Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Nội Tuyến (Dịch)
  4. Chương 4: Mưa nát thành phố buồn. (2)

Nội Tuyến (Dịch)

  • 130 lượt xem
  • 1164 chữ
  • 2025-04-09 10:23:33

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"... Mẹ nó mất sớm, tôi luôn nghĩ căn nguyên là ở đây, vợ chồng tôi tới thành phố này đã gần ba mươi năm, bắt đầu từ mở một cái cửa hiệu nhỏ đi lên, làm lớn cho tới bây giờ... Thủa nhỏ nó hiểu chuyện lắm, hai vợ chồng tôi bận bịu suốt ngày, nó ở quán cơm làm bài tập, giúp đỡ chúng tôi chuyện lặt vặt, thế mà môn nào cũng xuất sắc, chẳng bao giờ khiến chúng tôi phải lo ... Khi nó lên sơ trung thì nó bệnh nặng, lần đó khiến nhà tôi thiếu chút nữa không vượt qua được .... Tôi nợ vợ tôi, cô ấy vất vả theo tôi mười mấy năm trời, còn chưa hưởng thụ được mấy ngày, vậy mà cứ như thế rời bỏ cuộc đời này ... Bác sĩ Phùng, anh không biết chứ, lúc vợ tôi qua đời, cô ấy không nhắm được mắt, cứ nhìn chằm chằm con trai ... Lúc đó cô ấy yếu lắm rồi, không nói được nữa, nhưng tôi biết tâm tư của cô ấy, sợ tôi tục huyền kiếm mẹ kế cho nó, làm con trai cô ấy chịu khổ..."

Lão Mộc càng nói càng nhập tâm, càng nói càng lạc đề, thiếu chút nữa là gạt nước mắt khóc rồi, bác sĩ Phùng vội vàng ngăn cản:" Khoan khoan, ông chủ Mộc, anh dừng lại một chút đã, nói ngắn gọn một chút thôi.... Tức là từ sau khi vợ anh qua đời, bao nhiêu lâu thì anh tái hôn?” " Ba năm... Khi đó con trai tôi đã ra nước ngoài rồi." Mộc Khánh Thần ổn định lại cảm xúc nói:

Ba năm à, thế thì khi đó chưa tới bốn mươi, một ông chủ lớn, đang tuổi phong độ, vì vợ cũ giữ gìn ba năm kết quả này đã làm Phùng Trường Tường bất ngờ rồi, hắn cứ nghĩ chưa nổi một năm cơ, hỏi:" Vậy khi con trai anh chưa ra nước ngoài, có phát sinh tình huống này không ... Ừm, đó là khi anh đang thân mật với nữ nhân khác thì bị cậu ấy bắt gặp? Chuyện này đối với một người vị thanh niên gây ảnh hưởng rất lớn, nhất là trong quãng thời gian mất đi người thân nhất."

" Chuyện này ...' Mộc Khánh Thần nghẹn lời, rút tờ khăn giấy ra xì mũi, sau đó gấp lại cất đi, im lặng không nói một lời:

Khỏi cần phải trả lời nữa, vẻ lúng túng này của ông ta đã là đáp án tốt nhất rồi, nếu mà không nhìn ra được thì còn làm bác sĩ tâm lý làm gì nữa, cái nghề này dựa vào dò xét bí mật trong lòng người ta kiếm cơm mà.

Vậy là có rôi, Phùng Trường Tường nghĩ như thế, đột nhiên mất đi người thân yêu, dù là người trưởng thành đi chăng nữa thì cũng khó chịu đựng được, huống hồ là người vị thành niên. Không ai thay thế được vị trí người mẹ trong lòng đứa bé.

Đây là nguyên nhân, giống như suy đoán của Phùng Trường Tường, nhưng vì thế mà khiến hắn gặp khó, bởi đó là loại khó giải quyết nhất. Mộc Khánh Thần đã không đợi được nữa, nói thẳng:" Bác sĩ Phùng, tôi tới đây là để giải quyết vấn đề của con trai tôi ... Tôi là người trưởng thành, không có vấn đề gì cả, đối với người vợ kết tóc, tôi cũng đã tận tâm rồi. Mười mấy năm qua, lòng tôi đều đặt lên đứa con này, nó tiêu bao nhiêu tiền, tôi thực sự không bận tâm, vấn đề là, tôi còn chưa giàu tới mức có thể để nó tiêu pha cả đời không hết."

"Vậy được rồi, nói về nhi tử của anh đi." Phùng Trường Tường đổi chủ đề: " Biết nói từ đâu bây giờ chứ ... Cái thằng đó .… Thoáng chốc Mộc Khánh Thần từ bi thương biến thành oán giận:

" Bắt đầu từ khi cậu ấy ra nước ngoài đi, có thể nói cho tôi biết, vì sao cậu ấy mấy lần chuyển trường như thế không? Lại còn nhất định phải đưa ra nước ngoài sớm như thế?" Phùng Trường Tường hỏi, thông thường đều hết cao trung mới xuất ngoại du học, đi sớm như vậy hiển nhiên là phải có vấn đề:

"Tôi cũng có muốn đâu, nhưng chẳng có trường nào chịu nhận nó, vốn nó học ở Cừu Trung, là trường tốt nhất, nhưng thành tích của nó càng ngày càng kém, đã thế còn học hút thuốc uống rượu, kết quả trường học không cách nào chịu nổi nữa, khuyên thôi học .... Sau chuyện tới Tứ Thập Trung, chẳng biết làm sao lại học trộm đồ, còn chuyên trộm đồ của nữ sinh. Ôi trời ơi, không phải tát vào cái mặt già của tôi sao, nhà tôi đâu có thiếu tiền cơ chứ ... Liên tiếp chuyển ba trường, trường nhiều nhất cũng chỉ trụ được ba tháng. Hết cách, tôi bỏ tiền ra cho nó vào trường quý tộc, hi vọng người ta rèn rua được cho nó. Kết quả ... Kết quả lần này càng thảm hơn, bỏ bao nhiêu tiên cũng không xong, bị người ta đuổi học." Mộc Khánh Thần nghiến răng nghiến lợi nói: "Nguyên nhân là gì? Lại trộm đồ à?" Phùng Trường Tường nhíu mày:

" Không phải, nó trêu ghẹo nữ giáo viên, từ viết thư tình phát triển tới vén váy người ta." Mộc Khánh Thần be mặt cứ như là chính mình làm chuyện xấu:

Lần này tới lượt Phùng Trường Tường mắc nghẹn, đành rằng đứa bé đó thay đổi tính cách là có nguyên do, nhưng mà không tới mức thay đổi tới quá đáng như vậy chứ? Trước đó uống rượu hút thuốc, trộm đồ đều có thể lý giải, vẫn còn chút thành phần trẻ con giận dỗi phá phách trong đó, nhưng tỏ tình với cô giáo, còn vén váy người ta à? Cái thể loại trẻ con gì vậy?

Nhất thời trong phòng im ăng.

Phùng Trường Tường vì tiêu trừ xấu hổ cho Mộc Khánh Thần, nhanh chóng bỏ qua phân này, tăng tốc hỏi:" Sau nữa thì thế nào? Xem lý lịch thì cậu ấy đã học xong ở Singapore, vì sao không tiếp tục học đại học ở đó mà lại tới Hà Lan?”

"Nó say rượu lại xe, bị phạt đánh roi... Ở nơi đó mà có vết nhơ, không giống ở trong nước bỏ tiền ra là xóa được." Mộc Khánh Thần ngập ngừng, sắc mặt rất tệ, có thể thấy hành vi của con trai ông ta đã ác liệt tới mức nào:

Bây giờ cả Phùng Trường cũng cảm thông cho người làm cha chẳng dễ dàng gì này, an ủi ông ta:" Sau đó hẳn là cậu ấy tỉnh ngộ rồi phải không? Tôi thấy cậu ấy rất có tế bào nghệ thuật, mấy bức tranh trong ảnh không tệ, cậu ấy học ở Hà Lan phải không?"

" Anh không biết rồi, nguyên nhân nó đi Hà Lan học không phải vì nghệ thuật, mãi sau này tôi mới biết." Lão Mộc nói tới đó thì phẫn nộ:

Phùng Trường Tường có linh cảm không lành:" Thế thì vì sao?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top