Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Người Mẹ Kế Nhà Nông Khéo Làm Ruộng (Dịch)
  4. Chương 96: Hứa một chuyện

Người Mẹ Kế Nhà Nông Khéo Làm Ruộng (Dịch)

  • 82 lượt xem
  • 754 chữ
  • 2024-09-12 08:00:45

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tô Mộc Lam âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng Trương Môn Nghĩa thấy Tô Mộc Lam đến mua sữa dê, cẩn thận quan sát nàng từ trên xuống dưới, sau đó nhét roi chăn dê vào trong thắt lưng, há mồm hỏi: “Ngươi muốn mua cho ai ở trong nhà vậy?”

“Sữa dê này còn phải hỏi rõ ràng là cho ai uống mới có thể bán được sao?” Tô Mộc Lam không trả lời, còn cười hỏi lại một câu.

“Chuyện này sao…” Trương Môn Nghĩa duỗi tay gãi đầu.

“Có một số người ỷ vào nhà mình có mấy đồng tiền, đã học đòi theo những phu nhân ở trong viện lớn nhà cao cửa rộng tại kinh thành, học người ta cái gì mà dùng sữa dê rửa mặt rửa tay, đây chính là sữa đấy, có thể nuôi sống một người, sữa dê là đồ tốt như vậy, lại lấy ra rửa mặt rửa tay, hừ đúng là làm hỏng đồ ăn.”

“Sữa dê này nếu ngươi mua về để giày xéo thì chỗ ta không bán, cũng đừng nghĩ nói dối để mua, mấy thôn xung quanh đây, chưa nói tới có quan hệ họ hàng thân thích, thì cũng không có gì bí mật cả, hỏi thăm một chút thì cái gì cũng biết được.”

Tô Mộc Lam nghe Trương Môn Nghĩa nói, suy nghĩ một lúc, quyết định ăn ngay nói thật: “Ta mua sữa dê đúng là không phải cho mấy đứa nhỏ ăn, nhưng cũng không phải dùng để rửa tay rửa mặt gì đó, chỉ là muốn mua về làm chút đồ ăn, sau đó mang lên trấn trên để bán, kiếm chút tiền để phụ giúp gia đình.”

“Làm đồ ăn à.”

Trương Môn Nghĩa hiển nhiên cũng có chút do dự, lại lần nữa đánh giá Tô Mộc Lam và Bạch Lập Hạ đi cùng, lông mày càng ngày càng nhíu chặt.

Không biết hắn đang suy đoán lời nói của Tô Mộc Lam là thật hay giả, hoặc là đang suy nghĩ xem lời nói của Tô Mộc Lam được phân về hành vi chà đạp đồ vật hay là hành vi ăn uống bình thường không lãng phí.

“Việc nấu ăn cũng không tính là lãng phí.” Trương Môn Nghĩa suy nghĩ một chút, nói: “Vậy được rồi, ta sẽ bán sữa dê cho ngươi, nhưng mà ngươi phải hứa với ta một chuyện.” “Chuyện gì?” Tô Mộc Lam hỏi.

“Món ăn mà ngươi làm ra, có thể đưa cho ta nếm thử hay không?”

Thấy hai mắt của Tô Mộc Lam mở to, Trương Môn Nghĩa vội vàng giải thích: “Chỉ một chút là được, ta cũng không phải muốn lợi dụng chiếm ít lợi ích, ta chỉ là muốn biết, ngươi muốn dùng loại sữa dê này để làm ra món ăn gì mà thôi.”

“Đây cũng không phải là chuyện lớn gì, ta làm xong lấy một ít cho ngươi nếm thử là được.” Tô Mộc Lam thấy không phải chuyện khó gì, lập tức sảng khoái đồng ý.

“Vậy được, ngươi ở chỗ này chờ, ta đi lấy sữa dê cho ngươi.” Trương Môn Nghĩa thấy Tô Mộc Lam đồng ý dứt khoát, liền không chậm trễ thêm thời gian, cầm lấy ống trúc lớn mà Tô Mộc Lam mang theo để đựng sữa dê, xoay người vào trong sân.

Tô Mộc Lam và Bạch Lập Hạ ở bên ngoài chờ đợi, sau đó liền nghe được trong sân vang lên tiếng dê con kêu “Be be”.

Không bao lâu sau, Trương Môn Nghĩa xách ống trúc nặng trịch đi ra, đưa cho Tô Mộc Lam: “Sữa dê này, khi trở về tốt nhất nên nấu lại một lần, ta nghe những nữ nhân có kinh nghiệm nói, sữa dê mới vắt không được sạch sẽ cho lắm, khi cho trẻ nhỏ ăn phải nấu lại mới có thể uống, ta nghĩ nếu người phải làm món ăn thì tốt nhất cũng nên nấu lại rồi mới dùng, tránh ăn xong hỏng bụng, gây ra một số chuyện phiền phức.”

“Ừm, ta sẽ ghi nhớ, cảm ơn Trương đại ca.” Tô Mộc Lam nhận lấy ống trúc, thanh toán tiền, sau đó dẫn Bạch Lập Hạ cũng nhau đi về phía thôn Bạch gia.

Trương Môn Nghĩa đứng ở cửa, nhìn theo Tô Mộc Lam và Bạch Lập Hạ càng đi càng xa, chờ đến khi không còn nhìn thấy bóng lưng của hai người, hắn vẫn còn đứng ở nơi đó, hình như có chút suy nghĩ.

“Ngươi nhìn đến mức con ngươi sắp rơi ra rồi đấy, sao nào, chẳng lẽ ngươi coi trọng tiểu quả phụ kia?” Trương Cốc đang cắt cỏ ở cửa thôn tiến lại gần, nói.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top