Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 66: Đại tướng quân 6

Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 206 lượt xem
  • 926 chữ
  • 2023-12-19 13:50:15

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sở Dương vừa thấy đệ đệ bẻ bánh xe ngựa nhỏ của mình, lập tức không muốn đi nữa: “Nương cùng Tiểu Ngọc đi đi.”

Lâm Hàn bất đắc dĩ lại buồn cười: “Ta lại không biết cha ngươi thích cái gì. Ta sẽ mua lại cho con.” Nàng chỉ vào mấy thứ đồ trong tay Đại Bảo Bảo: “Chỉ với giấy và khoai lang thì bệ hạ lại phải thưởng cả ngàn lượng vàng cho ta nữa.”

Một chuỗi tiền đồng có thể mua được thứ đồ tốt hơn, trong lòng Đại công tử vui vẻ, túm lấy cánh tay Lâm Hàn liền nói: “Nương, nhanh lên!” Có vẻ như sợ mình đi chậm một chút thì Sở Bạch Bạch vừa lắm chuyện vừa yếu đuối sẽ đuổi theo.

Lâm Hàn bất đắc dĩ lắc đầu, dẫn hai huynh đệ đi chợ phía tây dạo một vòng, mua rất nhiều đồ chơi vui vẻ, lại mua cho người một nhà một ít giày vớ rồi đi qua chợ phía đông mua xiêm y.

Thành Trường An đông cao tây thấp, dinh thự quý nhân tập trung nhiều ở chợ phía đông, cho nên hàng tốt ở chợ phía đông so với chợ phía tây có nhiều hơn. Nhưng muốn mua những thứ đồ lặt vặt cùng với đồ kỳ lạ cổ quái thì phải đi qua chợ phía tây mới có. Ở chợ phía Tây, triều đình có khoanh vùng một khu đất dành riêng cho thương nhân Tây Vực. Những thương nhân Tây Vực khi đến Trường An sẽ tới chỗ đó mua bán.

Lâm Hàn mua giày cho Đại tướng quân cùng Sở Mộc, có mấy đôi ủng da đến từ Tây Vực. Mới đầu Lâm Hàn không muốn mua, lại lo lắng trời lạnh thì sẽ mua không được, hoặc không tìm được kiểu dáng tay nghề tốt như thế này nên mua hết toàn bộ những thứ nàng nhìn trúng.

Hai huynh đệ nhìn thấy Lâm Hàn vung tiền như vậy liền sững người. Lúc ngồi xe ngựa đi về chợ phía đông, Sở Dương không nhịn được nói: “Nương, ngài thay đổi rồi.”

“Thay đổi ở chỗ nào?”

Sở Ngọc: “Trước kia khi nghe thấy đồ ăn bị đổ bỏ thì giận đến suýt ngất, hôm nay lại mua cả nửa xe giày, ủng và vớ.”

Hơi thở Lâm Hàn như cứng lại, trong lòng tự nhủ tiêu cũng không phải tiền của nàng, đương nhiên nàng không đau lòng. Nàng nâng tay nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của hai hài tử: “To gan đấy, ngay cả nương mà cũng dám trêu chọc à?”

“Không mà, không mà.” Sở Dương toét miệng cố gỡ tay Lâm Hàn ra.

Lâm Hàn sợ mình không khống chế được lực tay làm hai hài tử đau khóc nên thuận thế buông tay ra: “Cha con trở về cũng không được nhàn rỗi, cả ngày phải đi quân doanh thao luyện, mười ngày nửa tháng đã có thể mặc hỏng một đôi rồi, mua nhiều thì cũng dùng được lâu. Còn thức ăn đổ xuống thì mương nước sẽ bị hôi thối.”

“Nương, chúng ta nói đùa mà.” Sở Ngọc vội vàng nói.

Lâm Hàn: “Ta biết. Ta chỉ sợ các con không biết, giày mang chưa rách cũng không muốn mang nữa, chúng ta cũng có thể cho mấy người ăn xin, cũng không lãng phí.”

Điểm này hai huynh đệ cũng không nghĩ tới, nghe vậy cũng hiểu được vì sao Lâm Hàn khi thì vung tiền như rác, khi thì lại tính kỹ từng đồng giống như gà trống sắt.

Lâm Hàn lại hối hận vì đã giải thích chuyện này với bọn họ. Bởi vì hai huynh đệ đến chợ phía đông nhìn thấy mũ cũng muốn, nhìn thấy yếm cho mấy hài tử ngang tuổi Sở Bạch Bạch cũng muốn, nhìn thấy giày đầu hổ cũng muốn, nhìn thấy dân chúng mặc áo nâu ngắn cũng muốn, chỉ vì thấy đẹp.

Lâm Hàn sợ hai người bọn họ chuyển cả chợ phía đông về phủ tướng quân, đi dạo một con phố liền lệnh người đánh xe hồi phủ.

“Nương, nương, nương…”

“Đại Bảo Bảo?” Lâm Hàn vén rèm xe lên, nhìn thấy một nam tử dáng người cao lớn ôm Sở Bạch Bạch đi thẳng ra đường, Lâm Hàn hoảng hốt đẩy cửa xe ra nhảy thẳng xuống: “Bảo Bảo!”

Sở Đại Bảo Bảo vươn bàn tay nhỏ: “Nương!”

“Đừng sợ!” Lâm Hàn theo bản năng kích phát dị năng hệ lôi, lại thấy mình đang ở trên đường cái, còn là ban ngày ban mặt, nàng vội vàng rút tay trở về, nhìn chằm chằm nam tử: “Để hài tử xuống, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết!”

Bàn tay nam tử kia xiết chặt lại.

Đại Bảo Bảo méo miệng khóc rống lên: “Nương, đau...”

“Bỏ xuống!” Lâm Hàn lớn tiếng nói.

Nam tử kia nhíu mày, đặt hài tử xuống đất: “Ta...”

“Câm miệng!” Lâm Hàn bước lên trước một bước ôm chầm lấy Đại Bảo Bảo.

Nam tử theo bản năng đưa tay ra: “Ngươi…”

Lâm Hàn nhấc chân lên tung một cú đá.

Đồng tử nam tử co rút, xoay người tránh né, xông thẳng về phía Đại Bảo Bảo.

Lâm Hàn cuống quít bảo vệ hài tử, vội vàng lui về phía sau nhét tiểu hài tử vào trong ngực người đánh xe, tung nắm đấm vào thẳng mặt nam tử.

Nam tử thoáng nghiêng đầu, dễ dàng tránh thoát rồi bắt cánh tay Lâm Hàn còn chưa kịp thu hồi.

“Tiếp lấy!”

Lâm Hàn thoát ra khỏi nam tử, ánh mắt liếc thấy một trường kiếm bay tới, thừa dịp nam tử quay đầu lại giẫm lên đầu gối nam tử nhảy thẳng lên, ném vỏ kiếm xuống, chém thẳng về phía nam tử.

“Cha?”

“Nương!”

“Không được!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top