[Thời gian cooldown] : 168 giờ
Phun tơ không cấp bậc là 8 giờ.
Kỹ năng cấp thấp là khoảng 24 giờ.
Kỹ năng trung cấp là khoảng 48 giờ.
Thời Vũ vốn cho rằng kỹ năng cấp cao sẽ là 72 giờ, nhưng kết quả là... còn nhiều hơn cả gấp đôi.
Trong trạng thái cực kỳ suy yếu này, Thời Vũ cảm thấy mình sắp treo đến nơi, hắn vội vàng nuốt hạt Đậu Thần đang ngậm trong miệng xuống.
Giây tiếp theo, trong cơ thể Thời Vũ bắt đầu tuôn trào một luồng năng lượng.
Như đã đề cập trong mục giới thiệu, trong một thời gian rất ngắn, hạt Đậu Thần này đã bộc phát một lượng dinh dưỡng khổng lồ, bắt đầu tưới mát cơ thể của Thời Vũ.
Một giây, hai giây, ba giây... cơ thể Thời Vũ tuôn ra lực lượng sức mạnh.
[Thời gian cooldown] : 48 giờ.
Mặc dù Thời Vũ chưa hồi phục hoàn toàn nhưng sự tiêu hao năng lượng vừa rồi đột nhiên giảm xuống một phạm vi mà hắn có thể chấp nhận được.
Ngay lập tức, Thời Vũ cảm thấy như vừa dạy xong một kỹ năng trung cấp, chứ không phải một kỹ năng cao cấp.
Dựa vào kinh nghiệm suy yếu khi xoát độ thông thạo cho các kỹ năng trung cấp, Thời Vũ lập tức hiểu rõ.
Xem ra... kỹ năng cấp cao chính là cực hạn dạy học hiện tại của hắn, trước khi thể chất có bước tiến nhảy vọt, cho dù có trong tay bổ phẩm lợi hại thế nào, hắn cũng không được đụng tới kỹ năng siêu cấp...
"Kinh khủng thật, xém tí thì mất mạng---"
Thời Vũ thở dài, mặc kệ mặt đất bẩn thỉu, hắn đặt mông ngồi bệt xuống đất, nhìn về phía Thập Nhất trước mặt.
Lúc này, Thập Nhất đang khép hờ đôi mắt, lim dim tiêu hóa kinh nghiệm bội hóa cấp cao.
Thời Vũ nhìn chằm chằm nó gần một phút, lúc này Thập Nhất mới hồi phục tinh thần.
“Nắm giữ rồi?” Thời Vũ hỏi.
Thập Nhất dùng sức gật đầu thật mạnh.
"Biến lớn tao xem."
Thời Vũ vừa dứt lời, Thập Nhất mũm mĩm nghiêm túc gật đầu, ánh mắt tập trung cao độ, sử dụng kỹ năng bội hóa.
Giây tiếp theo...
Ầm!
Quanh thân Thập Nhất cứ như truyền ra gợn sóng, nương theo gợn sóng sóng, thân thể của nó bắt đầu rung động với biên độ nhỏ, ngay sau đó, với biên độ rung động của gợn sóng trong suốt này, thân thể nó bắt đầu biến lớn, lớn hơn một vòng!
Ầm!
Ầm!
Không phải đột ngột biến lớn, mà tỷ lệ của hình thể to ra dần dần. Tứ chi, thân mình, đầu và lông tóc lúc này đều đang trải qua biến hóa!
"Gào!!!"
Một lúc sau, vẫn là một con gấu trúc tròn trịa không khác gì lúc trước nhưng hình thể, có chiều cao và tất cả kích thước đều đã tăng gấp đôi, Thập Nhất khổng lồ đã xuất hiện trước mặt Thời Vũ.
Lúc này, Thập Nhất chậm rãi vung vẩy cánh tay là lạ của nó, chỉ cảm thấy năng lượng trong cơ thể đang nhanh chóng tiêu hao nhưng đồng thời, uy lực của nó lúc này dường như đã tăng lên, không chỉ là một chút.
Đại khái có lẽ là sự khác biệt về sức mạnh giữa gấu trúc vị thành niên và gấu trúc trưởng thành trong thực tế.
Trong trạng thái này, Thập Nhất cảm thấy, nếu như nó gặp lại những con Trường Thích Dã Trư đó, nó có thể dùng tay gấu này, tát chúng một phát bay hơn 10 mét!
Ánh mắt Thập Nhất tràn đầy tinh thần chiến đấu.
"Ùng ục..."
Tuy nhiên, cái bụng của nó thì không có chiến ý.
Thập Nhất: ..@_@|||||..
Trong vòng chưa đầy mười giây ngắn ngủi, mà Thập Nhất đã bắt đầu cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Sau cùng, việc tập luyện chỉ tiêu hao rất nhiều năng lượng thể chất của nó.
"Tốt lắm, thu nhỏ lại tao xem."
Gọi là bội hóa, có nghĩa là gấp đôi, gấp ba, gấp tư, nhưng tự nhiên cũng có nghĩa là gấp 1/2 lần, 1/4 lần... chính là cái mà người ta gọi là trạng thái thu nhỏ.
Thời Vũ, với tư cách là một Ngự Thú Sư, sau khi cảm nhận được sức mạnh của Thập Nhất khổng lồ xong, vội vàng bảo nó thu nhỏ lại để khôi phục thể lực.
Giây tiếp theo, Thập Nhất giống như quả bóng xì hơi, trước tiên, nó nhanh chóng thu nhỏ cơ thể từng vòng từng vòng, trở lại kích thước lúc bình thường với chiều cao một mét.
Sau đó, nó lại tiếp tục thu nhỏ, chẳng bao lâu sau, đã thu nhỏ lại thành một em bé gấu trúc cao nửa mét, tròn vo mũm mĩm.
Ở trạng thái này, Thập Nhất bỗng giống như bé gấu vài tháng tuổi, cực kỳ vô hại với cả người và vật, đôi mắt to trong ngây thơ vô tội.
“Ngao.” Thập Nhất sờ sờ bụng, tủi thân 'ngao' một tiếng.
Thu nhỏ rồi, nhưng vẫn đói.
"Khục, có vẻ như cực hạn của cấp độ nhập môn là tăng kích thước lên gấp đôi, thu nhỏ còn một nửa nhỉ."
So với những gì Thời Vũ từng tưởng tượng, thì khoảng cách so với lúc trở thành một Thực Thiết Thú cỡ Ultraman khổng lồ và Thực Thiết Thú mini có kích thước bằng mặt dây chuyền có thể đeo trên cổ, vẫn còn kém một chút độ thông thạo.
Nhưng vầy cũng khá lắm rồi, dù sao thì cũng mới học được thôi.
“Được rồi, chúng ta ăn cơm thôi.” Nhìn Thực Thiết Thú mũm mĩm bé xíu, tâm trạng của Thời Vũ cực kỳ khoái trá.
“Từ giờ trở đi, cứ dùng cái hình dạng này để ăn cơm đi, chắc tiết kiệm được nhiều tiền ăn lắm.” Hắn nói đùa.
Thập Nhất: (ˇεˇ) ??? Cái gì!!!
...
Rốt cuộc Thập Nhất cũng đã học xong kỹ năng cấp cao đầu tiên, Thời Vũ rất hài lòng.
Mặc dù vẫn còn kém xa những kỹ năng siêu cấp được đồn đại là có khả năng dời non lấp biển, cũng kém xa những kỹ năng cấp thần chỉ tồn tại trong những ghi chép của thần thoại và truyền thuyết nhưng dù sao thì đây cũng là một sự tiến bộ vượt bậc.
Tuy nhiên, nhìn "thời gian cooldown: 48 giờ", Thời Vũ lại rơi vào trầm tư.
Trước tiên, hắn không đi chuẩn bị bữa trưa cho bọn Thập Nhất, mà lại cầm cái lọ có chứa hạt Đậu Thần lên.
Một hạt Đậu Thần, triệt tiêu khoảng 120 giờ suy yếu, nếu lại ăn thêm một hạt, thì liệu có phải sẽ lập tức đầy máu phục sinh, thậm chí, trạng thái tinh thần còn tốt hơn lúc đầu hay không?
Sách hướng dẫn nói rằng... có thể ăn Đậu Thần với số lượng lớn khi ở trạng thái yếu, cứ thế ăn cho đến khi cơ thể hồi phục về trạng thái hoàn hảo là được.
Đậu Thần mà hắn mua là loại cấp thấp nhất, cho nên hắn không phải lo lắng về việc bổ quá chết tươi, hẳn là ăn một hơi 2-3 hạt cũng không thành vấn đề.
Hay quá!
Đây là một sự sung sướng mà mấy loại thuốc tổng hợp như viên nang Minh Thần không thể nào có được.
Tuy nhiên, Thời Vũ, người đang chuẩn bị ăn hạt Đậu Thần thứ hai, bỗng do dự.
Tác dụng của Đậu Thần rõ ràng là lớn hơn thời gian 48 giờ suy yếu, trực tiếp ăn thế này chẳng phải sẽ lỗ sao?
Sách hướng dẫn không nói mình có thể cắt đôi mà ăn, nếu cứ ăn hết một hạt nguyên vẹn thế này thì, bốn bỏ năm lên, phí mất mấy chục ngàn tệ.
"Giá của Đậu Thần là 100.000 tệ một viên. Râu Sâm Bảo Bảo là 50.000 tệ. Hay là, thay thế nó bằng râu Sâm Bảo Bảo nhỉ.
Cũng không được, cho dù là râu Sâm Bảo Bảo thì cũng không an toàn."
Thời Vũ lập tức lấy ra sữa ong chúa của Bách Hoa Nữ Vương Phong, thứ này được đựng trong một cái lọ nhỏ.
Mặc dù tên của loài ong này mang theo hai chữ 'Nữ Vương', nhưng nó không phải là sinh vật cấp quân vương, mà là sinh vật cấp thống lĩnh.
Loại sinh vật này trưởng thành bằng cách hấp thụ mật hoa của vô số loài hoa kỳ lạ khác nhau.
Cái gọi là sữa ong chúa, còn có nhiều tên gọi khác như sữa ong, phong hoàng tương, thậm chí trong kiếp trước, đây còn là một loại thuốc bổ.
Mà đối với cái thế giới này, công dụng bổ dưỡng của nó còn nhiều hơn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận