
"Cũng không phải người của trường chúng tôi."
Ngự Thú Sư tập sự ở hiện trường phần lớn vẫn đang là học sinh, dù sao thì trình độ trung bình cũng không cao.
Nhóm các Ngự Thú Sư huấn luyện viên lớn tuổi có cấp độ trung bình của sủng thú là cấp 10 đều được chỉ định đến một căn cứ lịch luyện khác.
Nhằm vào thứ hạng đầu tiên - Thời Vũ, lúc này, đám tuyển thủ có mặt tại hiện trường bắt đầu nhao nhao bàn tán ầm ĩ.
Mà bản thân Thời Vũ, sau khi thấy cái tên của mình được xếp đầu tiên, hắn đã quay lưng bỏ đi, giấu công giấu danh.
Chỉ là hạng nhất của kỳ đánh giá lịch luyện mà thôi, không có gì hơn.
Tốt nhất vẫn nên nhanh tay đổi điểm tích lũy thành 'vàng ròng bạc trắng' thật để bổ sung máu thì hơn...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận