Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch)
  4. Chương 12: Giết nhầm

Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch)

  • 72 lượt xem
  • 1015 chữ
  • 2025-04-12 10:52:42

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Triệu Khách cầm con dao gọt trái cây sáng như bạc ở trong tay, sau khi lao vào phòng đã thấy Trần Tĩnh đứng nguyên tại chỗ, chỉ về phía lão thái đã biến thành xác chết ở trên mặt đất.

“Ta vừa đi vào, đã… Đã thấy hàng chữ máu trên mặt đất.”

Nhìn theo hướng Trần Tĩnh đang chỉ, sắc mặt Triệu Khách cứng đờ, không biết trước xác chết lão thái đã có thêm một hàng chữ bằng máu từ khi nào.

【 Nhiệm vụ: Giết chết Hùng Nhị! 】

【 Nhắc nhở nhiệm vụ: Hùng Nhị giống với mẫu thân hắn, nhưng Hùng Nhị đang độ trung niên cường tráng hơn mẫu thân hắn, giết chết hắn, hoặc là… Bị hắn giết chết. 】

Không biết hàng chữ này xuất hiện từ khi nào, nhưng có thể chắc chắn đây là nhiệm vụ mà bọn họ muốn tìm.

“Hùng Nhị? Ai là Hùng Nhị?”

Lúc này Tề Lượng đi đến, sau khi thấy hàng chữ máu trên mặt đất không nhịn được nghi ngờ nói.

“Là con của nàng, ngươi quên rồi à, trước đó nàng nói nàng có nhi tử, tám chín phần mười nhiệm vụ này là con của nàng.” Triệu Khách nhắc nhở.

“Nhưng… Lại phải giết người?”

Vừa nghe thấy lại phải giết người, vẻ mặt Trần Tĩnh và Tề Lượng hơi mất tự nhiên, ngày thường để bọn họ giết mèo chó còn không dám, chứ đừng nói đến giết người. Trước đó Tề Lượng cũng bị ép đến nóng nảy mới cầm băng ghế đập lão thái, bây giờ thật sự để bọn họ giết người, khỏi phải nói trong lòng bọn họ khó chịu đến mức nào.

“Bọn họ không phải người! Ngươi từng thấy người có thể biến thành gấu chưa? Yêu quái còn tạm được.”

Tuy lão thái khác xa với loại yêu quái có thể hô mưa gọi gió trong ấn tượng của mình, nhưng có thể chắc chắn đây không phải người.

Ngay lập tức, Triệu Khách chỉ vào Lý Hồng Binh trong vạc muối dưa, nói: “Nếu các ngươi không muốn làm bạn cùng hắn, tốt nhất đừng ảo tưởng nữa.”

“Chúng ta hiểu đạo lý này, nhưng chúng ta phải làm thế nào? Đừng quên vừa rồi lão thái này suýt nữa lấy mạng chúng ta, nếu là con của nàng, chỉ dựa vào ba người chúng ta? Có thể giết chết hắn?”

Tề Lượng hơi lo lắng nói, trước đó mình ác độc như vậy còn đập vỡ cả cái ghế, cũng chỉ khiến lão thái hơi lảo đảo, nếu thật sự là con nàng đến, có lẽ ba người bọn họ còn chưa đủ nhét kẽ răng.

Triệu Khách nhìn ấm trà to ở trên mặt bàn, đi lên trước cầm bình trà cẩn thận ngửi một cái, lại nhìn thi thể lão thái dưới đất, ánh mắt sáng lên nói: “Vậy đánh cược một lần.”

“Cược?”

Tề Lượng đi lên trước, vẻ mặt khó hiểu muốn Triệu Khách nói rõ ràng hơn, đưa tay vỗ vai Triệu Khách nói: “Ngươi nói rõ ràng đi, làm thế nào… A!”

Còn chưa nói hết câu, Tề Lượng trợn mắt thấy con dao gọt trái cây sáng như bạc trên tay Triệu Khách đã đâm vào đùi mình.

“Ục ục…”

Trên bếp lò có một cái nồi lớn đang bốc hơi nóng, chỉ thấy từng miếng thịt lăn lộn trong nước canh, không ngừng lên xuống chập trùng, nước canh trong nồi hiện ra màu trắng đục như ninh thịt cừu.

Một mùi thơm khác thường tràn ngập trong không khí, cạnh nồi còn đặt một cái bát, bên trong có nguyên liệu đã được pha chế và hành thái, chỉ chờ pha chút nước canh vào bên trong, chỉ nghĩ đến hương vị đó thôi cũng khiến người ta không chịu nổi.

Nhưng dù là Trần Tĩnh hay Tề Lượng, thậm chí cả Triệu Khách đều không hề thấy thèm ăn, Tề Lượng và Trần Tĩnh bị buộc dây thừng ngồi dưới đất, trong miệng còn nhét vải không thể phát ra tiếng nào.

Trên đùi Tề Lượng có một vết thương lộ cả xương, hắn ta ngồi đó, trên trán ứa ra từng giọt mồ hôi lạnh to như hạt đậu, sắc mặt tái nhợt dọa người.

Triệu Khách đang nằm rạp trên mặt đất, hai tay bị dây thừng buộc chặt ở sau lưng, phần lưng máu me đầm đìa, vừa nhìn đã thấy một khoảng máu thịt be bét, máu đã thấm ướt áo sơ mi trên người.

“Ô ô…” Trần Tĩnh dùng chân đá Triệu Khách, đôi mắt to nhìn về phía Triệu Khách như đang hỏi thăm rốt cuộc phải chờ đến khi nào.

Ngay sau đó nàng lại nhìn vết thương trên đùi Tề Lượng, tuy Triệu Khách đảm bảo miệng vết thương của hắn ta không ảnh hưởng đến tính mạng, nhưng nhìn dáng vẻ máu me đầm đìa vẫn khiến Trần Tĩnh không nhịn được thầm lau mồ hôi cho Tề Lượng.

Triệu Khách hiểu ý Trần Tĩnh, hắn lắc đầu nhắm mắt lại, hắn là người ra tay nên hiểu rõ nhất, thậm chí không cần phải nhìn, chỉ dựa vào cảm giác khi lưỡi đao đâm vào máu thịt đã biết vết thương như thế nào, đã tránh được vị trí quan trọng và xương cốt, loại vết thương này chỉ cần quay về chữa trị một chút là được, căn bản không cần quan tâm.

“Ầm!”

Lúc này Triệu Khách mở mắt ra, nói nhỏ: “Đến rồi!”

Tiếng bước chân ngoài cửa càng ngày càng gần, mỗi một bước đều rất nặng nề cứ như buộc đá ở bàn chân.

“Ong…”

Cửa phòng mở ra, vì vấn đề tầm nhìn nên Triệu Khách chỉ có thể nhìn thấy một chân trước bước vào, đây là một đôi chân trần, lòng bàn chân còn dính một lớp nước bùn đỏ hồng, chỉ bước đi mà Triệu Khách đã có thể ngửi được mùi máu tươi tanh nồng.

Đồng thời ánh mắt nhanh chóng lướt qua mu bàn chân đối phương, khớp bàn chân đó rất to khỏe, thoạt nhìn ít nhất 47 thước, lớn hơn chân người trưởng thành bình thường rất nhiều.

“Ô ô ô…”

Lúc này, không biết rốt cuộc hai người Tề Lượng và Trần Tĩnh đã thấy cái gì, chỉ thấy sắc mặt hai người thay đổi, Tề Lượng trợn to mắt, trong mắt hiện rõ vẻ hoảng sợ.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top