Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Nội Tuyến (Dịch)
  4. Chương 55: Tam anh vào thành phố. (1)

Nội Tuyến (Dịch)

  • 38 lượt xem
  • 1292 chữ
  • 2025-08-12 08:42:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ngốc Đản đang bới thức ăn, chẳng thèm để ý tới Lão Lư, rau củ chưa rỡ hàng hết còn không ít, nhưng đa phần là thứ không ăn sống được, hắn to bằng hai người kia cộng lại, sức ăn tất nhiên cũng lớn, mấy quả dưa chuột chẳng bố dính răng, đang bới xem có thứ rau nào ăn sống được hay không.

Mà da hắn lại đen xì xì như thế, ngồi xổm trong làm người ta không khỏi liên tưởng tới hình ảnh con đại tinh tinh trong sở thú.

Lúc này Mộc thiếu gia cũng nhận ra rồi, trong tình cảnh như thế này, hi vọng thoát được tuyệt cảnh đặt cả lên người con đại tinh tinh hung hãn đó, chỗ này trí tuệ bất lực, bạo lực lên ngôi.

Lại một phen xấu hổ nữa, không ngờ lúc ở bệnh viện tên Ngốc Đản đó bảo sao nghe vậy, vừa mới ra ngoài liền trở mặt ngay rồi. Lư Hồng Bác không giao lưu được với Ngốc Đản, tiếp tục bắt chuyện với Tiểu Mộc, ra sức khen:" Người anh em khá lắm, thiếu chút nữa là chúng ta không thoát được rồi."

Biết ông ta đang lôi kéo đồng minh, hiện trong ba người, ông ta yếu thế nhất mà, Mộc thiếu gia không khách khí gì:" Không cần cám ơn tôi đâu, làm sao thiếu hai vị được, hai vị mới quan trọng chứ, tôi thì đáng gì."

" Không thể nào, mày lại coi hai người bọn tao quan trọng hơn mày à?"

Ngốc Đản nhả miếng rau trong miệng ra, không tin lời Tiểu Mộc:

" Chứ còn sao nữa, người ta có bắt thì cũng bắt người quan trọng trước mà, anh và giáo sư Lư ... Á ..."

Mộc thiếu gia còn chưa hết lời thì đã bị Ngốc Đản đạp cho một phát, y nổi nóng, nhưng vừa nhìn cái thể hình của đối phương liền xì xuống tức thì, thứ súc sinh này ngang lắm, khong can than la an don ngay:

Thương lượng không xong, hướng đi khó xác định, hết cách rồi bọn họ chỉ đành tiếp tục tiến ve phía trước thôi. Và đúng như Mộc thiếu gia dự liệu, xe đi thêm được chừng 10 km thì phát ra mấy tiếng tạch tạch tạch, xe chạy giật cục thêm mấy chục mét thì nằm im luôn, đồng hồ xăng về 0 rồi

. Ba người bọn họ cố gắng vơ vét hết những thứ có thể ăn sống được rồi bỏ xe đi bộ, từ nơi này đã thấp thoáng nhìn thấy bóng dáng thành phố, bọn họ tập tà tập tễnh đi bộ, đi tới mồ hôi mồ kê nhễ nhãi, khi tới dưới một tấm biển chỉ đường cả ba thở hồng hộc dừng lại, không đi nổi nữa.

Biển chỉ đường ghi: Thành phố Hán Trung, 2KM.

Địa phương xa lạ, thành phố xa lạ, lại một lân nữa phải bắt đầu chuyến lữ hành mạo hiểm không thể dự liệu trước, Ngốc Đản và Lư Hồng Bác đều hưng phấn, Mộc thiếu gia thì không lạc quan gì, y lo lắng không biết mình còn cơ hội vê Thượng Hải không, vì ở bên bộ đôi gian xảo và bạo lực này, bất cẩn một chút thôi, kết cục không đơng giản chỉ là đưa vào bệnh viện tâm thần thôi đâu.

Đây là thành phố phương bắc, khác biệt rất nhiều với Thượng Hải, rõ ràng nhất là nhà không cao như thế, xe không nhiều như thế.

Nếu nói Thượng Hải là thành phố mang rất nhiều dấu ấn phương Tây, ngay cả những ngôi nhà cổ thì đại đa số cũng là phong cách Âu hóa, nhưng ở nơi này, phóng mất nhìn tới thấy được mái cong cổ kính, nhà mái ngói lụp xụp.

Đó là ấn tượng cuối cùng lưu lại trong mắt Mộc thiếu gia trước khi trời tối, tiếp ngay đó là bóng đêm buông xuống.

Ban ngày bọn họ căn bản không dám vào thành phố, đợi tới hoàng hôn mới bắt đầu chọn những chỗ vắng vẻ mà đi, tới được rìa thành phố thì trời đã tối rồi. Hai đôi chân đất cùng với một cái dép lê nát, lại đi toàn đường xấu, tốc độ thực sự là quá chậm.

Bọn họ trốn ở trong một khu nhà xây dựng dang dở đã bỏ hoang, cỏ dại mọc um tùm, Mộc thiếu gia kiếm một chỗ ngồi xuống, chuyện đầu tiên y làm là kiểm tra lòng bàn chân đã phồng rộp của mình, mặt mày thống khổ, chỉ thiếu mỗi nước bật khóc gọi mẹ nữa thôi.

Sống lớn như thế này, đã bao giờ phải chịu khổ như thế chứ?

Mộc thiếu gia thở ngắn than dài, thực sự là hối hận lắm rồi, y đã đánh giá quá cao năng lực của bản thân, mới đi được bao xa đâu chứ, mà đã gặp nhiều vấn đề thế này. Đến cả chuyện no cái bụng còn chưa làm được, đừng nói tới về nhà ...

Hơn nữa còn đi theo hướng ngược lại, bây giờ cách Thượng Hải càng xa.

" Chà, xem chừng đại thiếu gia của chúng ta không chịu nổi nữa rồi."

Ngốc Đản giễu cợt, hắn đi chân đất mà chẳng sao cả, ngồi xuống theo thói quen sờ túi, nhưng mà ít rau củ trong đó ăn sạch khi đi đường rồi, bộ dạng nhanh chóng biến thành chẳng kém Tiểu Mộc là bao:

" Giáo sư, làm sao bây già? Không phải anh gia tài vạn quan, suốt ngày lấy ra khoe khoang hay sao? Giải quyết vấn đề cơm áo cho chúng ta đi chứ?"

Mộc thiếu gia hỏi: Ngốc Đản được nhắc nhở một cái lập tức sực tỉnh, hỏi ngay:" Lão Lư, có định trả tiền cho tôi không đấy hả?"

" Tiần gì thế?" Mộc thiếu gia hỏi:

" Ông ta nói nếu tôi giúp ông ta thoát khỏi bệnh viện sẽ trả cho tôi hai vạn." Ngốc Đản nói hai vạn, chả hiểu sao hắn lại xòe cả bàn tay ra:

Hai người đều nhìn chằm chằm vào Lư Hồng Bác, vị giáo sư phong độ bây giờ có thể nói là ngay cả dã thú cũng không bằng, hai má tím ngắt, mắt trái sưng vù, áo bị xé rách mấy chỗ, quần thì dính bùn đất, đi chân không. Ông ta ngồi xuống sàn nhà xi măng, cười ngượng ngập với hai tên đồng bọn:" Tôi là người coi tiền tài như bùn đất, chẳng lẽ lại còn nợ cậu chút xíu tiên đó sao?"

" Giờ tôi thấy ông giống bùn đất đấy."

Mộc thiếu gia chán nản nói, y cũng bị những lời ngon ngọt của lão già này lừa, nào ra chỉ cần thoát ra ngoài rồi, hưởng thụ cuộc sống có rượu có gái, ở khách sạn năm sao, ăn nhà hàng đắt tiền. Ôi, thật đúng là, sao mình lại tin vào một lão già đa cấp cơ chứ, hơn nữa còn là cái loại có bệnh thần kinh, giờ trách ai được.

Ngốc Đản mắt bắt đầu đảo trái đảo phải, hai hàm rằng xiết lại, quai hàm bành lên khiến hắn càng thêm đáng sợ, mắt nhìn chằm chằm vào thành phố dưới ánh đèn muôn màu, như dã thú nhìn mồi.

Nhìn cái vẻ mặt của thằng cha này, Mộc thiếu gia đoan chừng tám thành là hắn đang tính đường vào nhà ai ăn cướp rồi. Kỳ thực lâm vào tình cảnh này, y cũng khó tránh khỏi suy nghĩ ban cùng sinh đạo tặc, nhưng cân nhắc mấy phương thức, y phủ định toàn bộ.

Đương nhiên phương thức nhanh nhất là tìm chú cảnh sát giúp đỡ, nhưng chẳng may ...

Mắt y đảo qua hai tên đồng bọn trái phải, chẳng may cảnh sát biết y và hai tên tội phạm này là đồng lõa, thế chẳng phải đâm đầu vào lưới à?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top