Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 606: Full

Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 403 lượt xem
  • 930 chữ
  • 2023-12-27 23:09:47

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sở Tu Viễn nhíu mày: “Oa Oa, chúng ta không phải đi chơi.”

Tiểu hài tử gật đầu: “Con biết, gia gia không cần chơi với con. Con giúp gia gia nãi nãi làm việc.” Không đợi Sở Tu Viễn mở miệng: “Gia gia, ngài không cho con đi, ngài cũng đừng hòng đi.”

Sở Tu Viễn giật giật mi mắt, một tiểu hài tử không thể nói ra mấy lời bá đạo như vậy: “Sở Bạch Bạch, có phải con dạy không?”

Sở Bạch Bạch mờ mịt: “Dạy cái gì? Con không hiểu cha đang nói gì.” Không đợi mấy vị trưởng bối mở miệng đã quay sang Sở Ngọc: “Nhị ca, thời gian không còn sớm, chúng ta cần phải trở về.”

Sở Ngọc giả vờ giả vịt ngẩng đầu quan sát: “Không còn sớm nữa, nên dùng cơm trưa.” Bèn đặt Sở Oa Oa xuống mặt đất, thúc ngựa đi tới chỗ Lâm Hàn: “Nương, chơi vui nhé, Oa Oa giao cho ngài.” Không cho cơ hội Lâm Hàn mở miệng, lập tức vung tay ra sau, Sở Dương, Thái tử cùng Sở Bạch Bạch đi tới, nhìn hai chiếc xe ngựa của bốn người bọn họ: “Chơi vui.”

Lại ra roi thúc ngựa, bụi đất tứ tung, chỉ còn lại bốn người lớn một đứa nhỏ đưa mắt nhìn nhau.

Thái tử quay đầu nhìn, thấy Sở Oa Oa vẫn còn đứng trên đường, phụ hoàng mẫu hậu cùng cữu cữu cữu mẫu cũng chưa xuống xe, lo lắng: “Sở Bạch Bạch, bọn họ sẽ không mặc kệ Oa Oa chứ?”

Sở Bạch Bạch: “Sẽ không. Nương ta thương Oa Oa. Việc này ai tàn nhẫn thì người đó thắng. Nhị ca có thể để lại Oa Oa, bọn họ phải thua là chuyện không thể nghi ngờ.”

Sở Ngọc tức cười: “Cuối cùng là không liên quan tới đệ sao?”

Sở Bạch Bạch: “Chủ ý là ta ra, vì sao lại để huynh ra mặt? Là vì đệ không nhẫn tâm như huynh nha.”

Sở Ngọc nhướng mày: “Nếu đệ nói như vậy, ta sẽ lập tức mang Oa Oa về đây.”

Sắc mặt Sở Bạch Bạch khẽ biến, vội dùng roi ngựa ngăn lại: “Nói giỡn thôi mà.”

Sở Ngọc dừng lại động tác.

Thái tử hỏi: “Sở Bạch Bạch, hiện tại có thể nói vì sao phải để Oa Oa đi cùng bọn họ không?”

Sở Bạch Bạch quay đầu nhìn, phát hiện cha đã bế Oa Oa lên xe của nương, lập tức yên tâm, cũng không úp úp mở mở: “Thứ nhất là vì Oa Oa không rời được bọn họ. Thứ hai Oa Oa là nữ nhi của Mộc ca, cha nương không tiện đi lâu. Cho dù phụ hoàng ngươi cùng cha ta muốn rong chơi một năm thì cũng phải rút ngắn hành trình lại còn nửa năm, hoặc năm tháng, chính là phải trở về trước đêm trừ tịch.”

Thái tử bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là thế.” Lại nhìn nó: “Chiêu này không tồi. Nhưng ngươi nghĩ tới hậu quả sao?”

Sở Bạch Bạch: “Trở về đánh ta một trận à? Ta có Oa Oa a. Có Oa Oa ngăn cản, ta không tin cha nương còn có thể hạ thủ được. Hơn nữa bọn họ là người đuối lý, đi ra ngoài chơi mấy tháng trở về còn đánh người, sau này còn có thể đi được à.”

Thái tử ngẫm lại, nếu đổi thành bản thân thì chắc cũng không tiện đánh Sở Bạch Bạch: “Cữu cữu có biết ngươi thông minh như vậy không?”

Sở Bạch Bạch: “Biết, trò giỏi hơn thầy a. Thái tử điện hạ, ngươi cũng vậy.”

Thái tử cười: “E là phụ hoàng không biết ta giống ngài ấy.”

Sở Bạch Bạch: “Nhưng bệ hạ đi rồi, Kinh Sư là thiên hạ của ngươi, ngươi lên trời xuống đất, bệ hạ cũng không biết a.”

“Ta biết!”

Tiếng gầm giận dữ truyền tới, bốn người bị dọa nhảy dựng, quay đầu nhìn lại, trên đường đất nhiều thêm một con ngựa, không phải Sở Mộc thì còn là ai.

Sở Bạch Bạch hỏi: “Sao huynh lại ở đây?”

Sở Mộc: “Các ngươi có thể mang Oa Oa đi thì sao ta lại không thể tới?”

Sở Ngọc hỏi: “Ngài biết?”

Sở Mộc: “Ta không biết mà lại cố ý nói cho các ngươi chuyện thúc phụ và bệ hạ muốn ra ngoài sao?”

Sở Bạch Bạch muốn hỏi là có ý gì, sau đó lại trừng lớn hai mắt: “Huynh cố ý nói cho chúng ta biết?”

Sở Mộc: “Không chuẩn bị tâm lý cho đệ, cha nương đệ đột nhiên đi mất, đệ sẽ không đuổi theo à.” Liếc nhìn nó, tầm mắt lại ngừng trên người Thái tử: “Điện hạ xử lý chính vụ, thần giám quốc, đừng mong lười biếng.” Lại nói với Sở Bạch Bạch: “Đệ cũng đừng hòng trốn học.”

Sở Bạch Bạch đã nghĩ kỹ sau khi trở về sẽ tới chỗ nào chơi, nghe vậy vô cùng hối hận: “Vừa rồi ta nên đi cùng cha nương luôn.”

Sở Mộc: “Đáng tiếc, đã chậm. Sau này đừng cứ tự nghĩ mình thông minh thì còn có cơ hội đỏ.” Nhìn Thái tử chép miệng: “Đi thôi.”

Bốn người một khắc trước còn đang hăng hái lập tức ủ rũ.

Trên xe ngựa đã đi xa, Lâm Hàn ôm đại tôn nữ nhà nàng, nghe tiểu hài tử bi bô nói, nó muốn giúp nãi nãi nhóm lửa, giúp nãi nãi nấu cơm… Không cần phải mắt to mắt nhỏ nhìn Hoàng Hậu nữa, Lâm Hàn không khỏi lộ ra gương mặt tươi cười, cũng có thể thấy hành trình sắp tới đây, mặc dù không có Sở Tu Viễn nhưng nàng sẽ không tịch mịch.

----- Hết -----

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top