Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nữ Phụ Ở Thập Niên 70 (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 36: 36

Nữ Phụ Ở Thập Niên 70 (Dịch) (Đã Full)

  • 82 lượt xem
  • 1000 chữ
  • 2024-12-04 14:50:56

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Khi Trần mẹ đã từ bỏ ý định tuyển đứa con rể lý tưởng Lâm Kiến Quốc này rồi, thì Trần Ái Trạch chẳng những hương tiêu ngọc vấn, trước khi đi còn trăn trối muốn Lâm Kiến Quốc cưới Trần Ái Ân, để Trần Ái Ân làm mẹ kế con trai mình. Lúc này, đừng trách sao mẹ Trần lại có nhiều tâm tư, đầu óc đều dao động.

Biết khúc mắc của vợ mình, ba Trần khuyên: “Chuyện này đều đã qua nhiều năm như vậy rồi, sao bà cứ còn để trong lòng mãi làm gì? Ái Ân nhà ta không phải là còn chưa bị tên súc sinh kia kêu đi nói chuyện sao, nói không chừng là những người đó tung tin vịt thôi?”

“Còn không phải đều là do con gái ông gây chuyện!”

“Ừ ừ ừ, con gái tôi làm sao chứ, nó rất tốt. Con gái tôi lại gây chuyện gì nào, để bà nhớ đến chuyện cũ từ đời nào kia?” Vừa giận lên thì mở miệng chỉ toàn“con gái ông, con gái ông”, vui vẻ thì lại là “con gái tôi, con gái tôi”. Ài, sao tuổi càng lớn, tính hình lại càng khó dỗ hơn cả hồi trẻ vậy trời?

Mẹ Trần nằm bên người ba Trần, mắt cũng không dám nhắm, chỉ sợ một cái chớp mắt, con gái bảo bối cũng không có: “Trước mặt Lâm Kiến Quốc, thế mà nó dám mở miệng nói muốn đọc sách!”

Nghe được những lời này của Trần Ái Ân, hình ảnh lúc trước tìm được con gái ở chuồng bò, sau lại phải đem nó đánh một trận tàn nhẫn làm đầu óc bụng dạ mẹ Trần tràn ngập tức giận cùng sợ hãi.

“… Kiến Quốc là người một nhà.”

“Đúng vậy, anh ta cưới con gái tôi, tự nhiên là thành người một nhà. Nếu không, tôi không tin được!” Mẹ Trần cố chấp nói, “Ông có cảm thấy sau khi con bé sốt cao một trận kia, lại ở nên to gan lớn mật như hồi bé không?

Không cảm thấy.

Nhưng mà lời này ba Trần quả thật không dám nói: “Được rồi, tôi thấy bà chính là nghĩ quá nhiều thì có. Thôi, bà muốn thế nào thì cứ làm thế ấy, tôi không ngăn bà. Nhưng tính tình con gái chúng ta, bà cũng biết rồi. Bà làm những chuyện này, đều là trộm làm sau lưng con bé. Nếu bị nó phát hiện, con bé nhất định sẽ cáu kỉnh với bà, đến lúc đó, kiểu gì nó cũng mặc kệ bà cho coi.”

Bởi vì bà vợ ông mượn danh nghĩa mà kêu con bé làm một đôi giày cho ông, sau đó đôi giày kia lại được mang trên chân Lâm Kiến Quốc, thế là con bé giận giận dỗi dỗi đủ ba ngày, suốt thời gian đó đều làm lơ ông luôn.

Ba Trần cảm thấy mình rất oan, ông có làm gì đâu, thiếu mất một đôi giày mới không nói, lại còn bị con gái giận dỗi…

Nhìn ba Trần liếc mắt nhìn mình một cái, Trần mẹ cả cười: “Lòng dạ hẹp hòi.”

Còn không phải là do Lâm Kiến Quốc mang đôi giày con gái làm khiến ông già này trong lòng ghen tị khó chịu, hơn nữa bà còn đem những món rau ngâm con gái làm cho lão gửi một phần cho Lâm Kiến Quốc sao? Đã là ba của hai đứa con rồi đó, qúa keo kiệt.

Lại nói, mấy thứ lần trước bà gửi qua, Lâm Kiến Quốc chắc cũng nhận được rồi nhỉ?

Mấy món con gái bà làm, lão nhị và Bảo Quốc đều rất thích, đặc biệt là lão nhị. Mỗi lần lấy đồ chua con gái muối ra, lại rang thêm ít đậu phộng, đậu nành nhắm rượu, vẻ mặt hơn hớn kia, cũng gần bằng bộ dáng khi được ăn thịt rồi. Đồ ăn hai ba con nhà bà thích, Lâm Kiến Quốc dù không thích thì chắc cũng không đến nổi ghét bỏ đâu ha? Ăn không trả tiền đồ ăn nhà bọn họ, Lâm Kiến Quốc còn dám kén chọn sao.

Lâm Kiến Quốc kén chọn? Làm gì có. Lâm Kiến Quốc chẳng những không kén chọn, ngược lại, anh còn rất thích mấy món Trần Ái Ân làm này.

“Đang làm gì đó?”

Lâm Kiến Quốc ngẩng đầu vừa thấy: “Hách chính ủy? Ngồi đi, tôi viết báo cáo thôi.”

“Chăm chỉ thật.” Hách chính ủy vừa lòng gật gật đầu. Nhà Lâm Kiến Quốc là tam đại bần nông, tại thời kỳ đặc thù này cũng xem như là căn chính miêu hồng, một chút vấn đề cũng không có. Hơn nữa, Lâm Kiến Quốc chính mình cũng chịu phấn đấu, nghiêm túc học tập cùng nghiên cứu. Lập vài công trạng, phía trên khơi thông một chút, Lâm Kiến Quốc liền từ bài trưởng mà thăng chức lên liên trưởng.

Nghe được tin này, Lâm Kiến Quốc sửng sốt một chút: “Không phải nói thăng phó liên sao?” Sao lại nhảy lớp lên liên trưởng?

Hách chính ủy vỗ vỗ bả vai Lâm Kiến Quốc: “Yên tâm đi, tổ chức có kế hoạch và nhận định của mình, cậu nếu không đủ tư cách, đừng nói liên trưởng, đến phó liên cũng không đến lượt cậu. Đúng rồi, lần này cậu nghỉ đi thăm… Dương Dương thế nào rồi?” So với Lâm Kiến Quốc, Hách chính ủy lại càng quan tâm đến đứa nhỏ Lâm Hướng Dương này.

“Hách chính ủy, anh yên tâm, Dương Dương hiện tại rất tốt, lớn lên trắng trẻo mập mạp, khoẻ mạnh kháu khỉnh, rất có tinh thần.” Hách chính ủy không muốn nhiều lời, Lâm Kiến Quốc lại có thể đoán được một chút.

Trực tiếp thăng lên liên trưởng, cũng coi như là bởi vì chuyện Trần Ái Ân và Lâm Hướng Dương cho anh một chút bồi thường.

Biết Lâm Kiến Quốc sẽ không nói dối, xác định tình hình Dương Dương rất tốt, Hách chính ủy mới nhẹ lòng: “Nói xong chuyện Dương Dương, lại nói chuyện của cậu đi.”

“Chuyện của tôi? Tôi thì có chuyện gì?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top