Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nữ Phụ Ở Thập Niên 70 (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 22: Cô ấy là nữ chủ của anh đó!

Nữ Phụ Ở Thập Niên 70 (Dịch) (Đã Full)

  • 73 lượt xem
  • 1239 chữ
  • 2024-11-29 09:03:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nếu cô nhớ không lầm, vừa nãy nam chủ cùng nữ chủ ở chung chưa đến ba phút, nam chủ liền xuất hiện ở sau lưng cô.

Mới ngắn ngủn ba phút đồng hồ, lần đầu tiên gặp gỡ tình cờ tốt đẹp liền kết thúc rồi?

Sao có thể nhanh như vậy?

Nhìn ra Dương Dương chơi thêm chốc nữa là muốn ngủ, Lâm Kiến Quốc vội vàng đem Dương Dương giao cho Trần Ái Ân. Quả nhiên, Trần Ái Ân vừa vỗ vỗ không đến vài cái, Dương Dương liền ở trong ngực Trần Ái Ân riu riu ngủ rồi: “Cô ấy không phải là thanh niên tri thức xuống nông thôn sao? Thời gian này đương nhiên là anh nhắc nhở cô ấy xuống đất lao động rồi, không chậm trễ cô ấy kiếm công điểm đâu.”

Trần Ái Ân cho rằng hai người ở chung ba phút, thật ra chẳng được phút nào ấy chứ. Cô vừa đi, hai người đến ba giây đồng hồ đã tách ra rồi.

Người từ quân đội đi ra như Lâm Kiến Quốc, coi trọng nhất chính là kỷ luật.

Là thanh niên tri thức xuống nông thôn, tới giờ lao động rồi mà còn không xuống đất làm việc, ăn vạ trước cửa cùng người khác nói chuyện phiếm. Đây là cái tình huống gì!

Bởi vậy, Trần Ái Ân vừa vào trông Dương Dương, Lâm Kiến Quốc đã một câu đem Từ Lệ Anh tiễn đi.

Vì muốn lưu lại cho Lâm Kiến Quốc một ấn tượng tốt, Từ Lệ Anh dĩ nhiên không dám ở lâu. Dù muốn ở lại thì cũng phải để Lâm Kiến Quốc mở miệng lưu cô lại mới được. Làm con gái, phải rụt rè!

Từ Lệ Anh vừa đi, Lâm Kiến Quốc liền đem tã đã giặt sạch treo lên phơi nắng. Xong việc mới đi tìm Trần Ái Ân tán gẫu một chút.

Lâm Kiến Quốc lông mày giật giật: “Lại nói, thanh niên trí thức kia, cô ấy là người ở đâu, gia đình bối cảnh thế nào, vì sao mới sáng sớm đã qua nhà em, còn mở miệng là Dương Dương này nọ? Đừng nói với anh, ngày thường mọi người vẫn đem Dương Dương giao một người không thân thiết trông đấy. Lỡ như cô ấy đem Dương Dương ôm đi thì làm sao bây giờ?”

“…”

Bị Lâm Kiến Quốc hỏi đến ngậm miệng vô ngữ, Trần Ái Ân há hốc mồm mà chớp chớp, một lúc sau cô mới phản ứng mà nói: “Từ Lệ Anh là thanh niên tri thức xuống nông thôn, nhà cô ấy tình huống thế nào, em làm sao biết được. Dương Dương dính người anh cũng thấy rồi, thật ra em cũng rất vui lòng để người khác khác ôm giúp Dương Dương. Mấu chốt là tiểu tổ tông Dương Dương đâu chịu. Còn nữa, Từ Lệ Anh không phải đặc vụ của địch, cũng chẳng phải bọn buôn người…”

Cô ấy là nữ chủ của anh đó!

Sao thái độ của Lâm Kiến Quốc với Từ Lệ Anh lại thành ra thế này. Trong sách không phải viết, thời điểm Lâm Kiến Quốc lần đầu tiên nhìn thấy Từ Lệ Anh, có ấn tượng đặc biệt tốt với Từ Lệ Anh sao?

Cái gì mà là làm thanh niên tri thức xuống nông thôn chịu được khổ nhọc, gian khổ mộc mạc, vừa có khí của nhân dân lao động chất phác lại có chất của tầng lớp tri thức ham học.

Mấy cái tốt đẹp đó vứt đi đâu rồi, chẳng lẽ, đều cho chó ăn rồi?

Trần Ái Ân nào biết rằng, bởi vì cô cứ xem Lâm Kiến Quốc không vừa mắt, lại rối rắm với thân thế của Dương Dương cùng cái chết của Trần Ái Trạch mà không cho Lâm Kiến Quốc sắc mặt tốt.

Vì có thể làm Dương Dương tiếp tục lưu tại Trần gia, Lâm Kiến Quốc toàn bộ tâm tư đều đặt ở việc làm thế nào để cô buông lòng cảnh giác, giúp anh chiếu cố Dương Dương.

Nên những nhân vật râu ria ngoài rìa kia, Lâm Kiến Quốc nào có tâm tư suy nghĩ mà nhìn đến.

Lâm Kiến Quốc nhịn không được nghiêm cẩn lên: “Ái Ân, không biết rõ thì không có quyền lên tiếng. Em vừa không biết Từ Lệ Anh là người ở đâu, lại không biết gia đình bối cảnh của cô ấy. Đối mặt với những người không biết rõ như vậy, em phải luôn thời khắc ôm tâm lý cảnh giác. Hơn nữa, em không phải thích đọc sách sao? Em có biết hay không, vạn nhất tình huống này bị Từ Lệ Anh biết được, hơn nữa tuyên truyền ra ngoài thi sao. Chuyện này đối với em, với cái nhà này sẽ mang đến tai nạn lớn thế nào?”

“…” Trần Ái Ân hừ hừ mà nói, “Không đâu, không thể nào, Lệ Anh chính là bạn tốt của em. Cô ấy là thanh niên tri thức xuống nông thôn, học vấn cũng thực tốt.”

“Tri nhân tri diện bất tri tâm. Phỏng chừng cũng là vì đội sản xuất bọn em cũng xem như thái bình nên em không biết bên ngoài đã loạn thành cái dạng gì. Bạn tốt nhất? Hoàn cảnh nhà cô ấy là gì em cũng không biết mà gọi là bạn tốt nhất đấy à. Em có biết hay không, bên ngoài bao nhiêu người là bị bạn tốt chí thân bán đứng. Điểm này, anh phải thay Ái Trạch giáo dục cảnh tỉnh em mới được. Không thể có lòng hại người, nhưng phải có tâm phòng người!”

“Không thể có lòng hại người, nhưng phải có tâm phòng người?”

“Đúng!”

“…” Với thái độ này của Lâm Kiến Quốc đối với Từ Lệ Anh mà nói, hai người về sau còn có thể phải lòng nhau, dốc bầu tâm sự, kết vi liên lí hả?

Thôi, chuyện của nam nữ chủ, cô quản không nổi.

Nam chủ và nữ chủ cuối cùng cũng đến với nhau, một nữ phụ ác độc như cô ở bên hao tâm lo chuyện bao đồng làm gì.

Không chừng sau này hào quang nữ chủ bật lên, Lâm Kiến Quốc lại chạy theo như chó thấy xướng, nhào về phía nữ chủ ấy chứ.

“Trước kia chính là cô ấy là người giúp em cùng chăm sóc Dương Dương, anh thật sự muốn em đối đãi với cô ấy như vậy hả?

Về sau nếu cô đối xử với Từ Lệ Anh thái độ không tốt, Từ Lệ Anh ngàn vạn lần đừng đem sổ nợ tính trên đầu cô đó. Nếu muốn giận muốn trách thì đến tìm Lâm Kiến Quốc mà tính sổ, này đó đều là Lâm Kiến Quốc dạy cô đó.

Lấy nam chủ làm cớ, xa cách nữ chủ, làm nữ phụ không đội nồi, hoàn mỹ!

Lâm Kiến Quốc cảm thấy chính mình thật sự phải hảo hảo giáo dục Trần Ái Ân một chút. Sao nói chuyện thân thế Dương Dương và cái chết của Trần Ái Trạch thì tính tình liền hung hãn sắc bén như vậy, cắn chặt anh không buông miệng.

Thế mà người vừa nhìn đã biết là không phải người thành thật thì Trần Ái Ân lại ngược đời, thiệt tình đem người ta thành bạn tốt.

Không được, đừng nói hiện tại mọi chuyện còn chưa ngã ngũ, về sau nếu thật sự kết thúc, đối mặt với nhân tâm phức tạp, xã hội hiểm ác, tình tình đơn thuần như Trần Ái Ân không phải là bị đem bán đi còn giúp người ta đếm tiền sao?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top