Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nông Gia Kiều Phúc Thê (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 94: Say rượu 2

Nông Gia Kiều Phúc Thê (Dịch) (Đã Full)

  • 114 lượt xem
  • 763 chữ
  • 2024-04-19 20:32:01

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Phó Yên cảm thấy một làn hơi nóng bừng lên, không biết là đầu ngón tay nóng, hay là bị ánh mắt của Tiêu Liệt thiêu đốt.

Gương mặt nóng bừng, hơi thở loạn nhịp, Phó Yên đỏ mặt lên, cuống quít rút đầu ngón tay của mình ra, vội vàng dặn dò Tiêu Liệt: “Chàng ngồi yên ở chỗ này, ta đi xem A Giản đã rửa mặt xong chưa.”

Mặc kệ hắn say thật hay say giả, Phó Yên không thể ở lại được nữa, nàng phải đi ra ngoài thay đổi không khí!

Ánh mắt Tiêu Liệt chuyên chú nhìn theo bóng dáng Phó Yên, không nhìn thấy người nữa, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào chỗ nàng biến mất kia.

Hắn đặt đôi tay lên đầu gối, thẳng lưng ngồi ngay ngắn, không nhúc nhích.

Đúng là… tương đối nghe lời.

Chờ Tiêu Giản nằm ngủ xong, Phó Yên về phòng nhìn thấy Tiêu Liệt vẫn ngồi yên ở trên ghế, còn duy trì bộ dáng đúng như lúc nàng đi.

Phó Yên buồn cười mà dắt Tiêu Liệt, dẫn hắn đi rửa mặt.

Tiêu Liệt ngoan ngoãn phối hợp.

Chờ đến khi dùng nước lạnh rửa mặt, Tiêu Liệt thật sự tỉnh táo hơn một chút.

Rửa ráy xong nằm ở trên giường, Tiêu Liệt ôm lấy Phó Yên, nhẹ nhàng vỗ về mái tóc dài đen nhánh như mây của nàng.

“Đúng rồi, hôm nay nàng đi xuống phòng bếp, nói chuyện cùng các tẩu tử Tôn gia có vui không?” Tiêu Liệt thuận miệng hỏi.

Phó Yên nhớ tới bí pháp mà Thôi đại tẩu truyền thụ kia, nhắm hai mắt lại, lông mi thon dài hơi rung động, tựa như con bướm bị giật mình.

Nhìn vành tai cùng khuôn mặt diễm lệ như hoa đào của Phó Yên dần dần ửng đó, Tiêu Liệt nghi hoặc.

Sao tức phụ lại thẹn thùng như thế?

“Làm sao vậy?”

Phó Yên mở to đôi mắt long lanh, hơi hơi nhỏm người dậy, tiến đến bên tai Tiêu Liệt nói nhỏ vài câu.

Thấy Phó Yên nói ngượng ngùng, ánh mắt Tiêu Liệt dần tối sầm lại, bàn tay vuốt ve vòng eo của Phó Yên cũng xiết chặt lại.

Phó Yên nói xong, xấu hổ đến mức trốn vào ngực hắn.

Tiêu Liệt cúi đầu hơi ngậm vành tai nhỏ nhắn tinh xảo đỏ tươi của Phó Yên, khàn giọng nói: “Yên Yên, chúng ta thử xem đi.”

……

**

Ngày kế tiếp, mọi thứ lại diễn ra theo ngày thường.

Phó Yên bận rộn thêu hai mặt trên cái bình phong lớn.

Lần này Tiêu Liệt đi một mình đến chợ phiên cuối tháng để bán hàng hóa, thời gian còn lại tiếp tục lên núi săn thú cùng mân mê lò nướng.

Đầu tháng 5, lò nướng hủy đi hủy lại cuối cùng cũng thành công.

Bánh trứng gà mới mẻ, mềm xốp thơm nức, Tiêu Giản ngửi thấy mùi liền nhanh như chớp chạy tới hậu viện.

Chỉ thấy từ tẩu tử trước đến nay bình tĩnh dịu dàng, hiện giờ kích động mà ôm cổ Tiêu Liệt nhảy bật dậy, Tiêu Liệt vội ôm chặt eo nàng, thuận thế xoay hai vòng.

“A Liệt ca! Chàng quá lợi hại! Lò nướng của chúng ta thành công rồi!”

Sự nghiệp phấn đấu đã thành công bước đầu tiên, Phó Yên hết sức vui vẻ.

Thấy Phó Yên vui sướng, Tiêu Liệt cũng tràn đầy cảm giác tự hào, trước đó nhiều lần thất bại mà suy sụp trở thành hư không.

Chỉ cần Phó Yên vui vẻ, dù có khó và mệt đến đâu, hắn cũng sẵn sàng kiên trì!

Tiêu Giản nhìn hai người ôm nhau thân mật, “Ai nha” một tiếng, vội vàng dùng hai ngón tay mập mạp che lại đôi mắt, quay người đi, cao giọng kêu: “Đệ không nhìn thấy cái gì hết!”

Nghe thấy giọng nói của Tiêu Giản, Phó Yên ngượng ngùng mà nhảy khỏi người Tiêu Liệt.

Phó Yên: “Đây là học nói theo ai đó…”

Nàng gọi Tiêu Giản tới: “Được rồi, con mèo nhỏ ham ăn mau tới ăn bánh trứng gà mới ra lò đi!”

Tiêu Giản tách ngón tay ra, từ khe hở ngón tay thấy hai người bọn họ đều đang đứng yên ổn mới tung tăng chạy tới.

Phó Yên cầm lấy một cái bánh trứng gà đặt vào tay cậu bé.

Tiêu Giản nâng bánh, cúi đầu ngửi ngửi. Thơm quá, không rõ rốt cuộc là mùi thơm của trứng gà hay là mùi thơm mát của sữa bò, chỉ ngửi thôi đã khiến người ta muốn cắn một ngụm ngay lập tức.Nghĩ sao làm vậy, Tiêu Giản “A” một tiếng, bánh nướng xốp mềm mại tràn đầy trong miệng, dường như nhẹ nhàng ngậm là có thể hòa tan.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top