Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Nội Tuyến (Dịch)
  4. Chương 73: Phong thái của giáo sư. (1)

Nội Tuyến (Dịch)

  • 69 lượt xem
  • 1355 chữ
  • 2025-08-12 11:32:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Khi bọn họ di ra ngoài thì có hai chiếc xe đợi sẵn trong sân, một trong hai chiếc xe này Mộc thiếu gia nhận ra, chính là xe Buick thương vụ đã đưa y từ thành phố Hán Trung về, nhưng nơi mình đã ở gân một tuần thì bản thân lại không rõ.

Lúc này mới nhìn thấy được toàn cảnh, tựa hồ là tòa biệt thự nằm ở ngoại ô, vì không thấy tòa nhà cao tầng, chỉ có núi thấp thoáng, được quy hoạch thống nhất, phân lô vuông vức, là loại chuyên bán cho thổ hào. Nhà xây dựa bắc hướng nam, một bên là núi ba mặt là cây, tương đối khí thế.

Có điều chừng đó thôi thì chẳng đủ làm Mộc thiếu gia động lòng, mắt lướt qua vài cái, coi như đánh giá hoàn cảnh, chứ biệt thự này chưa có gì khiến y tán thưởng hay hứng thú ...

Nhưng ánh mắt lại bị một cô gái thu hút.

Chính là nữ đầu bếp rót rượu khi nãy, đúng như Mộc thiếu gia dự liệu, cô gái này căn bản không phải là đầu bếp, hai xe chưa lên đường, vì đợi cô gái này đi ra.

Cô gái vừa đi ra, ánh mắt mấy tên vệ sĩ trên xe liền bị hút hết về phía đó, váy đầm dài thanh lịch sang trọng, tựa như làn gió mát thổi tới giữa mùa hè nóng nực, thổi qua tim người nhìn, váy tím than thêu hoa văn dân tộc nào đó, phối hợp với trang sức bạc sáng bóng, cùng với làn da băng tuyết của cô, tạo ra đối lập rõ ràng hút hồn người.

Mái tóc vấn cao đoan trang thục nhã, nhưng bầu ngực căng tròn phía dưới khoe ra vẻ gợi cảm của phụ nữ thành thục.

Tựa trong sự trang trọng lại mang theo vài phân điệu đà, khiến người ta sùng bái, nhưng không tạo ra cảm giác xa cách. Tựa trang nghiêm lại thêm vài phần hoạt bát, chợt nhìn cao quý, nhìn kỹ hơn thấy thân thiết.

Cô uyển chuyển bước lên xe, chỉ tiếc là ngồi ở xe phía trước, giây phút cửa xe đóng lại, Mộc thiếu gia nhìn thấy một chiếc giày cao gót tinh xảo, tạo hình ưu nhã.

Nhất thời y không phân biệt ra được là giày của thương hiệu nào, có điều y lấy làm tiếc là, cô gái như thế dù dẫn tới thành phố hàng đầu cũng sẽ là tiêu điểm trong bữa tiệc xa hoa của giới thượng lưu, sao lại tự cam lòng đọa lạc trong vòng tròn kinh doanh đa cấp thế này?

Xe khởi động, Mộc thiếu gia rõ ràng nghe thấy mấy tiếng thở dài, đó là tiếng động phát ra đám vệ sĩ bị cô gái kia khơi lên dục vọng sâu trong lòng, nhưng đã bị rơi trở lại hiện thực.

Hiện thực là, cô gái như thế, bọn họ có mơ cũng không dám.

"Thật là cao to."

Mộc thiếu gia ngồi ở hàng ghế sau bỗng nhiên đưa ra lời nhận xét:

Hai tên vệ sĩ ngồi ở hàng trên đồng loạt quay đầu lại nhìn y, một tên thì mũi như củ tỏi, một tên thì miệng rộng răng sún, thêm vào cái đầu như quả dưa của Ngốc Đản, ba huynh đệ này đúng là xứng đôi vừa lứa.

Hai tên vệ sĩ kia có vẻ không muốn Tiểu Mộc nhắc tới cô gái xinh đẹp kia, hiển nhiên coi cô là nữ thần trong lòng, đồng loạt trừng mắt lên.

Tên mũi tỏi mắng:" Đó là người mà mày có thể nhận xét à? Mặc lên người bộ Âu phục thì mày nghĩ mày là ông chủ chắc?"

" Cao to cái gì? Cao to là lời hình dung nữ nhân à? Mẹ cái thằng vô văn hóa."

Tên miệng rộng sún răng nói chuyện lọt gió, mắng Tiểu Mộc một câu:

Mộc thiếu gia vẫn cười, giải thích hết sức văn nhã:" Cao to mà tôi nói được giải thích thế này, dáng cao, ngực to, đưa lên giường rất ổn."

Xe đột nhiên lảo đảo, Ngốc Đản dẫm chân ga không chắc, hai tên vệ sĩ không thắt dây an toàn bị hất văng sang bên, bám lấy ghế la oai oái, ngồi vững lại rồi nhớ tới lời Tiểu Mộc vừa nói, bực mình lắm, nhưng không nhịn được cười phá lên.

"Tao nói này Ngốc Đản, mày nhặt được ở đâu cái loại hàng này thế, đúng là thú vị."

Răng sún hỏi:

Mũi tỏi cười tới mũi rung rung, cũng phụ họa:" Nói hay lắm huynh đệ, có điều đừng nói câu này với ông chủ Hà, cẩn thận người ta dùng gia pháp với mày đấy."

Fuck, đên tên tuổi của nhau còn chưa biết mà đã thành người một nhà rôi à?

Hơn nữa cái nhà này rất kín miệng, hỏi mỹ nữ tên là gì, Răng Sún nói với Tiểu Mộc một cái tên rất ê răng: Mộng Lộ.

Khỏi cần phải nói, xem ra tin đồn người làm công tác đa cấp dùng nghệ danh để che giấu thân phận là thật, Mộc thiếu gia không dám hỏi nữa.

Hai thằng vệ sĩ vốn không ưa Tiểu Mộc, nguyên nhân không gì khác, y quá đẹp trai, đại khái là dáng vẻ trong mộng mà họ ao ước lại không thể có.

Thế nhưng một câu nói của y rút ngắn khoảng cách, bất kể bề ngoài khác nhau, nhưng tâm lý tương đồng mà. Hưng thú nói chuyện vừa bị Tiểu Mộc khơi lên thì Ngốc Đản lại nhắc nhở về ký luật:" Đại Đầu, Đại Chủy, nói nhiều có sai sót."

Không cho nói chuyện, Mộc thiếu gia không vui, còn nhắc ngược lại hắn:" Này Ngốc Đản, anh nói chúng tôi, nhưng nhìn lại anh xem, để cái đầu trọc lóc cứ như thể sợ người ta không nhận ra vậy, anh có tiền án là cái chắc, sao không che giấu đi."

" Đúng đúng, anh Ngốc, đội vào ..."

Ông chủ Hà đã căn dặn phải chú ý an toàn.

" Đại Đầu cẩn thận nói, có vẻ hắn rất kinh sợ Ngốc Đản hung han:

Ngốc Đản thuận tay đội mũ lưỡi trai lên, đeo kính râm vào, che đi đôi mắt của hắn, nhìn đỡ sợ hơn nhiều. Hắn còn đeo cả râu giả, sau đó tức giận mắng Tiểu Mộc:" Đừng mở mồm ra là Ngốc Đản, Ngốc Đản, tao không có biệt danh đó ... Nói mày đấy, mày có nghe thấy không hả Lâm Tử?"

"Nghe thấy rồi. Ôi, quả nhiên con người ta phát đạt rồi liền thay đổi, xem ra Ngốc Đản đã thăng cấp, không cho người ta gọi mình là Ngốc Đản nữa."

Mộc thiếu gia than thở, người hơi ngả về phía trước gợi chuyện với hai tên vệ sĩ:" Các anh có biết Ngốc Đản sau khi thăng cấp thì được gọi là đản gì không?”

" Đản gì?"

Đại Đầu hiển nhiên đầu óc không linh hoạt lắm: " Khiêu Đản."

Mộc thiếu gia ngồi ngay ngắn trở lại hoi hợt nhả ra hai chữ:

Hai tên vệ sĩ cười phun cả rắm, cười lăn cười bò, chỉ mặt Ngốc Đản mà cười, làm Ngốc Đản tức tới mức đập vô lăng, rống lên:" Lâm Tử, thằng nhãi ranh, mày cẩn thận cái mồm đấy, lão tử giết chết mày."

Mộc thiếu gia chẳng sợ, trò uy hiếp này cũ quá rồi, hơn nữa hắn cũng đánh giá thấp sự phản cảm của Mộc thiếu gia, người văn nhã một khi thô túc thì với trình độ văn hóa của hắn không tưởng tượng được nó sẽ tục như thế nào:" Thôi đi, anh tự coi mình là ông chủ đấy à, anh mà xứng sao? Anh lên mặt cái gì, đừng cho rằng dán ít lông lên mặt mà tưởng là chim, cùng lắm là giống cái đầu buồi thôi."

So nắm đấm thì Mộc thiếu gia không đánh được ai, nhưng so cái miệng thì y một địch trăm, chỉ kích thích vài câu đã làm Ngốc Đản tức trào màu nhưng không dám tiếp lời nữa.

Hai tên vị sĩ kia thì cười tới cần gọi xem cấp cứu rồi, vô hình trung khiến Mộc thiếu gia thành nhân vật đứng đầu cái xe này.

(*) Khiêu Đản tức Love Egg, trứng rung tình yêu đó mà.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top