Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Liền Luyện Thành (Dịch)
  4. Chương 14: Về

Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Liền Luyện Thành (Dịch)

  • 101 lượt xem
  • 924 chữ
  • 2024-07-25 07:50:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hứa Viêm cung kính thề nguyện.

“Nếu ngươi chưa đạt nhập môn, có nghĩa là vốn không có duyên phận với sư phụ. Sư phụ đã phá lệ nhận ngươi làm đồ đệ, nhưng nếu ngươi không thể đạt nhập môn, thật sự làm mất danh dự của sư phụ. Là đồ đệ, ngươi phải đặt danh dự của sư phụ lên trên hết!”

Hứa Viêm trong lòng hơi xấu hổ, thiên phú của mình vẫn còn thua kém.

Nếu không thể đạt nhập môn, làm mất danh dự sư phụ, há chẳng phải khiến sư phụ bị người khác chê cười?

Là đồ đệ, phải đặt vinh nhục và danh dự của sư phụ lên trên hết!

Lý Huyền chủ ý là tránh tiết lộ sớm bản thân và bị lật tẩy, nên dặn dò Hứa Viêm không được nhắc đến mình, càng không được đề cập việc tu luyện.

Nhưng hắn không ngờ, Hứa Viêm lại tự suy diễn trong đầu.

“Sư phụ tất nhiên tin ngươi, ngươi đi về sớm đi, đi trên đường nhớ cẩn thận.”

Vẻ mặt Lý Huyền dịu lại, lại nhắc nhở: “Lần này cần đi qua rừng rậm khoảng 30 dặm, bên trong có mãnh hổ hung ác, ngươi phải cẩn thận, đừng để bị thương.”

Rừng rậm quá nguy hiểm, một mình Hứa Viêm, nếu gặp mãnh hổ hung thú, sợ là khó mà sống sót.

Lý Huyền chỉ có thể cảnh báo, còn việc có thể đi qua an toàn hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào vận may của Hứa Viêm.

“Vâng, thưa sư phụ!”

Hứa Viêm quỳ sụp xuống đất, cung kính đập đầu xuống đất ba cái, nói: “Sư phụ, đồ đệ chậm thì 6, 7 ngày, nhanh thì 11, 12 ngày sẽ quay lại hầu hạ lão nhân gia ngươi!”

“Có tấm lòng rồi!”

Thấy Hứa Viêm cung kính, tôn sư trọng đạo, hiếu thảo như thế, Lý Huyền trong lòng cũng xúc động.

“Lừa đến lừa đi mà cứ thấy xúc động thế này, thật là… Hẳn rồi, ta không phải là kẻ lừa đảo chân chính, tất cả đều do bị ép buộc!”

Lý Huyền trong lòng thở dài.

Hắn thật sự không muốn lừa ai cả, tại Hứa Viêm ngu ngốc, cứ lao vào bị lừa, lại còn đưa quá nhiều lễ bái sư!

Hứa Viêm đi rồi.

Lý Huyền đứng trên đồi cạnh làng, nhìn theo bóng dáng Hứa Viêm khuất dần, vẻ mặt phức tạp.

“Chỉ mong hắn có thể băng qua rừng rậm an toàn, tiểu tử ngốc… Ừm!”

Thở dài, cho đến khi bóng dáng Hứa Viêm biến mất trong tầm mắt, Lý Huyền mới quay về chỗ ở.

Nằm trên ghế dưới gốc cây lớn, đột nhiên cảm thấy hơi… cô độc!

“Đệch!”

“Quen có đồ đệ hầu hạ rồi, bỗng chốc lại một mình cô đơn, sao mà khó chịu thế này!”

Lý Huyền vỗ mặt, không nhịn được mà chửi thề.

Ngày đầu tiên sau khi Hứa Viêm đi, Lý Huyền thức dậy sớm đi ra ngoài, không thấy bóng dáng chăm chỉ tu luyện ấy, cũng chẳng có ai nấu cơm, cho gà ăn, trồng rau nữa.

Cảm thấy khắp người bất an.

Ngày thứ hai sau khi Hứa Viêm đi, Lý Huyền lại bắt đầu lo lắng sốt ruột.

“Đồ đệ ngốc nghếch của ta, không lẽ đã chết trong rừng rậm kia rồi sao?”

“Hắn đã đi hai lần rồi, đều bình an vô sự, lần này cũng không sao chứ?”

…

Ngày thứ năm Hứa Viêm đi, Lý Huyền ra đồi ngoài làng, nhìn về hướng Hứa Viêm đi, không thấy ai đến.

Trong lòng nhẹ nhõm.

“Cho dù bị phát hiện, muốn tới bắt ta đây, kẻ lừa đảo này, cũng không thể nhanh như vậy được.”

“Liệu ta có bị lật tẩy không nhỉ?”

“Hazz, Hứa Viêm ngốc nghếch, xuất thân không tệ, chắc cũng có người thông minh chứ?”

“Nếu bị phát giác, vậy ta sẽ ra sao?”

Tâm trạng Lý Huyền rối bời, lo âu không yên.

…

Ngày thứ mười Hứa Viêm đi, Lý Huyền đứng trên đồi quan sát, nếu thấy tình huống khả nghi, sẽ trốn đi ngay.

“Đồ đệ kia, không thể chết trong rừng rậm, cũng chẳng thể về nhà được chứ?”

“Hoặc là bị giam lỏng?”

Càng nghĩ càng rối bời, Lý Huyền rủa thầm: “Đệt mợ! Ta không ép hắn ta đâu, chỉ tại hắn ta ngốc, không trách ta được đâu.”

“Ta thật sự quá tệ, thật xấu hổ!”

Lý Huyền thở dài, bản thân hắn ta, kẻ xuyên không này, sống thật tệ!

…

Ngày thứ mười một, Hứa Viêm cuối cùng cũng trở về.

“Thưa sư phụ, đồ đệ trở về!”

Nhìn Hứa Viêm cung kính chào hỏi, chỉ có một mình hắn ta, không có đám người xuất hiện để trói Lý Huyền lại, hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm.

“Ừ, trở về là tốt rồi!”

Vẻ mặt bình thản, y như mọi khi, dường như đã biết trước Hứa Viêm sẽ quay lại.

“Thưa sư phụ, đây là chút lòng thành của đồ đệ.”

Hứa Viêm đặt hai hộp dài lên bàn.

“Có tấm lòng rồi đấy!”

Lý Huyền bình thản, giơ tay mở một hộp.

Bên trong là một thanh kiếm, vỏ kiếm màu vàng, chạm khắc họa tiết phượng và thú linh, đính chín viên ngọc đỏ, trắng, xanh.

Quả là bảo bối!

Chỉ nhìn là biết vô cùng có giá trị, lòng Lý Huyền phấn khích khôn xiết, đồ đệ ngốc này xuất thân giàu có hơn hắn tưởng tượng.

Nhưng vẻ mặt vẫn điềm tĩnh, không chút xao động.

Với tay cầm lấy kiếm trong hộp, cảm thấy hơi nặng.

Hai mặt vỏ kiếm còn đính thêm chín viên ngọc nữa, tổng cộng mười tám viên, chỉ riêng mười tám viên ngọc này đã có giá trị không ít.

Trên cán kiếm đính hai viên ngọc đỏ lớn hơn một chút.

Lý Huyền rút nhẹ lưỡi kiếm, ánh vàng rực rỡ hiện ra, đây là thanh kiếm đúc bằng vàng ròng!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top