Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nông Gia Nhạc (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 33: Giận Dữ

Nông Gia Nhạc (Dịch) (Đã Full)

  • 104 lượt xem
  • 1450 chữ
  • 2024-06-07 14:26:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Mai Nương, nói cho nãi nghe, con đang sợ cái gì?”

Tưởng bà tử không phải người dễ gạt. Không lý nào, buổi sáng lúc hai đứa cháu gái ra cửa còn vô cùng vui vẻ, lúc trở về, nhìn thấy đại ca thương yêu lại như con chuột bị ném vỡ bình.

Chỉ là Tưởng bà tử cũng không nghĩ gì nhiều. Bà chỉ cho rằng có lẽ hai đứa nhỏ ở bên ngoài bị bắt nạt, trước giờ chỉ có bà ức hiếp người khác, làm gì có chuyện để người khác bắt nạt cháu bà.

“Không có.”

Mai Nương lắc đầu như trống bỏi, không dám nói.

“Oa ——” Lan Nương tuổi còn nhỏ, nên không thể giấu được chuyện gì. Vốn dĩ đang lo lắng sợ hãi, nhìn nãi nãi tức giận, lập tức không nhịn được, òa khóc.

“Bu hu, bu hu”

Phúc Bảo bẹp bẹp cái miệng, cảm xúc của tiểu hài tử quá khó kiểm soát, nhìn nhị đường tỷ khóc, nàng cũng muốn khóc. Dưới cảm xúc như vậy, lần đầu tiên nói ra được liên tục hai chữ, tuy rằng không thể rõ ràng.

Bị cảm xúc của muội muội lây lan, Mai Nương cũng không khống chế được, tiến lên vài bước, ôm lấy hai chân của muội muội trong lòng tam thẩm.

Muội muội này như có ma lực, ôm muội muội khiến cho lá gan của Mai Nương lớn hơn rất nhiều, dưới ánh mắt của mọi người, mới kể hết mọi chuyện vừa xảy ra ở ngoài sân.

“Cái thứ làm mẹ vô tích sự, được lắm Vương Xuân Hoa! Trên đầu lở loét, dưới chân mụt nhọt, ai cho nó cái gan bán cháu gái Thiện gia! Cái thứ vô liêm sỉ, không biết xấu hổ!”

Nghe cháu gái lớn kể, Tưởng bà tử liền nổi giận, đập tay thật mạnh lên bàn, bộ dạng hung ác, làm hai cháu gái đang khóc cũng bị dọa cho nín.

Phải biết là từ sau khi Phúc Bảo ra đời, Tưởng bà tử liền cảm thấy cần khống chế tính tình của mình, ít khi phát hỏa trước mặt cả nhà. Thời gian dài, mọi người đều đã quên đi tính cách nguyên bản của bà.

“Ngày thường, nhìn nhị đệ muội ôn nhuận, dịu dàng, lễ phép, hiếm khi nói chuyện, không nghĩ tới lại thú đội lốt… thật sự không phải người.”

Lữ Tú Cúc cũng bực bội trong lòng. Em dâu kia của nàng ngày thường cứ như chuột chết nhát, giống như chỉ cần bọn họ hơi to tiếng một chút là sẽ dọa nàng vỡ mật. Không nghĩ tới sau lưng lại có thể tàn nhẫn với con gái như vậy.

Nghe sơ qua, nói cái thứ gì vậy? Làm gì có mẹ nào lại gọi con mình là đ~, còn đòi bán đi chứ hả? Cha mẹ còn đang sống, nàng lại nói những lời này, là ông trời cho nàng mượn mười lá gan à.

Ngay cả nàng luôn chướng mắt nhị phòng và tam phòng, lúc nào cũng muốn đuổi tất cả ra khỏi nhà, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới việc bán họ.

Không cần biết những lời lúc nãy có phải là do Vương Xuân Hoa nói trong lúc nóng giận hay không, nhưng làm mẹ mà hù dọa hai đứa con gái nhỏ như vậy, là đã phạm vào điều kiêng kị của cả nhà rồi.

Tô Tương cũng chán ghét nhị tẩu thâm tàng bất lộ kia. Thiện gia không chỉ có Mai Nương với Lan Nương là cháu gái, nghĩ tới việc Vương Xuân Hoa chú ý con gái mình một cách khó hiểu, trong lòng Tô Tương liền cho rằng đây chính là minh chứng cho ý xấu của đối phương.

Theo bản năng, nàng ôm con gái chặt hơn một chút, hạ quyết tâm, sau này không thể để Vương Xuân Hoa lại gần con gái.

“Một đám không có tiền đồ, mau đi rửa mặt, không được khóc nữa.”

Mắng đủ rồi, nhìn hai cháu gái khóc thành mặt mèo, Tưởng bà tử hung hăng ra ngoài lu múc một chậu nước cho hai đứa nhỏ rửa mặt.

Con người ai cũng thiên vị, lão thái thái không phủ nhận chuyện trong nhà nhiều cháu nhỏ, Mai Nương với Lan Nương là hai đứa nhỏ bà không coi trọng nhất, các nàng cũng là con gái, bộ dạng lại giống Vương Xuân Hoa, lớn lên không thể nào là tướng người có phúc.

Nhưng cho dù là vậy thì địa vị của cháu gái trong lòng bà vẫn cao hơn Vương Xuân Hoa, mà đặc biệt trong chuyện này thì Vương Xuân Hoa lại là người vô lý.

“Nãi nãi ——”

Mai Nương lau mặt cho mình và muội muội, mắt đỏ hoe, lắp bắp nhìn người làm chủ trong gia đình, có chút sợ hãi, mơ hồ.

Nàng vừa kể ra mọi chuyện, nhìn nãi nãi thật sự rất tức giận, chờ nương về, có khi nào sẽ hung hăng chửi mắng một trận không?

Nếu nãi nãi mắng mà nương ăn năn thì tốt, nhưng nếu đem chuyện này để trong lòng thì cuộc sống của nàng và muội muội sau này sẽ rất vất vả.

Mai Nương bảy tuổi, đã có thể suy nghĩ thấu đáo, gia nãi cũng không thể che chở cho các nàng cả đời, tương lai các nàng vẫn phải phụ thuộc vào cha mẹ và huynh đệ nhà mình. Đắc tội với mẹ ruột, đệ đệ ruột lại không thân thiết, cho dù con nhỏ nhưng Mai Nương có thể thấy được tương lai mù mịt của mình.

“Nãi nãi nói con nghe, con là con cháu Thiện gia, là cháu gái của Tưởng Huệ Lan này, trước hết con phải ngẩng cao đầu mà sống. Đừng có gặp chuyện là khóc sướt mướt, cũng đừng như cái lu đậy nắp, chuyện gì cũng để trong lòng. Nếu ở bên ngoài bị bắt nạt, con phải nhớ kĩ sau lưng con còn có gia nãi, còn có bá bá, thúc thúc, còn có huynh đệ, tỷ muội. Ở nhà nếu bị ức hiếp, chỉ cần con không sai, thì không việc gì phải sợ, cứ nói thẳng ra, ngoài hiếu đạo thì còn có thiên lý.”

Mai Nương và Lan Nương sửng sốt, nhìn nãi nãi sống lưng thẳng tắp, đầu ngẩng cao, bộ dạng uy phong lẫm liệt, không thể rời mắt.

“A a ——”

Quá xuất sắc! Thiện Phúc Bảo hận không thể huýt sáo thật to, nãi của nàng thật lợi hại.

Trong ấn tượng của nàng, cổ nhân đều cổ hủ, cho dù cha mẹ sai, thì cứ lấy cái danh cha mẹ là lấp liếp cho qua. Mặc dù ở hiện đại, rõ ràng là cha mẹ kia của nàng sai, người biết chuyện cũng không ít, nhưng lại dùng cái lý do huyết thống tình thân, bảo nàng tha thứ, dựa vào cái gì !?!

Hành động hiện tại của nhị bá nương khác gì của mẹ kế chứ! Trước kia khi than thở với nàng, nàng ấy đều lấy đại đường tỷ và nhị đường tỷ ra làm cái cớ, trách móc gia nãi bất công, thương xót hai vị đường tỷ không được coi trọng. Nhưng kết quả thì sao, giày xéo hai đường tỷ! Vậy mà miệng lúc nào cũng là mẹ ruột yêu thương con gái, thật nực cười.

“Gần đây trong nhà cũng không nhiều việc lắm, để cho vợ lão nhị về ngoại, hiếu kính cha mẹ của nàng đi.”

Thiện lão gia nãy giờ vẫn chưa lên tiếng, liền quyết định dứt khoát. Làm chủ trong nhà, ông đã mở miệng, cũng có nghĩa, chuyện này ai cũng không thể xía vào.

Tưởng bà tử cũng có ý đó. Trước kia bà cảm thấy vợ của lão nhị không hào phóng, hiện tại xem ra, nàng đã sớm bị cái nhà kia nuôi dưỡng sai lệch. Nếu giờ mà không dạy dỗ nàng cho tốt thì tương lai không biết còn gây loạn tới đâu.

Lữ Tú Cúc nãy giờ xem kịch, trong lòng vui mừng.

Nhà lão nhị đúng là ngu xuẩn, tự dưng lại cho nàng một cái nhược điểm như thế. Qua hôm nay, nàng sẽ giúp nàng ta đi tuyên truyền cho cả thôn biết.

Mất công nàng ta ngày xưa cứ ở trước mặt người trong thôn làm bộ nàng dâu đáng thương, chịu nhiều ủy khuất, áp bức, người không biết, còn tưởng rằng đại tẩu như nàng độc ác. Nếu để mọi người biết chuyện nàng ta làm hôm nay, phá hỏng toàn bộ thanh danh nàng ta, coi thử sau này nàng ta còn giả bộ đáng thương thế nào.

Nhất là hiện tại cha mẹ chồng đang tức giận, mẹ chồng vốn lòng dạ hẹp hòi, để cho bà ghi nhớ, về sau đảm bảo vợ lão nhị không có ngày được yên. Xem ra, sau này nàng có thể lười nhác một chút rồi.

---------------------------------------------------

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top