Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Nội Tuyến (Dịch)
  4. Chương 19: Báo cha cha báo lại. (1)

Nội Tuyến (Dịch)

  • 39 lượt xem
  • 1214 chữ
  • 2025-08-12 07:54:53

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trời âm u tới hết trưa thì hửng nắng, thời tiết tốt hơn nhiều, bây giờ mới là lúc để nói câu sau cơn mưa trời lại sáng, một trận mưa lớn tuy gây ra không ít thiệt hại cho Thượng Hải, mặt khác cũng làm thành phố này như được gột rửa một lần, từng làn gió nhẹ thổi qua, mang theo giọt nước long lanh sót lại trên những phiến lá, giữa đô thị lúc nào cũng bao phủ trong mùi khói bụi xe hơi lai có vị tươi mát hiếm có.

Những người bị nhốt trong nhà mấy ngày liền trong mưa gió đã không nhịn được nữa kéo nhau ra ngoài, làm Thượng Hải thoáng cái rực rỡ sôi động hơn nhiều, báo hiệu trước lại có một ngày cuộc sống về đêm đầy sắc màu đang tới.

Trong đó tất nhiên sẽ có góp phần của Mộc thiếu gia cùng Nhạc Tử rồi. Thực ra nghiêm khắc mà nói thì hai người bọn họ không được tính là phú nhị đại, ít ra thì bản thân bọn họ không cho rằng bản thân là phú nhị đại. Chứ không à, xe đỗ ở bên khu chơi game phải khiến cho Nhạc Tử phải hổ thẹn, hắn phải dây dưa nài nỉ mãi mới được cha hắn mua cho một chiếc BMW 3 Series còn chưa tính là xe sang. Nói không chừng một đứa học sinh cao trung nào đó đi chơi game còn lái tới cái BMW 7 series hoặc là lái Audi nhập khẩu ấy chứ.

"Ê, lái từ từ thôi ... Đừng để cọ vào xe người ta, xước một chút thôi mày không đề nổi đâu." Mộc Lâm Thâm nhắc nhở, từ khu giải trí đi ra ngoài, hai hàng xe xếp hàng chất ních, trong đó không hề thiếu những chiếc xe cao cấp:

Nhạc Tử có đầu nhìn ký hiệu xe, khinh thường nói thẳng:" Chẳng qua là Ferrari thôi, cha tao thừa sức mua được."

" Thế nên tao mới nói mày vô tri, nhìn ống xả đi." Mộc Lâm Thâm chỉ tay:

Chiếc BMW màu đen từ từ đi qua, Nhạc Tử thò đầu nhìn, ống xả vếch lên, lại còn to gấp đôi bình thường làm hắn run giọng:" Mẹ nó, lái loại xe này rồi mà còn đi độ nữa à?"

Xe giá mấy trăm vạn nữa, lại còn độ thêm, đủ biết tốn kém thế nào, Mộc Lâm Thâm gật đầu:" Thế mới bảo mày lái xe chú ý chút, loại xe này người nghèo như chúng ta không đụng vào được đâu, một cái xe độ chuyên nghiệp thì tiền độ xe còn đắt hơn tiền xe đấy."

" Người nghèo á?" Nhạc Tử bị hai chữ này kích thích, chỉ hai người:" Chúng ta mà cũng tính là người nghèo à?”

" Không thì mày cho là gì? Cái chuyện có tiền cũng như cấp bậc bên trong tiểu thuyết ấy, tâng cấp thấp nhất là theo đuổi hàng hiệu, sa đà vào hưởng thụ, giống như mấy cao thủ mới nổi, làm gì cũng phải thật phô trương, đi khắp nơi khoe khoang chỉ sợ người ta không biết mình là cao thủ ... Còn cao cấp hơn một chút thì trong tay không kiếm, trong lòng có kiếm, hái lá cây có thể làm ám khí đả thương người, cũng giống như người đã giàu tới một cấp bậc nào đó rồi, không cần đi chứng minh thân phận nữa, mặc hàng hiệu vào còn mất giá." Mộc Lâm Thâm tay chống cằm nhìn ra ngoài suy tư:

Mấy cái này Nhạc Tử cũng hiểu, hắn không nghĩ sâu như thế, nghe Mộc Lâm Thâm nói thú vị như thế thì hỏi:" Vậy có tâng cấp cao hơn không?" " Đương nhiên là có chứ, chính là những người chỉ một cái phất tay cũng có thể làm phong vân biến ảo ... Ví dụ như George Soros ông ta có thể kép sập thị trường chứng khoán của quốc gia nhỏ. Ví dụ như Warren Buffett, lúc gặp nguy cơ tài chính, cục dự trữ liên bang Mỹ còn phải đi vay tiền ông ta ... Loại người như thế mày nói còn phải khoe khoang gì nữa không? Ông ta mặc một cái áo bình thường thôi cũng có thể khiến công ty làm áo đó tăng giá trị.' Mộc Lâm Thâm dù sao cũng đi nhiều thấy nhiêu hơn Nhạc Tử, ai ngờ nói làm cho Nhạc Tử ngây ra, làm y cũng phải giật mình, xua tay:" Ê, ê, mày lái xe tử tế vào."

"Á ... Nhạc Tử đang mơ tưởng nếu mình cũng giàu có như vậy thì muốn ăn gì thì ăn, muốn ngủ với ai thì ngủ thôi, lên trời có máy bay, xuống biển có phi thuyền, còn toàn là hàng đặt riêng, suýt nữa đâm vào xe người khác, vội hoàn hồn, tập trung lái xe. Sau đó hắn khó chịu nói:" Tao vốn còn có chút dương dương đắc ý, nghe mày nói thế giờ chút tự tin cũng chẳng còn, theo mày nói chúng ta thì chúng ta là người nghèo hết, vênh váo cái rắm."

"Thì ra miếu Thành Hoàng thắp hương mấy lần, nói không chừng hữu dụng." Mộc Lâm Thâm xúi:

"Thắp hương khấn bái mà làm ăn phát tài được thì ai cũng đi rồi." Nhạc Tử khit mũi:

" Ai bảo mày thắp hương xin phát tài? Tao bảo mày cầu cho cha mày sớm nhắp mắt xuôi tay sớm, như thế tài sản là của mày rồi." Két, xe vừa mới phanh lại, Mộc Lâm Thâm né ngay, sợ Nhạc Tử nổi giận bóp cổ mình, không ngờ tên đó chớp mắt một lúc khen:" Hay, cách này hay, làm sao mà tao lại không nghĩ ra nhỉ? Ông già đó càng lúc trông coi tiền càng chặt, tao muốn thay xe mà ông ấy không cho, bảo tao tự kiếm tiền ... Mẹ nó chứ, tao mà tự kiếm được tiền thì còn cần gọi ông ấy là cha nữa không?"

" Ha ha ha, câu này hay, mày nói có lý lắm ..." Mộc Lâm Thâm cười tới ngã ra ghế:

Ở vấn đề đối đãi với tiền và cha, hai người bọn họ có xuất thân tương đồng, quan điểm trước nay cũng luôn nhất quán. Có điều thương lượng hồi lâu vẫn vô kế khả thi, cha của bọn họ đều đã bắt đầu khống chế kinh tế một cách có chủ đích rồi, tình hình thế này xem chừng ngày tháng tiêu diêu không còn, cuộc sống ngày càng khó khăn. Hai người tro chuyện, nói tới trong vòng tròn bọn họ ai vừa mới thay xe, ai đã di dân, ai được cha mẹ mở cho công ty, cửa hiệu gì đó. Càng nói càng thấy hai người mình đúng là nghèo khó kém cỏi, cuộc đời này không còn cách nào sống được nữa rồi.

Đang than van lai nhải thì ánh mắt Nhạc Tử bị một hình bóng thu hút, trong gương chiếu hậu xuất hiện một em gái váy ngắn chân dài, hắn vươn cổ ra nhìn, tức thì dâm tính bị khơi lên, nhìn chằm chằm không chớp mắt lấy một cái.

Mặc dù khoảng khá xa, chưa nhìn rõ mặt, nhưng dựa vào bước chân tự tin nhẹ nhàng kia, chắc chắn là mỹ nữ rồi, kể cả không phải mỹ nữ thì cặp đùi căng đét thấp thoáng dưới mép váy kia cũng rất đáng tiền.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top