Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Nội Tuyến (Dịch)
  4. Chương 62: Lúc trời tối gió to. (4)

Nội Tuyến (Dịch)

  • 40 lượt xem
  • 1405 chữ
  • 2025-08-12 09:56:47

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

" Này, này, cậu ngàn vạn lần đừng như thế, Ngốc Dan đang nhìn chúng ta đấy, tôi nói cậu nghe này, không thể để tên dã nhân ưa bạo lực kém trí tuệ đó coi thường người trí tuệ cao chúng ta, đúng không? ... Làm lại lần nữa đi, thêm lần này nếu mà không được thì tôi liều cái mặt già này, tôi làm, thế đã được chưa."

Lư Hồng Bác cố nén cười khuyên can Tiểu Mộc, thi thoảng nhìn về phía đầu đường, ở đó có cái cây lớn che khuất, Ngốc Đản đang đứng đó đợi xem trò hề:

Hai người bọn họ cộng lại cũng không phải là đối thủ của Ngốc Đản, Lão Lư còn phân tích, nguyên nhân duy nhất khiến Ngốc Đản không ra tay là hắn muốn kiểm tra xem hai người bọn họ có tư cách làm đồng bọn của hắn không? Nếu bọn họ biểu hiện quá kém cói, nói không chừng hắn sẽ vứt bỏ hai người họ, đi kiếm ăn một mình.

" Không được, ông nhìn cái mặt tôi đi." Mộc thiếu gia chỉ mặt mình:

" Có sao đâu, thằng đó tát nhẹ hâu mà, không đỏ lên luôn, trông ngon trai lắm." Lư Hồng Bác an ủi.

"Thì chính vì thế đấy, không có sức uy hiếp, ông xem, cho dù tôi có cố đóng giả hung tợn cũng quá đẹp trai, người ta không sợ. Ông nhìn cái mặt này có giống người dựa vào ăn cướp kiếm cơm không?"

Mộc thiếu gia không muốn chút nào, cái tát kia tuy không đau nhưng khiến y tỉnh người ra không ít, từ bao giờ mình luân lạc thành loại tội phạm đầu đường xó chợ rồi, y lo cứ như thế này phát triển, sợ chuyện ngày một nghiêm trọng, không quay đầu được:

Lư Hồng Bác không có chút cảm thông nào, ông ta xoa cái mặt đau buốt của mình:" Cậu nghĩ thoáng một chút, cậu không giống, vậy thì tôi giống chắc? ... Không nói nhiều nữa, mau lên đi, lại có người tới rồi ... Lần này chắc chắn sẽ được, đối phương là nữ, cậu chỉ cần dọa một cái là sợ ngay, sau đó giật lấy túi xách, gom đủ lộ phí, mai trời sáng là chúng ta có thể về nhà được rồi..."

Dứt lời đẩy mạnh Tiểu Mộc ra, lần nữa đẩy y vào con đường ăn cướp. Mộc thiếu gia nhìn tới, đoạn đường này hơi vắng, cây cối nhiều, đèn đường bị che đi không ít, chỉ thấy một cô gái tóc dài phiêu hốt, có vẻ đi rất vội vàng, có thể nghe được tiếng giày cao gót, khiến y thêm can đảm, cắn răng đi về phía mục tiêu.

Gần rồi, gân lắm rồi, là một cô gái hơi béo, đang vừa đi vừa gọi điện thoại, bất thình lình Mộc thiếu gia nhảy ra trước mặt, dùng giọng cổ họng quát:” Đúng lại!

Á, cô gái bị bất ngờ thét lên, tay bịt lấy miệng, sau đó bình tĩnh nhìn lại, dưới ánh đèn có chút tù mù là chàng trai đôi mắt u buồn, gương mặt tuấn lãng, đường nét góc cạnh rõ ràng. Cô gái kêu lên lân nữa, mồm biến thành chữ O, lời phát ra là:" Thật đẹp trai!"

" Đừng thừa lời, cướp đây, có bao nhiêu tiền đưa ra." Mộc thiếu gia lần này không măc sai lâm nữa, nói đúng lời thoại, phất dao sáng loáng qua trước mặt uy hiếp:

" Anh ơi, em vừa bị ông chủ đuổi việc rồi ... Còn nợ hai tháng tiền lương chưa trả, tiền thuê phòng cũng không trả nổi nữa. Anh xem trong túi em đi, chỉ còn lại vài đồng tiền lẻ đi xe bus thôi, cơm tối còn chưa an ... Hay là anh lấy cả đi."

Cô gái đó hết sức chủ động kéo ví tiền, mở ra cho tên cướp xem:

Đây là cô gái khổ mệnh, Mộc thiếu gia có đôi mắt rất tinh tường, nhìn cái ví bằng vải, điện thoại cũ lại là hàng nhái, bộ đồng phục trên người cũng giặt nhiều tới vải sờn lên rồi.

Lòng thường hại, tay run run thu dao lại, nhìn cô gái mặt rưng rưng nước mắt, fuck cái cuộc đời này, mình mà cướp tiền của cô gái như thế còn xứng làm người không?

" Cô đi đi, không cướp của cô nữa." Mộc thiếu gia chán nản phất tay:

" Cám ơn anh, cám ơn anh ...'

Cô gái thở phào cất ví đi, vốn đã đi rồi lại quay đầu, Mộc thiếu gia vẫn còn đứng đó, chiều cao 1m87 rất nổi trội, cao mà không thô, làn da trắng khỏe khoắn.

Mi dày, mũi thẳng, nhân trung rất sâu, nhìn ở góc nghiêng càng có vị nam nhân hơn, cô gái thấy tim thổn thức, mấp máy môi:" Anh, em và bạn trai chia tay mấy tháng rồi ... Hay là, hay là em đi với anh ..."

Hả? Lời cô gái này khiến Mộc thiếu gia run một cái, gần đây mình gặp toàn chuyện bất thường thế, giờ nạn nhân muốn đi theo căn cướp nữa.

Mộc thiếu gia ngạc nhiên nhìn kỹ cô gái, béo, lùn, xấu, rõ ràng còn cả km nữa mới tới tiêu của y, thế là bực mình:" Này, trông cô xấu như thế mà mơ đẹp quá nhỉ?"

" Phì, đồ lưu manh!"

Cô gái tức thì bị chọc giận, nhổ một bãi nước bọt về phía Mộc thiếu gia, co giò chạy: Mộc thiếu gia cũng tức giận ném vũ khí trong tay đi, con dao nhẹ hều bay chẳng được bao xa đã rơi xuống đất, không gây được chút sát thương nào hết.

Lần thứ hai đi cướp cũng tuyên bố thất bại.

Het thuốc chữa rồi, chuyện này không khác gì bắt lợn leo cây, bắt thỏ đi bơi, y đúng là không có cái năng lực ấy. Mộc thiếu gia cũng chưa bao giờ nhận ra, không ngờ mình lại vô dụng như thế, có chút chuyện nhỏ xíu thôi mà cũng không làm nên hồn, làm y không còn mặt mũi nhìn ai nữa.

Đặc biệt bên cạnh còn có Lão Lư cười muốn chuột rút, Mộc thiếu gia thẹn quá hóa giận, trực tiếp cho ông ta một cước.

Bị một cú đá vào mông, Lão Lư cười càng tợn, tay ôm bụng, mặt nhăn nhó nói, để Tiểu Mộc đi cướp một lần nữa thì cái mạng của ông ta để lại ở đây mất.

Hai người đi tới chỗ rẽ đầu đường, Ngốc Đản cũng đang ôm bụng cười, Lư Hồng Bác kể vắn tắt quá trình làm cướp của Tiểu Mộc, hai người lại cười một phen nữa.

Lão Lư lau nước mắt nói:" Thăng nhãi này là chim non, không cướp được tiền còn bị người ta tát một phát, bây giờ cậu đã tin chưa?”

"Tin rồi, đi theo tôi." Ngốc Đản vậy mà không bỏ rơi Tiểu Mộc, vẫy tay gọi:

Mộc thiếu gia đi theo, phát hiện ra đoạn đối thoại vừa rồi không bình thường, kéo áo Lão Lư hỏi:" Này, này, hai người vừa nói gì thế, tin cái gì?

"Tin cậu là chim non chứ sao, thời buổi này không được thái bình, cảnh sát bám còn dính hơn cả đỉa, sao có thể không đề phòng chứ." Lão Lư thản nhiên nói:

Mộc thiếu gia sững người, không thể tin được, chỉ mũi mình:" Các anh ... Các anh làm thế là để kiểm tra tôi có phải là cảnh sát không ấy à?"

" Đương nhiên là phải kiểm tra rồi, bác sĩ Bạch luôn chiếu cố mày, ai dám đảm bảo mày vào bệnh viện tâm thân có mục đích nào không?"

Ngốc Đản đi ở phía trước, đầu không quay lại nói:

" Tôi, tôi còn chẳng biết làm sao mình lại ở đó ... Tôi nói thật, nhà tôi ở Thượng Hải, ngủ một giấc tỉnh dậy thì đã phát hiện mình ở trong phòng bệnh rồi, khi đó tôi còn tưởng mình bị bắt vào tù ...'

Mộc thiếu gia đứng lại, cứ nhắc tới chuyện này là y lại uất ức, hơn nữa bây giờ chuyện còn nghiêm trọng hơn, hai tên tội phạm này nếu nghi ngờ mình là cảnh sát, nói không chừng giết người bịt miệng:

(*) Chú: tội cướp và cướp giật tài sản khác nhau nhé ae, cướp là đe dọa vũ lực, dùng vũ lực hoặc hành vi khác ép người ta vào thế yếu rồi cướp đoạt tài sản. Cướp giật thì không, chỉ nhân sơ hở giật tài sản bỏ chạy, cướp giật nhẹ hơn nhiều.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top