Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nhất Phẩm Giang Sơn (Dịch)
  4. Chương 2: Trần Tam Lang - Ký ức xa lạ

Nhất Phẩm Giang Sơn (Dịch)

  • 46 lượt xem
  • 1183 chữ
  • 2025-09-14 18:58:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lời còn chưa dứt, hắn bỗng sững người.

Vì ngay khi giơ tay lên, hắn trông thấy cổ tay mình — gầy khẳng khiu như một cọng sậy.

Sự rùng rợn trào dâng, hắn đưa ánh mắt nhìn dọc xuống — cổ tay nối với cẳng tay, cẳng tay nối với cánh tay, rồi nối tiếp xuống cả cơ thể…

Quỷ quái thật, đây đâu phải tay chân của người trưởng thành.

Chẳng lẽ lúc rơi xuống nước đã bị thủy quái gặm chỉ còn da bọc xương rồi sao?

Cảm giác kinh hãi lan dọc toàn thân, hắn run run đưa tay sờ xuống cằm — trơn nhẵn như vỏ trứng.

Tiếp nữa… không có yết hầu.

Tiếp nữa… “chim non” cũng nhẵn thín…

Đến đây thì hắn hoàn toàn chết lặng.

Hai đứa trẻ bên cạnh cũng ngây ra, nhìn hắn nằm đó như bị ma nhập rồi tự sờ mó khắp người, không dám thở mạnh một hơi.

Đến khi thấy hắn lảo đảo muốn ngồi dậy, đứa lớn mới vội chạy lại đỡ.

Nhưng dù sao cũng còn nhỏ, chẳng biết phải nói gì, chỉ đờ đẫn nhìn hắn.

“Đừng có ngẩn ra nhìn ta, có cái gương nào không, cho ta soi cái coi.”

Hắn liếc đứa nhóc trông thật thà, đầu trọc bóng lưỡng chỉ chừa hai nhúm tóc buộc thành hai bím nhỏ hai bên, bỗng thấy cũng có chút thân thiết.

“Tam ca muốn soi gương đồng sao?”

Thằng bé vừa đoán vừa hỏi, thấy hắn gật đầu thì ỉu xìu đáp:

“Chắc Đại nương sẽ không chịu cho đâu…”

“Thôi được… thôi được…”

Hắn không buồn đôi co với nhóc con nữa, chậm rãi nằm xuống lại, nói:

“Thế thì đi gọi người lớn nhà ngươi tới đây đi — cái vị Đại nương đó.”

“Nhất định… phải gọi sao?”

Đứa bé rụt rè, hiển nhiên có vẻ e ngại vị Đại nương kia.

Hắn cũng không ép, chỉ khẽ thở dài.

Giờ hắn mới để ý cách nói chuyện của chúng, có vẻ đó vốn là giọng điệu tự nhiên chứ chẳng phải giả vờ.

Tâm trạng cũng dần bình tĩnh lại…

Tình hình trước mắt quả thật quá kỳ quái.

Trước khi hiểu rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tốt nhất đừng vội gây chú ý:

“Thôi bỏ đi, để ta yên tĩnh một lát.”

Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn im bặt, lẳng lặng ngồi chồm hổm bên giường, nhường cho hắn một khoảng yên tĩnh.

…..

Khi xung quanh đã lặng xuống, hắn bắt đầu gỡ lại từng dòng suy nghĩ…

Lúc trước, hắn đang tập thể dục buổi sáng bên bờ sông.

Bất ngờ một chiếc xe tải nhỏ mất lái lao xuống nước, hắn cũng không hiểu mình nghĩ gì nữa, chẳng kịp do dự đã nhảy xuống cứu người.

Còn cứu được bao nhiêu người thì cũng quên mất rồi — chỉ nhớ là cuối cùng kiệt sức, uống đầy nước, rồi chìm dần… và mất đi ý thức.

Vậy mà khi tỉnh lại, lại biến thành một thằng nhóc chưa tới tuổi dậy thì?

Chuyện này là sao? Hoàn toàn vô lý!

Càng nghĩ, đầu hắn càng đau, đau đến như muốn nứt ra.

Khi cơn đau dâng tới cực điểm — “ầm” một tiếng, như thể hộp sọ vỡ tung, rồi một loạt ký ức xa lạ không thuộc về hắn ào ạt tràn vào, nuốt chửng hắn trong biển đen, khiến hắn lịm đi lần nữa.

Đến khi hắn mở mắt lại, trời đã tối mịt, bên trong căn lán chỉ một màu đen kịt.

Nhưng hắn không bận tâm — vì bóng tối che giấu vừa khéo gương mặt đang hoảng loạn tột độ của hắn.

Trong đầu hắn… đã có thêm trí nhớ của một đứa trẻ mười tuổi thời xưa.

…..

Trong ký ức đó, thằng bé họ Trần, có cha không mẹ, tổng cộng bốn anh em trai.

Hai đứa trẻ đang ở đây chính là hai em của hắn: đứa lớn gọi là Ngũ Lang, đứa nhỏ là Lục Lang.

Nghe có vẻ lộn xộn là vì thời đại này, con cháu trong họ đều xếp chung thứ tự. Cha của hắn là con thứ hai trong nhà, cùng với người anh cả sinh tổng cộng sáu người con, lần lượt từ Nhất Lang đến Lục Lang.

Hắn là Tam Lang, còn có một người anh ruột là Trần Nhị Lang, năm ngoái đã lên huyện học chữ.

Còn cha hắn — Trần Nhị gia — vốn là một nho sinh.

Năm nay là năm đại khoa thi, ông cùng bạn đồng khoa đi khắp nơi cầu học, để ba đứa con lại trong nhà…

…..

Rõ ràng, cái lán này không phải nhà của Trần Nhị gia.

Nhà của ông ta ở trong làng, là một khu nhà rộng rãi, chính là nhà chung của cả hai anh em Trần Nhị gia và Trần Đại gia.

Tuy hai người đều đã lập gia đình, sinh con, và cha mẹ đều đã lần lượt mất đi, nhưng họ vẫn chưa tách hộ.

Nhà họ Trần làm nghề đốt than tre, sở hữu lò than lớn nhất làng Thạch Loan.

Tuy không thể gọi là đại phú, nhưng trong nhà cũng có hai a hoàn làm việc nặng, lò than có hơn mười người làm công, xem như đứng đầu cả làng.

Thế thì tại sao ba đứa con của Trần Nhị gia lại phải sống chen chúc trong cái lán đốt than này?

Trí nhớ của thằng nhóc rất đơn giản: chỉ biết rằng từ khi cha rời đi, ba anh em liền bị Đại nương đuổi đến sống ở lò than.

Tam Lang và Ngũ Lang mỗi ngày còn phải lao động.

Đốt than cần rất nhiều nước, trong xưởng vốn có một guồng nước, nhưng từ mùa xuân đã hỏng, Đại nương cũng chẳng gọi người sửa, chỉ bắt hai anh em thay nhau gánh nước.

Mỗi ngày phải gánh đủ số lượng nước quy định mới được phát cơm tối.

Mà một đứa mười tuổi, dù có gắng hết sức cũng không gánh nổi.

May mắn là mấy người làm thương tình, thỉnh thoảng rảnh rỗi mới giúp đỡ một tay, ba anh em mới khỏi bị đói.

Dù có người giúp, dù mỗi thùng nước chỉ đổ một phần ba, thì với hai đứa trẻ tầm mười tuổi vẫn là công việc quá sức, kéo dài nhiều giờ.

Từ khi guồng nước hỏng tới nay đã hơn một tháng, ngày nào hai đứa cũng sống như vậy, bảo sao Ngũ Lang lúc nào cũng cau có u sầu…

Thế nhưng hôm nay, Đại nương lại khác hẳn.

Bà ta tới xưởng không chỉ lướt qua như mọi ngày mà ở lại giám sát cả buổi sáng.

Hai anh em vì thế bị đẩy đến kiệt sức: từ sáng sớm đã gánh nước liên tục gần hai canh giờ, đầu choáng mắt hoa, chân tay rã rời.

Cuối cùng khi gánh lần cuối, Tam Lang vốn thể chất yếu hơn em mình, đã trượt chân ngã xuống nước…

Và đó chính là ký ức cuối cùng của thằng nhóc này.

…..

Vì sao đều là rơi xuống nước, mà lại có người đổi xác hoán hồn?

Rốt cuộc bây giờ hắn là ai?

 Là hắn… hay là thằng bé kia?

 Hay là… hắn trong thằng bé, thằng bé trong hắn?

Nghĩ mãi cũng chẳng ra nổi.

Có lẽ có nghĩ cả trăm năm cũng không ra.

Nhưng hắn vốn là người lạc quan, liền quyết định: trước khi tìm được cách giải quyết, cứ tạm giả làm thằng bé này đã, kẻo bị coi là yêu quái rồi bị chặt đầu…

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top