Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Nhìn Em (Dịch)
  4. Chương 41: Cái này em để dành, về sau lại ăn tiếp

Nhìn Em (Dịch)

  • 431 lượt xem
  • 734 chữ
  • 2021-06-11 08:34:07

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dương Lạc vịn cầu thang đi xuống, sức lực toàn thân ngỡ bị rút cạn.

Cậu đến đây khi vừa mới rút kim truyền, vì đi quá vội nên ngay cả áo len bên dưới áo khoác cũng không mặc. Lúc mới đi ra cả người toát mồ hôi, giờ bị ngâm trong gió lạnh phát run, móng tay cũng bắt đầu tím tái.

Ra khỏi căn hộ, ánh nắng chiếu tới, tầm mắt ngày càng mơ hồ. Mơ hồ nhìn thấy có người đi đến bên cạnh mình. Cậu nhường đường sang bên, người đó lại đưa tay ra đỡ cậu: “Lạc Lạc, cháu làm sao thế?”

Dương Lạc chớp mắt thật mạnh, muốn nhìn ông cho rõ, cuối cùng cười cay đắng: “Chú hai, giờ chú chạy qua đây xem kịch gì chứ?”

Dương Hoa đỡ cậu: “Chú nhìn thấy cháu chưa mặc áo len đã chạy ra ngoài, sợ cháu bị lạnh!” Ông giơ bàn tay đang cầm áo len lên, “Cháu xem mình kìa, không ngoan ngoãn nằm trên giường, lại đi ra chịu khổ thế này. Còn thành ra sống dở chết dở như vậy, ba mẹ cháu sẽ đau lòng chết.”

Dương Lạc cứ mặc kệ chú đỡ mình ra ngoài, nghe được câu này thì bất chợt dừng bước, quay đầu nhìn thẳng chú hai.

Cháu còn có mọi người thương, vậy còn thầy thì sao?

Còn thầy thì sao?

Nước mắt đã tuôn rơi.

Dương Hoa nhìn vẻ mặt rối bời của cháu trai, nhớ đến lời chị dâu: “Lần này mới chỉ đánh nhau trên phố thôi, lần sau có khi lại nhảy từ toà nhà cao tầng nào xuống ấy chứ”, sợ tới nỗi kéo mạnh cánh tay cậu, cố gắng làm mặt hoà nhã hơn: “Lạc Lạc, cháu đừng doạ chú hai. Chú cháu mình về dưỡng bệnh cho khoẻ trước, sau này chuyện gì đều có thể bàn bạc.”

Hai mắt Dương Lạc dần dần rõ ràng, giật cánh tay bị kéo ra: “Chú hai, không có chuyện gì đâu ạ. Chú về trước đi, khi nào xong cháu sẽ ghé qua tìm chú.” Cậu cầm lấy áo len trong tay Dương Hoa, cười với ông, “Cảm ơn chú vì chiếc áo. Suýt nữa là cháu chết rét rồi.”

“Thôi cháu đi trước đây.” Cậu xoay người, chạy lên lầu.

Dương Hoa đứng yên nhìn bóng lưng cậu biết mất nơi hành lang, trong mắt toàn là nụ cười rạng rỡ của cháu trai.

Ông cau mày, nhìn lên trên lầu.

Là người đó sao? Thằng nhóc này còn chưa khỏi bệnh mà đã chạy đến đây, rồi bị người ta làm cho sống dở chết dở.

Lắc đầu, ông đi ra khỏi sân.

Dương Lạc cắm đầu chạy lên, đến khúc ngoặt giữa lầu ba và lầu bốn, vừa ngẩng đầu lên thì trông thấy Thẩm Hàm đang đứng ở cửa, đưa lưng về phía cậu, dường như đang khoá cửa.

Thầy.

Cậu đứng yên, mắt nhìn thẳng vào anh.

Thẩm Hàm xoay người, chống gậy bắt đầu đi xuống cầu thang.

Khoé mắt đỏ hoe, chứng tỏ đã khóc. Mũi ửng đỏ, chứng tỏ đã dụi.

Ánh mắt dịch chuyển từng chút từng chút từ khuôn mặt anh xuống dưới. Dương Lạc chỉ cảmt hấy cổ họng căng chặt, gần như nghẹn ứ.

“Thầy.” Cậu khẽ khàng gọi một tiếng.

Thẩm Hàm sững người, dừng lại, nở nụ cười từ tận đáy lòng: “Em quay lại rồi à? Tôi còn đang nghĩ, bây giờ đi ra, liệu có tìm được em không đây.”

Dương Lạc gộp ba bước làm hai xông lên, ôm chặt anh vào lòng.

Thẩm Hàm chỉ cảm thấy cơ thể được hai cánh tay vững chãi ghìm lại, rơi vào một bờ ngực ấm nóng. Kế đó, cơn mưa nụ hôn rơi trên mặt, trên cổ anh. Ban đầu là những cú chạm nhẹ nhàng, sau đó trở thành cắn mút nồng nhiệt. Hơi thở hổn hển của Dương Lạc rơi bên tai, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng cậu thì thầm rất khẽ.

“Thầy, thầy đừng giận.”

“Mấy chuyện đó là em lừa thầy hết.”

“Em chỉ muốn xem rốt cuộc thầy có quan tâm đến em không.”

“Khó khăn lắm mới ôm được thầy, còn lâu em mới chịu buông tay.”

“Thầy…”

Máu nóng lại quay về tim, toàn thân cũng bắt đầu ấm áp. Thẩm Hàm ngẩng cao cằm, đón nhận những chiếc hôn ngày càng cuồng nhiệt của cậu.

Sau cùng của sau cùng, Dương Lạc đưa tay ra, miết ngón cái qua môi dưới anh, rồi lại cúi đầu xuống hôn một cái.

Cái này em để dành, về sau lại ăn tiếp.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top