Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Nội Tuyến (Dịch)
  4. Chương 8: Không cách nào nhẫn nhịn. (1)

Nội Tuyến (Dịch)

  • 79 lượt xem
  • 1211 chữ
  • 2025-04-28 07:50:10

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mộc Khánh Thần ra ngoài, trời vẫn mưa tầm tã, ông ta không mấy để ý, cuộc nói chuyện với bác sĩ Phùng làm tâm trạng ông ta càng thêm nặng nề. Ông ta cũng biết, vấn đề của con trai mình đã tới mức không thể không giải quyết, nếu không sớm muộn gì cũng thành đại họa, mình tuy có chút tiền tài cho nó phung phí, nhưng ở Thượng Hải phồn hoa này, ông ta chưa là cái gì, sợ là nó đụng phải người không nên đụng, gây ra họa mà ông ta không giải quyết nổi.

Giương ô lên, Mộc Khánh Thần đứng trong mưa gió, lòng cô độc, bất giác nhớ tới người vợ đã mất.

Ba mươi năm trước, trời cũng mưa như thế...

Mộc Khánh Thần lưng đeo hành lý cũ nát, người vợ mới cưới cầm ô, hai người từ ga tàu hỏa đi ra, vợ hắn nắm chặt cánh tay hắn. Đôi vợ chông rời xa quê hương, bắt đầu cuộc sống thành phố ở trong nhà bếp đây mùi dầu mỡ khói bếp.

Hai mươi năm trước ...

Con trai đã năm tuổi, cái quán nhỏ làm ăn hưng thỉnh, cả nhà gian nan trụ lại ở thành phố, đó là quãng thời gian khó khăn nhất của hai vợ chồng nhỏ. Det bếp, lấy nước, rửa rau, cho tới nấu nương đều do hai vợ chồng đích thân lam. Mỗi ngày bận rộn tối tăm mặt mũi tận khi đóng cửa quán, đợi lau mồ hôi quay đầu lại thì con trai đã nằm trên bàn ăn trong quán ngủ từ bao giờ. Khi ấy Mộc Khánh Thần luôn áy náy bế con vào lòng, nhìn vợ mình nhặt từng đồng tiền lẻ dính mồ hôi ở ngăn kéo, trong lòng trào dâng hạnh phúc không gì sánh bằng. Đúng, đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của hai vợ chông họ, Mộc Khánh Thần nhớ rất rõ, nhiều lúc con trai bị họ bỏ quên luôn trong bếp, món đồ chơi đầu tiên của nó chính là củ cà rốt, nó cầm múa may như kiếm báu, chơi mãi rồi gặm luôn cả củ cả rốt coi như đồ ăn vặt. Lớn lên thêm một chút, thứ đầu tiên nó học được là nhặt rau bóc tỏi. Chuyện nó thích làm nhất là đứng sau lưng cha mẹ, đợi bọn họ quay đầu lại ngồi xuống, đứa con trai bé xíu của bọn họ cố gắng kiễng chân lên, lấy khăn mặt lau đi mồ hôi cho cha mẹ, đổi lấy một lời khen từ cha, một cái thơm của mẹ, gương mặt ngây thơ đó cười thật tươi.

Rồi nó đến tuổi đi học, nó học rất giỏi, bất kể là môn học nào cũng đều xuất sắc, không như những đứa bé khác, nó tự biết đi học, tự về nhà, ngồi ở bàn nhỏ của mình trong quán, cặm cụi làm bài tập trong cái quán nhỏ nhốn nháo, hai vợ chồng họ từ trong bếp nhìn ra, sống mũi cay cay, động lực làm việc lại tràn trê.

Mười năm đó đầy gian truân, đầy mồ hôi cũng cũng đầy tiếng cười, hi vọng.

Mười năm trước ...

Vợ Mộc Khánh Thần qua đời, tính tình con trai trở nên tệ hại không cách nào nói được, lần đầu tiên trường học thông báo con ông trốn học, ông nổi giận muốn giáo huấn nó, dẫn nhân viên đi khắp nơi tìm thằng nghịch tử. Tìm khắp nơi không thấy, từ giận dữ chuyển sang hoảng loạn, cuối cùng mới nhớ ra nghĩa trang, mới nhớ ra hôm đó là ngày dỗ của vợ, ông ta vội vàng chạy tới nơi, con trai ở đó, dựa vào tấm bia đá lạnh ngắt, mặt vẫn vương giọt nước mắt chưa khô, áo ướt đẫm sương, nó ở cùng với mẹ suốt một đêm.

Gây phút đó Mộc Khánh Thần không dám tới, ông ta nấp sau một cái cây, tát bản thân liên hồi, nước mắt chan chứa.

Cũng từ lúc đó, ông quyết tâm đưa con trai ra nước ngoài, tránh xa mảnh đất thương tâm này.

Hiện giờ ...

Xe đỗ lại, mấy chục năm trời trôi qua chỉ trong chớp mắt, thoáng một cái đã sống quá nửa đời người rồi, Mộc Khánh Thần dụi tay qua đôi mắt ướt, ông ta nhớ tới người vợ kết tóc mất sớm, cùng nhau trải qua gian nan hoạn nạn, nhưng lại chẳng thể nắm tay nhau đi tới cùng. Hiện giờ ông đã hiểu được cảm xúc của vợ trước khi nhắm mắt xuôi tay, làm sao có thể bỏ được tình thân, làm sao có thể bỏ được lo lắng, làm sao có thể bỏ được lưu luyến với chồng con ... sao mà được chứ.

Chuyện cũ dâng lên trong lòng, Mộc Khánh Thần kiểm điểm lại sai lâm của bản thân, giống như bác sĩ Phùng nói, ông ta đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất để quan tâm tới con trai. Có lẽ vấn đề thực sự nằm ở ông ta, bởi vì áy náy, bởi vì xấu hổ khó mở miệng, ông ta thực sự ít giao lưu với con trai. Tục ngữ có câu, con không được dạy bảo là lỗi của cha, con trai mình thành ra thế này, trách nhiệm của ông ta là lớn nhất.

" Mình phải nói chuyện tử tế với nó ... Bất kể nó nhìn mình thế nào cũng không sao, không thể để nó hủy hoại bản thân được ... Đúng, mình phải đích thân nói chuyện với nó ...'

Mộc Khánh Thần lẩm bẩm trong lòng như thế, sau đó hạ quyết tâm, khởi động xe đi vê phía tiểu khu.

Trong cơn mưa thế lương, trong day dứt tự trách, xen lẫn với hồi tượng có cả bi thương và hạnh phúc, Lão Mộc lái xe châm chậm tới gần tiểu khu Lục Uyển đường Tứ Xuyên thành phố Thượng Hải. Nhà ở đây được ông ta mua từ mấy năm trước, giá trị đã tăng lên gấp đôi, ông từng tính toán rất hoàn mỹ, nhà cũng đã có rồi, đợi cho con trai thành hôn, chia nhà cho nó vậy là nghĩa vụ làm cha của ông ta trong cuộc đời này đã kết thúc.

Kế hoạch chẳng bao giờ theo kịp biến hóa, bây giờ ông ta không dám chuyển giao quyền sở hữu căn nhà cho con trai, sợ thằng bại gia tử đó chớp mắt đã đem nhà đi thế chấp phung phí.

Ài ... Lão Mộc vừa lên lầu vừa lắc đầu thở dài, nghĩ tới chuyện lập gia đình, tâm sự phiền lòng của ông ta dâng lên. Trước kia ông ta cứ sợ con trai mình bị đám con gái hám của thời nay dụ mất, về sau mới nhận ra mình lo lắng dư thừa, con trai mình còn vô sỉ hơn đám nữ nhân đó, chỉ ngủ qua đêm, chẳng bao giờ lưu luyến.

Cuộc sống sao lại thành ra như thế này chứ?

Rời khỏi thang máy, bước chân dừng lại, Lão Mộc lại bị tâm sư phiên lòng làm bốc hỏa, ông ta ổn định làm tâm tình, sợ mình vừa gặp lại con trai là nắng mở chửi bới nó, như thế chẳng giải quyết được việc gì hết. Quan hệ cha con như kẻ thù của bọn họ có nguồn cơn từ lâu lắm rồi, hôm nay bất kể như thế nào cũng không thể đi vào vết xe đổ nữa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top