Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 89: Ngày thành thân 4

Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 174 lượt xem
  • 942 chữ
  • 2023-12-19 14:16:57

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thương Diệu thấy hắn chỉ mang tới một rổ, đã biết một rổ khác thuộc về Hoàng Hậu cùng Thái Tử: “Ngươi cùng trẫm nếm thử, nếu ăn ngon thì năm sau trẫm cũng trồng.” Bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện: “Dương mai và quả vải còn chưa chín nhỉ?”

Sở Tu Viễn: “Ngày hưu mộc mười hai tháng năm, hôm ấy bệ hạ qua đi?”

Thương Diệu tính một chút cảm thấy thời gian quá dài, nhưng đợi lâu như vậy cũng chẳng kém mấy ngày này.

“Bệ hạ, vi thần còn có một chuyện.” Sở Tu Viễn thấy hắn gật đầu, mới dám nói ra: “Vi thần cùng Lâm thị còn chưa bái đường.”

Thương Diệu không cần nghĩ ngợi: “Còn muốn bái đường?”

Trong phòng lại trở nên yên tĩnh, nội thị lộ ra vẻ mặt kinh ngjac, bất quá lần này là vì Hoàng Đế bệ hạ của bọn họ.

Thương Diệu nói xong cũng ý thức được mình đã lỡ lời: “Người tới, gọi Trương Hoài tới đây, để hắn tính toán ngày lành tháng tốt gần nhất.”

“Tuân chỉ.” Tiểu hoàng môn lui ra ngoài.

Sở Tu Viễn không nhịn được nói: “Bệ hạ tùy tiện chọn ngày là được.”

“Hôn nhân đại sự sao có thể tùy tiện.” Thương Diệu không tán đồng: “Ngươi thành thân lần hai nhưng nàng thành thân lần đầu, không cho đủ nàng mặt mũi, cả nhà Lâm Trường Quân đụng phải nàng trên đường lại chẳng chế giễu nàng sao.” Dừng một chút: “Tu Viễn, không phải trẫm nói ngươi, nữ nhân đều phải dỗ. Ngươi đặt mua một hộp đồ trang sức, chẳng bằng ngươi nói ba câu dễ nghe.”

Trong lòng Sở Tu Viễn nói thầm, a tỷ của ta bị ngài dỗ như vậy sao.

“Không tin?”

Sở Tu Viễn nhớ tới Lâm Hàn ở nhà không tô son điểm phấn, còn rất hiểu lòng người: “Lâm thị không phải người như vậy.”

“Nữ nhân nào mà chẳng cần dỗ dành. Nghe trẫm không sai, ngươi dỗ nàng cho tốt, muốn cái gì là có cái đó. Đừng có mà không để trong lòng, ngươi ——” Thương Diệu thấy cung nữ bưng dưa đi vào: “Nếu không đến cả vỏ dưa chuột ngươi cũng không ăn được.”

Sở Tu Viễn không nhịn được cười.

Thương Diệu thấy hắn như vậy là biết hắn nghe không lọt tai: “Ngươi ——” tùy tay chỉ vào cung nữ: “Các ngươi có thích nghe lời ngon tiếng ngọt không?”

Cung nữ nhìn Sở Tu Viễn theo bản năng, thấy hắn vẫn còn giữ bộ dáng không cho là đúng: “Đại tướng quân, không có nữ nhân nào không yêu lời ngon tiếng ngọt. Chuyện mang binh đánh giặc ngài có thể không nghe bệ hạ, nhưng chuyện này ngài nhất định phải nghe bệ hạ nha.”

“Nghe thấy chưa? Người ta còn hiểu chuyện hơn ngươi.” Thương Diệu liếc hắn một cái: “Nghe lời trẫm sớm một chút thì thê tử đầu tiên kia của ngươi cũng sẽ không bỏ ngươi để chạy theo một tên nô tài.”

Trong điện lại trở nên yên tĩnh, trừ bỏ quân thần hai người, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt không dám tin, thê tử kia của Đại tướng quân không phải bị hắn khắc chết, mà là chạy.

Khóe mắt Sở Tu Viễn liếc nhìn biểu cảm của đám cung nữ thái giám, cười khổ nói: “Bệ hạ, nàng ta đã qua đời.”

“Còn không phải ngươi không tin trẫm.” Thương Diệu trở lại sau ngự án, ngồi xuống, lấy một miếng dưa lê bỏ vào miệng, toàn bộ khoang miệng đều trở nên ngọt như mật, vội vẫy tay với Sở Tu Viễn.

Sở Tu Viễn ngồi quỳ đối diện y, cầm một khối dưa lê cho vào miệng, cảm thấy rất ngoài ý muốn, còn chưa thật sự chín tới mà đã ngọt như vậy sao.

“Thê tử này của ngươi mà chạy nữa, trẫm sẽ bắt ngươi lại tra hỏi.” Thương Diệu ném vỏ dưa rồi nói.

Sở Tu Viễn không nhịn được cười khổ: “Bệ hạ, các nàng thật sự không giống nhau.”

“Trẫm chỉ xem kết quả.” Hoàng Đế Thương Diệu cầm lấy một quả dưa màu xanh có pha chút vàng, không hề giống với dưa lê. Dưa lê giòn mà thơm ngọt, dưa leo lại mềm, giống như một món điểm tâm, không giống với thứ dưa leo giòn giòn mà y từng ăn qua trước đây. Thương Diệu ăn xong lại cầm lấy dưa chuột, muốn nếm thử xem dưa chuột có vị gì.

Sở Tu Viễn nhắc nhở nói: “Cái này mang đi nấu sẽ thích hợp hơn.”

“Chín sống gì trẫm cũng phải nếm thử.” Thương Diệu bẻ một khối nhỏ, rôm rốp ngon miệng, nhưng không có vị ngọt nên lại chuyển sang ăn dưa lê.

Sở Tu Viễn lập tức không chạm vào dưa lê nữa, ăn hết dưa leo xong lại chuyển sang ăn dưa chuột.

Hoàng Đế chú ý tới động tác nhỏ của hắn, bất đắc dĩ lắc đầu, Đại tướng quân này của y chỗ nào cũng tốt, chỉ là không thích nói chuyện.

“Có nói với Lâm thị ngày mười hai trẫm sẽ qua đó không?” Thương Diệu hỏi.

Sở Tu Viễn: “Thần có nói rồi, Lâm thị nói được thôi.”

“Bệ hạ, Trương đại nhân cầu kiến.”

Âm thanh của tiểu hoàng môn từ ngoài truyền vào.

Thương Diệu ném vỏ dưa rồi lau lau tay: “Tuyên hắn tiến vào.”

Sở Tu Viễn đứng dậy chuyển qua bên sườn.

“Bệ hạ, Đại tướng quân.” Người tới đã ngoài ba mươi, thân hình cao lớn, diện mạo tuấn mỹ, hành động lộ ra một chút tiêu sái, nếu Lâm Hàn ở đây chắc chắn sẽ cảm thấy rất ngoài ý muốn, một thuật sĩ mà diện mạo khí chất còn muốn khiến Đại tướng quân cảm thấy không bằng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top