Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 68: Không nhận ra cha ruột 2

Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 186 lượt xem
  • 881 chữ
  • 2023-12-19 13:53:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Đi vào trước đã.” Sở Mộc thấy Lâm Hàn vội vàng dỗ Bảo Bảo, thúc phụ hắn mang vẻ mặt xấu hổ đứng ở một bên, nhịn cười lên tiếng giải vây.

Lâm Hàn ôm Đại Bảo Bảo muốn đi vào, thoáng nhìn thấy Sở Tu Viễn. Lâm Hàn liền đi chậm lại, tình thế lúc này không rõ ràng, phải nên khiêm tốn, liền giống như tiểu nữ nhân đi theo phía sau Sở Tu Viễn.

Sở Mộc không có nhiều tâm tư như vậy, bước vào cổng lớn liền hỏi: “Đại Bảo, Nhị Bảo, Xích Tiêu nói các ngươi đi mua đồ cho ta cùng cha ngươi đi, mua cái gì thế?”

Tiểu Sở Dương quay đầu lại chỉ vào xe ngựa: “Ở bên trong.”

“Rất nhiều rất nhiều.” Tiểu Sở Ngọc khoa tay múa chân theo.

Sở Mộc: “Thẩm thẩm, ta không thiếu gì hết.”

Lâm Hàn nhìn sắc ửng đỏ trên mặt Sở Tu Viễn còn chưa giảm bớt, đại khái vẫn xấu hổ như cũ, đối với nhi tử, hoặc là đối với cái nhà này, cũng không cố ý chọc vào trong lòng hắn nữa: “Nghe nói ngươi đang tuổi lớn, ta sợ xiêm y làm năm ngoái bị chật rồi nên mua lớn hơn trước kia một chút. Ngươi về từ khi nào? Xích Tiêu và Thuần Quân giấu diếm đủ kín đấy.”

“Phu nhân, chúng ta cũng không biết mà.” Hôm qua buổi tối là Khương Thuần Quân cùng Thẩm Xích Tiêu trực, ban ngày ngủ bù nên không đi theo Lâm Hàn đi ra ngoài. Vẫn là bọn họ nghe thấy Đại tướng quân hồi phủ nên cố gắng tỉnh dậy thôi.

Thẩm Xích Tiêu tiếp lời: “Đúng thế đấy, phu nhân, ty chức còn tưởng rằng phải qua nửa tháng nữa.”

“Nửa tháng các ngươi cũng không nói.” Lâm Hàn phát hiện trong lời nói của hắn có sơ hở.

Khương Thuần Quân chắp tay nói: “Chỉ một lần này thôi, sau này không dám nữa.”

Sở Tu Viễn cùng Sở Mộc liếc nhau một cái, tại sao hai người có vẻ hơi sợ Lâm Hàn vậy.

“Phu nhân, đưa thằng bé cho ta.” Sở Tu Viễn vươn tay ra.

Sở Đại Bảo Bảo quay đầu cho cha hắn một cái ót.

Hai tay Sở Tu Viễn cứng đờ giữa không trung.

Lâm Hàn biết lúc này cười là không phúc hậu, nhưng nàng vẫn muốn cười: “Sở…tướng quân đừng nóng vội, kiên nhẫn chờ mấy ngày nữa thằng bé quen thuộc với ngài rồi, cho dù ngài không muốn ôm thì thằng bé cũng chui vào trong lòng ngài thôi.”

Sở Đại Bảo Bảo vòng tay ôm chặt cổ Lâm Hàn.

Trong lòng Sở Tu Viễn tự nhủ, nuôi Bạch Bạch mấy năm cũng uổng công.

“Đi vào trước đi, các ngươi cũng mệt rồi.” Đại tướng quân tự tìm cho mình một cái bậc thang.

Lâm Hàn không chỉ mệt mà còn nóng, lại cùng Sở Tu Viễn đánh một trận, mồ hôi đều chảy ra, nghe vậy liền theo Sở Tu Viễn trở về chủ viện.

Sở Mộc tay trái ôm Khương Thuần Quân đang muốn đuổi theo, tay phải bắt lấy Thẩm Xích Tiêu: “Vị thẩm thẩm này của ta là thần thánh phương nào thế? Thế mà lại thu thập hai vị đến ngoan ngoãn dễ bảo thế này?”

Hai huynh đệ lập tức cứng đờ.

Sở Mộc không nghĩ tới thuận miệng thăm dò lại bị hắn vừa vặn tóm được đuôi: “Nói một chút xem thử, hai vị đại nhân.”

“Tiểu Hầu gia đừng nói móc chúng ta nữa.” Khương Thuần Quân cười khổ.

Sở Mộc buông hai người ra, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm hai người bọn họ.

Khương Thuần Quân bất đắc dĩ bắt đầu nói từ từ chảo sắt, sau đó nói tới cày và bừa, trọng điểm miêu tả Lâm Hàn nói bọn họ là “ăn trộm”, cuối cùng mới nói hoàng đế thưởng thiên kim.

Sở Mộc kinh hãi kêu lên: “Bao nhiêu?”

“Thiên kim a.” Thẩm Xích Tiêu nói tiếp: “Là ít à?”

Khóe miệng Sở Mộc giật giật, cắn răng một hồi lâu mới tìm lại được giọng nói của mình: “Các ngươi có biết bệ hạ thưởng thúc phụ ta bao nhiêu không?”

“Thực ấp gia phong ba ngàn hộ?”

Lần trước đại thắng Hoàng đế liền thưởng thêm ba ngàn cùng ngàn lượng vàng, lần này xuất chinh thắng hai trận tuy rằng không thể so sánh với lần trước, nhưng Sở Mộc tiêu diệt một phần Tả Hiền Vương của Hung Nô, mà Sở Mộc là tướng quân dưới trướng Sở Tu Viễn, hắn được phong Tắc Bắc hầu, mà Sở Tu Viễn thế nào cũng phải thêm ba ngàn hộ.

Sở Mộc run rẩy vươn một ngón tay ra.

“Một ngàn?”

Sở Mộc: “Ngàn lượng hoàng kim!”

Hai người kinh hãi đến không thể nói nên lời.

“Thúc phụ ta liều chết liều sống hơn nửa năm chỉ thưởng một ngàn lượng. Nàng nhàn rỗi không có việc gì mân mê ra hai thứ, thế mà bệ hạ không phải thưởng mười quan tiền, lại thưởng thiên kim.” Tiểu Hầu gia càng nghĩ càng thấy bất công giùm cho thúc phụ hắn: Ta đi tìm bệ hạ!”

Hai người cuống quít giữ chặt hắn lại.

“Tiểu Hầu gia có điều không biết, thứ kia mang lợi ích cho cả vạn dân, không thấp hơn công lao của Đại tướng quân đâu.” Khương Thuần Quân nói.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top