Dịch: Hoangforever
Lý Đỗ sảng khoái lấy ví ra, Hans mắt sáng rỡ, rồi năm đồng xu một đô la còn sáng hơn nữa xuất hiện trước mặt hắn.
"Chỉ có từng này thôi, anh quyết định đi, làm sao mời anh ăn được đây?"
Hans chán nản đảo mắt, hắn lục soát khắp người, cuối cùng mới tìm thấy một tờ Alexander Hamilton màu xanh lá.
Tờ 100 đô la là in hình Franklin, còn Alexander Hamilton—vị Bộ trưởng Tài chính đầu tiên của Hoa Kỳ—thì xuất hiện trên tờ 10 đô la.
"Nhìn xem, chúng ta có 15 đô la rồi, đủ để gọi một chiếc pizza bò viên tiêu đen ở Pizza Hut."
Hans đắc ý cười rộ lên,
"Phần thưởng chia theo công lao, tao ăn ba phần tư pizza, mày ăn một phần tư."
Lý Đỗ nhìn hắn, lắc đầu nói:
"Bảo sao anh phá sản, tính toán kém quá, phải là tôi một phần ba, anh hai phần ba, OK?"
Nghe xong, Hans lập tức lộ vẻ giận dữ:
"Ai nói tao phá sản? Chỉ là vấn đề dòng vốn một chút thôi! Nói thật nhé, lần này tao về Flagstaff là để tham gia một buổi đấu giá, mục tiêu là kiếm một khoản lớn!"
"Đấu giá?"
Lý Đỗ ngạc nhiên, "Anh còn tiền chơi đồ sưu tầm à?"
Trong nhận thức của hắn, đấu giá là nơi tụ tập của một đám nhà giàu, tiêu tiền mua cả đống thứ vô dụng nhưng được gọi là có giá trị nghệ thuật.
Nhìn bộ dạng Hans lục tung cả người mới moi ra được 10 đô la, hắn không nghĩ Hans có tiền chơi đồ nghệ thuật.
Hans lại đảo mắt lần nữa—hắn rất thích làm động tác này:
"Chơi đồ sưu tầm cái gì? Tao tham gia đấu giá kho hàng!"
"Đấu giá kho hàng?"
"Ừ hử."
Hans gật đầu, "Cuối tuần này ở Flagstaff có tám nhà kho được đưa ra đấu giá, tao nhận được tin nội bộ rằng có một cái có chứa một chiếc ghế massage của Kaiser, chỉ cần tao lấy được nó, hê hê..."
Nói đến đây, hắn gần như chảy nước miếng.
Lý Đỗ mới đến Mỹ chưa lâu, còn chưa quen với cuộc sống nơi đây, và cũng có nghe nói đến hình thức kinh doanh đấu giá kho hàng nhưng lại không biết chi tiết.
Mỹ khác với các nước khác trên thế giới, đất nước này có một nền văn hóa kho hàng độc đáo.
Do không bị ràng buộc bởi hộ khẩu hay các quy định tương tự, giới trẻ Mỹ không thích mua nhà mà chuộng thuê nhà hơn.
Nhưng mỗi lần chuyển nhà lại rất phiền phức, vì thế ngành cho thuê kho bãi phát triển mạnh mẽ.
Các công ty kho bãi sẽ chọn một khu đất, xây dựng hàng loạt kho hàng rồi cho thuê để kiếm lợi nhuận, còn người thuê sẽ sử dụng chúng để chứa đồ đạc của mình.
Nếu quá thời hạn quy định mà chủ kho không thanh toán tiền thuê, theo pháp luật, kho hàng đó sẽ bị coi là vô chủ, và chủ kho có quyền tự xử lý nó.
Thông thường, cách xử lý chính là mang ra đấu giá.
Những người làm nghề này được gọi là "dân săn kho báu".
Lý Đỗ chỉ biết Hans làm ăn bên ngoài, không ngờ lại làm cái nghề này.
Hắn không hiểu nhiều về mô hình kinh doanh này, nên trong lúc chờ pizza, hắn tò mò hỏi:
"Anh dự định làm thế nào? Tin về chiếc ghế massage chỉ có mỗi anh biết thôi à?"
Hans lắc đầu:
"Không, rất nhiều người biết tin này rồi. Lần đấu giá này có tổng cộng tám nhà kho, chiếc ghế massage nằm một trong số đó, nhưng cụ thể là kho nào thì chẳng ai biết cả, nên tao có một phần tám cơ hội để lấy được nó."
"Một phần tám cơ hội?! Cái này khác gì chơi xổ số?"
"Khác chứ, xác suất trúng xổ số là một phần tám triệu, OK?"
Lý Đỗ không hiểu nổi kiểu đánh cược này, đây chính là điểm khác biệt giữa hắnvà Hans.
Hắn chịu ảnh hưởng sâu sắc của tư tưởng Trung Dung, còn Hans là một kẻ mạo hiểm đầy tham vọng.
Hắn nhún vai định rời đi, nhưng tình cờ nhìn thấy hình xăm con sâu nhỏ trong lòng bàn tay, trong đầu chợt nảy ra một ý nghĩ:
"Này, anh nói là không ai biết chính xác chiếc ghế massage ở kho nào đúng không?"
"Tất nhiên!"
"Nếu anh có thể xác định chính xác vị trí của nó, anh chắc chắn sẽ mua được chứ?"
"Chắc chắn!"
"Vậy chúng ta hợp tác đi, tôi giúp anh tìm ra nhà kho chứa ghế massage, anh đấu giá nó, rồi chúng ta chia tiền, thế nào?"
---
*Tư tưởng trung dung : là một triết lý quan trọng trong Nho giáo, xuất phát từ tác phẩm Trung Dung – một trong Tứ Thư của Khổng Tử và Mạnh Tử.
1. Định nghĩa
"Trung" (中) nghĩa là trung hòa, không thiên lệch.
"Dung" (庸) nghĩa là bình thường, ổn định, lâu dài.
Tư tưởng Trung Dung nhấn mạnh sự điều hòa, cân bằng trong mọi khía cạnh của cuộc sống, tránh cực đoan, không thiên lệch về bất kỳ hướng nào. Nó đề cao sự điềm tĩnh, lý trí và hành động phù hợp với hoàn cảnh.
2. Nội dung cốt lõi của tư tưởng Trung Dung
-Không thái quá, không bất cập: Mọi hành động, suy nghĩ đều phải có mức độ, không quá cực đoan cũng không quá hời hợt.
-Hành động theo đạo lý, hợp thời thế: Luôn giữ chính đạo, nhưng linh hoạt tùy theo hoàn cảnh để đạt kết quả tốt nhất.
-Tự rèn luyện bản thân: Con người cần tu dưỡng phẩm hạnh, trau dồi tri thức để đạt được trạng thái quân tử.
-Cân bằng giữa cảm xúc và lý trí: Không để cảm xúc lấn át, cũng không vô cảm.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận