Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Người Thương Năm 17 Tuổi
  4. Chương 17: Ngày u ám

Người Thương Năm 17 Tuổi

  • 505 lượt xem
  • 1110 chữ
  • 2020-12-24 15:35:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thức dậy trong mớ hỗn độn, trên giường toàn là khăn giấy, đám mền gối nằm không đúng chỗ vốn dĩ của chúng. Nó thức dậy với khuôn mặt mệt mỏi, đầu tóc rối bù, đêm qua nó đã khóc rất nhiều. Sáng nay nó còn không tin được mọi việc hôm qua là sự thật, nhưng nhìn mớ hỗn độn trên giường như thế này thì quả thật không phải mơ.

Nhớ lại khoảnh khắc hôm qua mà nó đối diện với hắn, khoảnh khắc mà hắn nói ra những lời tàn nhẫn với nó, thật khiến cho nó muốn chết đi mà. Hôm nay nó chẳng có chút tâm trạng nào để đến trường cả. Đến trường lại gặp mặt tên bỉ ổi ấy thì nó phải làm sao, lỡ như nó không kiềm được cảm xúc lại khóc òa trước mặt cả lớp thì phải làm sao. Nhưng bắt đầu từ hôm nay là phải ôn tập cho kì thi Tốt nghiệp sắp tới, nó không thể nào vắng mặt được. Nếu nghỉ học thì nó biết mượn bài vở của ai để chép đây.

Ngồi trên giường thở ra một hơi dài đăng đẳng, nó loạng choạng đứng dậy bước vào phòng tắm, nó muốn nước cuốn trôi đi ký ức ngày hôm qua, như vậy nó mới có thể đi học được.

Đi suốt cả đoạn đường từ nhà đến trường, vẫn không thấy hắn đâu, không thấy hắn chạy theo và mắng sao không chờ hắn đi cùng. Nó quên mất rằng hôm qua đã xảy ra chuyện như vậy, sao hắn có thể đi chung đường với nó kia chứ.

Chạnh lòng nó mím chặt môi, mắt nhìn về phía trước, tiếp tục bước vào cổng trường. Càng đi, khoảng cách ủa hắn và nó càng gần, tim nó càng nhói lên vì không biết phải đối diện với hắn như thế nào. Đứng ngoài cửa lớp hít một hơi thật sâu, đẩy cửa bước vào. Thật không hiểu nổi tại sao vừa mới đẩy cửa bước vào, ánh mắt nó và hắn lại chạm lấy nhau. Nó cố gắng giữ bình tĩnh, ngồi xuống bên cạnh hắn, lấy bài ra học.

Hắn ngồi kế nó, quay mặt xuống nói chuyện với nhỏ và Khánh mọt sách; nó thì vẫn ngồi đó học bài. Thực chất, nhìn thấy nó học vậy thôi, chứ nó học chả vô chữ nào, mặt nó ủ rủ như có một đám mây đen thật to trên đầu nó vậy, không có chút ánh nắng nào. Nhỏ thấy vậy liền quay qua hỏi hắn:

- Ê, nay Tuyết nó bị gì vậy? Mày lại chọc giận nó hả?

Hắn chợt sầm mặt xuống, im lặng một hồi mới trả lời nhỏ: - Không có gì, mày nhiều chuyện quá đó.

Nó ngồi cạnh nghe được ba từ vô tình ấy xuất phát từ miệng hắn, tim nó như muốn vỡ vụn. Hắn nghĩ gì mà lại nói như thế, bấy lâu nay mọi thời gian ở bên nhau đều tóm gọn trong ba chữ ấy sao. Cũng phải, hôm qua hắn đã nói hết sự thật cho nó nghe rồi mà. Một sự thật khiến người ta phải đau lòng. Cố mím chặt môi, cố ngừng suy nghĩ để nước mắt đừng rơi, nhưng sao nước mắt cứ lả chả rơi đầy trên quyển vở. Nó dùng tay liên tục lau đi những giọt nước mắt kia, không muốn cho ai nhìn thấy những giọt nước mắt yếu đuối ấy của nó.

Học hết hai tiết đầu, nó không nói gì với hắn, hắn cũng không cất một lời nào. Không hiểu sao phòng học rộng như thế này nhưng sao nó thật ngột ngạt quá, chẳng thể nào thở nổi, muốn chết đi cho rồi.

* * *

Nó đi với nàng ra băng ghế đá ngồi, nàng thì cứ ngồi đó ăn, còn nó thì nuốt chả trôi miếng bánh nào. Nàng thấy vậy liền hỏi:

- Nè, nảy giờ bị gì vậy? Sao hôm nay mày buồn vậy?

Ánh mắt của nó cứ dán xuống dưới đất, gương mặt bơ phờ không có chút khởi sắc. Nàng lay người nó hỏi nó có nghe mình nói gì hay không. Nó giật mình bảo nàng hỏi gì nó nghe không rõ.

Nàng hỏi: - Mày có chuyện gì không vui sao, nói tao nghe đi, tuy tao không giúp được gì cho mày nhưng nói ra có thể tâm trạng sẽ tốt hơn thì sao.

- Ừm thì.. Hôm qua tao mới tỏ tình với nó xong nhưng mà..

Nó ngập ngừng không nói thì nàng nghe đến đây cũng đủ hiểu kết quả ra sao. Nàng đặt tay mình lên tay nó an ủi:

- Thôi, đừng có buồn nữa, nó không đáng đâu mà. Vốn dĩ nó là một thằng khốn.

Nghe giọng điệu của câu nói đó từ nàng, nó tròn mắt nhìn nàng:

- Mày nói vậy là ý gì?

- À không, không có gì!

Nó nhăn mặt bắt nàng phải nói ra, rốt cuộc thì tại sao nàng lại nói hắn vốn dĩ là một tên khốn.

Nàng bắt đầu kể sự việc mà nàng thấy cho nó nghe:

- Hồi tuần trước, tao đang đi mua quần áo thì vô tình thấy nó chở nhỏ nào đó đi ngang, nhìn có vẻ tình tứ lắm. Chưa hết, hôm qua tao lại thấy nó nắm tay nhỏ nào đi trong siêu thị á, lúc đó tao cũng đang lựa đồ trong đó.

Nó tức giận nói với nàng, chuyện chỉ có như vậy mà sao dám nói hắn là tên khốn kia chứ. Nàng nghe vậy liền thay đổi sắc mặt, nổi cáu với nó, mắng nó tại sao lại không biết phân biệt phải trái mà đi bênh vực cho kẻ đã chà đạp tình cảm của mình như vậy.

Nó nói hắn đi với người con gái khác thì có gì sai, chẳng qua nó với hắn trước giờ chỉ là bạn, chỉ có mỗi nó là đơn phương mà thôi. Hắn thật sự không sai, người sai chính là nó, chỉ có nó ngu ngốc mới tự mình ảo tưởng vị trí mình trong tim người ta. Nó ngốc như vậy thì mình nó tự chịu thôi, trách được ai.

Nói rồi nó lẳng lặng trở về lớp, mặc cho nàng có níu lại hay không. Bước vào lớp nó liền có cảm giác ngột ngạt không thể tả, nhìn thấy hắn ngồi phía cuối lớp ngủ ngon, nó nắm chặt hai tay thành đấm. Nó không hiểu mọi chuyện hắn đã làm với nó tồi tệ đến như vậy mà hắn có thể ngủ ngon giấc được như vậy. Nàng nói không sai, hắn là một tên khốn, nhưng nó thật không muốn khẳng định điều ấy với bất kì ai ngoài bản thân nó.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top