Dịch: Hoangforever
Tình cảnh của Lý Đỗ lúc này có chút tồi tệ.
Hanna không thể nào mặc kệ anh trai mình, hơn nữa, căn nhà này cũng có một phần thuộc về Hans, nên khi Hans trở về, có lẽ Lý Đỗ sẽ phải nhường lại phòng ngủ. Dù sao thì theo hợp đồng, tiền thuê nhà của hắn cũng sắp hết hạn rồi.
Lúc chạng vạng, Lý Đỗ muốn ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa, nhưng khi đi đến cửa thì nghe thấy tiếng cãi vã ngoài sân.
“… Tiền thuê của thằng nhóc Trung Quốc sắp hết hạn rồi phải không? Đuổi nó đi là xong!”
(… Isn’t the Chinese kid’s rent about to expire? Just kick him out, and that’s it!)
Đó là giọng của Hans.
Hanna sốt ruột nói:
“Đi, đi, đi! Sao anh nói chuyện đuổi người một cách nhẹ nhàng như vậy? Anh có biết Lý đã trải qua những gì trong thời gian này không?”
(Leave, leave, leave! How can you talk about kicking someone out so lightly? Do you have any idea what Li has been through during this time?)
“Liên quan gì đến chúng ta? Em gái à, em quá đơn thuần rồi, em không biết xã hội bây giờ hiểm ác đến mức nào đâu…”
(What does that have to do with us? Sis, you're too naive. You have no idea how cruel the world is nowadays...)
“Hans, đến lúc này anh mới nhớ ra là mình có một đứa em gái à? Em biết thế giới này rất hiểm ác, vậy nên chúng ta càng phải giữ lòng lương thiện đối với người khác! Chúa Jesus đã từng nói…”
(Hans, only now do you remember that you have a sister? I know the world is cruel, which is why we should be even more kind to others! Jesus once said...)
“Thôi thôi, tha cho anh đi, em biết đấy, tôi chẳng có cảm tình gì với Chúa cả.”
(Alright, alright, spare me. You know I have no feelings for God.)
Hans ôm đầu, cắt ngang lời Hanna, nói tiếp:
“Em thật sự không chịu đuổi thằng nhóc đó đi à?”
(You really won’t kick that kid out?)
Hanna nói:
“Em biết anh đang tính toán gì, Hans. Em sắp đi làm ca đêm, nếu khi về mà phát hiện ra Lý đã đi hoặc tâm trạng cậu ấy không ổn, thì em sẽ lập tức đuổi anh ra khỏi nhà! Anh biết em nói được là làm được!”
(I know what you're planning, Hans. I'm about to leave for my night shift. If I come back and find that Li has left or that he's in a bad mood, I will kick you out immediately! You know I mean what I say!)
Hans bất đắc dĩ hỏi:
“Tại sao em lại tốt với nó như vậy? Đừng nói với anh là em yêu thằng nhóc thư sinh đó đấy nhé?”
(Why are you so good to him? Don’t tell me you’ve fallen for that bookish kid?)
Hanna bật cười:
“Anh biết không phải như vậy mà. Được rồi, nói thẳng ra thì hiện giờ Lý đang gặp rất nhiều khó khăn, cậu ấy đang chịu áp lực rất lớn. Em không muốn trở thành giọt nước tràn ly. Đó không phải phong cách của nhà Fox chúng ta!”
(You know that's not the case. Alright, to be blunt, Li is going through a lot right now, and he's under immense pressure. I don’t want to be the last straw that breaks the camel’s back. That’s not the way of our Fox family!)
Nghe được cuộc đối thoại giữa hai người, Lý Đỗ lặng lẽ rút về phòng.
Người nghèo khó thường tự ti, lúc này tốt nhất hắn không nên xuất hiện, để tránh làm đôi bên thêm ngượng ngùng.
Lòng tốt của Hanna khiến hắn cảm động, nhưng đường đường là một nam nhi Trung Hoa, hắn không muốn vô duyên vô cớ nhận sự thương hại của người khác.
“Khốn kiếp, con sâu, tối nay tao sẽ dẫn mày xuống cống nhặt tiền xu!”
Lý Đỗ nhìn con sâu nhỏ thò đầu ra từ lòng bàn tay, lẩm bẩm tự nói.
Dưới điều kiện không có vốn liếng, cách kiếm tiền nhanh nhất là gì?
Nhặt tiền!
Với phân thân con sâu của mình, hắn có thể làm được rất nhiều việc, nhưng phương thức mưu sinh có vẻ đáng thương này lại là cách nhanh nhất để kiếm được tiền sinh hoạt trong thời gian ngắn nhất.
Chờ đến khi Hanna lái chiếc xe Ford cũ kỹ rời đi, Lý Đỗ đeo một chiếc túi nhỏ lên vai rồi chuẩn bị ra ngoài.
Ngay tại cửa, hắn nhìn thấy Hans đang ngồi bệt dưới đất như một tên lêu lổng, vui vẻ chơi điện thoại.
Nghe thấy tiếng bước chân, Hans không thèm ngẩng đầu lên, nói:
“Này, thằng nhóc Trung Quốc, ngủ lâu như vậy rồi, giờ chắc đói lắm hả?”
(Hey, Chinese kid, you've been sleeping for so long. You must be hungry now, right?)
Lý Đỗ không rõ mình có thiện cảm hay ác cảm với Hans, người đàn ông này có chút phong cách hippie, nhưng chưa từng làm chuyện xấu, ít nhất là chưa từng gây tổn thương cho hắn.
Nhún vai, hắn đáp:
“Cũng hơi đói, sao vậy?”
(A little bit hungry. Why?)
Hans đứng lên, cười hề hề:
“Anh mày cũng đói rồi, hay là chúng ta đi mua pizza ăn nhé?”
(I'm hungry too. How about we go buy some pizza?)
“Anh mời?”
(You're treating?)
“Chết tiệt! Người Trung Quốc chúng mày toàn là đại gia thôi, lúc ở Los Angeles, tao thường xuyên nghe tin người Trung Quốc mua biệt thự sang trọng đấy.”
(Damn it! You Chinese guys are all rich. When I was in Los Angeles, I often heard news about Chinese people buying luxury mansions.)
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận