Vì không biết tác dụng cụ thể của từng loại bổ phẩm sẽ như thế nào, nên Thời Vũ không dám mua một lần quá nhiều.
Hắn cẩn thận lựa chọn ra 3 loại bổ phẩm, mua mỗi loại một chút.
5 cái râu Sâm Bảo Bảo trị giá 250.000 tệ (vì phải mua tối thiểu 5 cái).
Một lọ sữa ong chúa nhỏ của Bách Hoa Nữ Vương Phong, trị giá 300.000 tệ.
5 hạt Đậu Thần cấp thấp, trị giá 500.000 tệ ( vì phải mua tối thiểu 5 hạt).
Thoáng chốc, Thời Vũ đã phải bỏ ra 1,050 triệu tệ... trừ đi khoản chiết khấu, số vốn khởi điểm 10 triệu tệ đã trực tiếp bị xén đi gần một phần mười.
Thời Vũ đau lòng khôn tả, sao mình có thể tiêu xài hoang phí như thế nhỉ.
Nhưng khi hắn nghĩ tới việc, mình có thể sử dụng những thứ thuốc bổ này để dạy tất cả các kỹ năng cấp cao cho Thập Nhất, nhân tiện, xoát đầy mấy cái độ thông thạo kỹ năng hiện có luôn thể, cho nên, không lỗ, không lỗ.
(*) xoát 刷 ngôn ngữ mạng, là một cách để đạt được kinh nghiệm, đạo cụ và cấp độ thông qua các cách thức, hành động lặp đi lặp lại.
Trên đời này, tiền bạc chính là thứ để tiêu xài!
Hơn nữa, nếu đem ra so sánh, thì dùng 1 triệu này để mua thức ăn và sản phẩm dinh dưỡng cho Thập Nhất chưa hẳn đã có lời bằng việc dùng số tiền này mua thuốc bổ cho bản thân.
"Đây là đám thuốc bổ rẻ nhất rồi đó..."
Thời Vũ thở dài, sau khi đặt đơn hàng thành công, hắn lại ngủ thiếp đi.
Cho đến lúc hắn tỉnh dậy, trời đã tối.
Ban đêm mà thức khuya để thiền định, rồi lại chơi điện thoại di động, thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến trạng thái ban ngày.
Thời Vũ quyết định ngủ tiếp nhưng vấn đề là sau khi ngủ cả buổi chiều, hắn không còn buồn ngủ nữa.
Vì vậy, sau khi chuẩn bị bữa tối cho hai con sủng thú xong, Thời Vũ chỉ có thể dạy thêm một lần kỹ năng phun tơ cho Thanh Miên Trùng bên trong lồng chim ngoài sân.
Sau khi thể lực sa sút, cơn buồn ngủ mới chịu ập đến.
Sách ảnh kỹ năng này xem ra còn có chức năng chữa bệnh mất ngủ, không tồi.
Ngày hôm sau, mặt trời tươi rói.
Thời Vũ rời giường, tinh thần sảng khoái, hôm nay hắn định đến võ quán Trúc Thạch thăm quan một chút nhưng một tin nhắn điện thoại đã khiến hắn thay đổi quyết định.
Thuốc bổ mà hắn đặt mua hôm qua đang trong quá trình giao hàng, đã tới thành phố Băng Nguyên, hôm nay sẽ đến nơi.
"Hiệu suất nhanh thật... đã vậy, hôm nay mình sẽ ở nhà đợi nhận hàng."
Buổi sáng, Thập Nhất đang ở trong sân suy ngẫm về lôi chưởng, Thanh Miên Trùng vẫn tiếp tục ngủ, trong khi Thời Vũ thì đang thiền định.
Khoảng giữa trưa, khi Thời Vũ đang chuẩn bị bữa trưa, cổng nhà hắn bị gõ.
"Có chuyển phát nhanh của anh ạ."
"Tới đây."
Bởi vì đã có kinh nghiệm 'xã đến nhà tặng quà tình thương' lần trước, nên Thời Vũ đáp lại rất nhanh, sợ cánh cửa nhà mình lại bị người ta phá nát.
Hắn mở cổng, trông thấy một thanh niên mặc đồng phục nhân viên giao hàng màu xanh lam, bên cạnh là một con chim khổng lồ cao hơn 2 mét, vũ trang toàn thân đầy đủ.
Cự điểu này có cơ bắp vô cùng cường tráng, bộ lông vũ màu nâu vàng tuyệt đẹp, đôi mắt cực sắc bén. Có điều, mặc dù có vẻ ngoài vô cùng bá khí nhưng trước mắt cũng chỉ là thú cưng công nhân làm thuê ăn lương mà thôi, vì trên cái thân khổng lồ của nó đang vắt vẻo một thùng chuyển phát nhanh.
[Tên] : Lược Không Chi Dực (đôi cánh lướt ngang bầu trời)
[Thuộc tính] : Phong
[Cấp độ chủng tộc] : Cấp cao siêu phàm
[Kỹ năng chủng tộc] : Phong dực (cánh gió), tê liệt trảo (móng vuốt xé), siêu thị lực, phong nhận (lưỡi kiếm gió)
Anh thanh niên lấy cái hộp đựng thuốc bổ từ thùng chuyển phát nhanh trên thân Lược Không Chi Dực, đưa cho Thời Vũ.
"Xin hãy ký nhận."
Thời Vũ: "..."
Thế mà lại dùng một sinh vật cấp siêu phàm để làm công cụ chuyển phát nhanh.
Lược Không Chi Dực thực ra là loài sủng thú họ chim có sức mạnh và thực lực tổng hợp toàn diện cao nhất trong tất cả các chủng tộc sinh vật cấp siêu phàm.
"Vị tiểu ca này, anh là Ngự Thú Sư chuyên nghiệp sao?"
Thời Vũ thản nhiên ký nhận, thuận miệng hỏi một câu.
“Đúng vậy, tôi mới đạt chứng chỉ chuyên nghiệp không lâu, nếu có điều gì làm chưa tốt, mong anh chiếu cố cho.” Tiểu ca thanh niên nói.
Thời Vũ nhận hàng xong, trong lòng vô cùng choáng ngợp.
Đầu năm nay, ngay cả ngưỡng cửa của ngành chuyển phát nhanh cũng cao như vậy sao, mà thôi, ắt hẳn là tiền lương cũng cao lắm, dù sao thì tài nguyên do trang web kia phân phối cũng toàn là hàng cao cấp.
Ký tên xong, Thời Vũ đưa tờ đơn chuyển phát nhanh cho vị tiểu ca.
Tiểu ca chuyển phát nhanh nhận lấy tờ đơn chuyển phát nhanh, sau đó nhìn về phía Thời Vũ.
Vị khách nhỏ này... là một Ngự Thú Sư tập sư ư?
Sao lại mua nhiều thuốc bổ cao cấp như thế... với trình độ tập sự hiện tại của hắn, đâu cần phải sử dụng nhiều bổ phẩm như vậy đâu?
Thôi bỏ đi, dù thế nào đi nữa, ở cái cấp bậc này cũng không thể nào hỏng người được.
"Vậy, chúc anh vui vẻ."
"Cảm ơn."
Sau khi vị tiểu ca chuyển phát nhanh cưỡi chim và Thời Vũ cảm ơn nhau một hồi, đơn hàng đã được tính là hoàn thành.
Kế tiếp, trong sân, Thời Vũ bắt đầu lấy từng loại bổ phẩm ra, động tác tay vô cùng nhẹ nhàng thận trọng, sợ chẳng may trầy xước.
Đầu tiên, hắn lấy ra một lọ có 5 hạt Đậu Thần nho nhỏ, sau khi đọc xong hướng dẫn sử dụng đính kèm, Thời Vũ gọi Thập Nhất đến.
"Thập Nhất, tới đây nào."
"Huh?"
Thập Nhất - con gấu đang ở trong sân chơi điện - hấp tấp chạy đến.
Lúc này, sau khi có trong tay bổ phẩm cao cấp hơn, tinh thần của Thời Vũ lập tức giương cao.
[Kỹ năng] : Bội hóa
[Cấp kỹ năng] : Cấp cao
[Giới thiệu] : Năng lực đặc biệt, có thể thu nhỏ hoặc phóng to cơ thể. Ở trạng thái thu nhỏ, sức mạnh bị suy yếu, tốc độ phục hồi năng lượng được tăng lên. Ở trạng thái khổng lồ thì năng lượng tiêu hao tăng, sức mạnh tăng.
[Trạng thái] : Có thể dạy được
Thời Vũ định dạy cho Thập Nhất kỹ năng bội hóa trước.
Về phần tại sao không dạy kỹ năng uy hiếp để Thập Nhất sở hữu Haki bá vương, hay tại sao không phải là kỹ năng giấc ngủ tuyệt đối có thể nâng cao hiệu quả huấn luyện hắn và Thập Nhất, rất đơn giản... bởi vì kỹ năng bội hóa này thú vị hơn!
Dù sao thì hắn cũng có nhiều bổ phẩm như vậy, 3 cái kỹ năng cấp cao này, không sớm thì muộn, đều sẽ dạy, Thời Vũ ưu tiên chọn kỹ năng bội hóa mà hắn cảm thấy thú vị nhất.
Ở trạng thái khổng lồ, Thập Nhất có thể gia tăng sức chiến đấu, ở trạng thái thu nhỏ, có thể đẩy nhanh khôi phục thể lực, học kỹ năng này trước tiên, nhìn kiểu nào cũng không thấy lỗ.
Thời Vũ lấy ra một hạt Đậu Thần, cho vào miệng.
"Sách ảnh, dạy học!"
Vừa nói hai chữ 'dạy học' xong, bàn tay phải của Thời Vũ lại được lấp đầy một vầng hào quang màu trắng.
Lúc này, khi nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc trước mắt, Thập Nhất lập tức sững sờ.
Nó rất bối rối.
Ngự Thú Sư... lại muốn cho nó 'không làm mà hưởng' sao?
"Gào!"
Mình vừa mới tự học được lôi chưởng mà, Ngự Thú Sư lại đòi hack để ăn mòn tâm trí của nó... nó thực sự...
Tiểu Thập Nhất tự giác đưa đầu cho giặc, phản kháng không được thì đưa đầu hưởng thụ thôi.
Cùng lắm thì lại mua vé bổ sung, cố gắng nỗ lực gấp bội để bù lại.
Cứ như vậy, luồng ánh sáng trắng đại diện cho kinh nghiệm kỹ năng bội hóa chảy vào cơ thể Thập Nhất, mà Thời Vũ thì... bắt đầu mềm nhũn hai chân, kiệt sức
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận