Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Pháo Hoa (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 34: Full

Pháo Hoa (Dịch) (Đã Full)

  • 773 lượt xem
  • 1174 chữ
  • 2021-09-09 23:50:38

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau này, biết đó là lần luống cuống, mỗi lần nhìn thấy Lục Trạm Giang, Nhiếp Sơ Ngữ lại cảm thấy xấu hổ, vì ngay cả chính cô cũng cảm thấy sao mình lại ngốc đến thế, ngốc đến không thể tưởng tượng nổi

Chẳng bao lâu sau, Lục Trạm Giang đưa Nhiếp Sơ Ngữ cùng tới tham dự đám cưới của An Diệc Thành và Trình Vũ Phi, cũng chính lúc này, tất cả mọi người mới biết thì ra Trình Vũ Phi là mẹ của con trai An Diệc Thành, thế là tất cả bắt đầu chúc phúc cho hai người bọn họ. Dù sao thì những chuyện tình yêu bắt đầu từ thuở thiếu thời cuối cùng đi tới được bến bờ hạnh phúc khó khăn nhường nào, mọi người đều hiểu rõ.

Lúc ăn cơm, Lục Trạm Giang và Nhiếp Sơ Ngữ cùng mời rượu cặp vợ chồng mới cưới.

Lục Trạm Giang đã lâu không liên lạc với An Diệc Thành. Lúc này gặp mặt, đương nhiên không thể bỏ qua cho An Diệc Thành, anh bèn ép An Diệc Thành uống không ít rượu. An Diệc Thành uống đến nhăn nhỏ mặt mày rồi nhìn Nhiếp Sơ Ngữ đứng bên cạnh Lục Trạm Giang, cười đùa; "Không để đường lùi như vậy, không sợ tới ngày đó của cậu, tôi cũng đối phó với cậu như vậy sao?"

Nghe được câu này, Lục Trạm Giang kìm hãm lại thật.

An Diệc Thành vốn dĩ chỉ trêu chọc Lục Trạm Giang và Nhiếp Sơ Ngữ thôi, dù sao thì về phương diện phụ nữ, Lục Trạm Giang quả thực quá nhạt nhẽo, cuối cùng khó khăn lắm mới nhìn thấy Lục Trạm Giang không còn cô độc nữa, là anh em, đương nhiên cũng vui thay cho cậu ta. Nếu là trước đây, Lục Trạm Giang nghe thấy những câu này có lẽ sẽ liều mạng chuốc rượu, nhưng bây giờ anh lại nương tay thực sự, điều này khiến An Diệc Thành bất giác đánh mắt về phía Nhiếp Sơ Ngữ. Có thể khiến Lục Trạm Giang đổi tính đổi nết, quả là hiếm có.

Nhiếp Sơ Ngữ không hiểu ánh mắt An Diệc Thành. Cô chỉ khẽ kéo Lục Trạm Giang một cái mà thôi, để anh đừng quá đáng, vì sao người ta lại nhìn mình kiểu ấy?

Sau khi cặp vợ chồng mới rời đi, Nhiếp Sơ Ngữ và Lục Trạm Giang lại tiếp tục ngồi xuống ăn. Lúc này có không ít người vây quanh. Nhiếp Sơ Ngữ còn nhớ bọn họ, hình như đều liên quan tới Hoàng Thành.

"Ngũ ca." Nguyễn Ngộ Minh cười khi khì, vỗ vai Lục Trạm Giang một cái rồi lập tức nhìn sang Nhiếp Sơ Ngữ, "Ngũ ca đúng là hẹp hòi, dẫn theo một cô gái xinh thế này tới mà chẳng giới thiệu với bọn em."

Lục Trạm Giang chẳng thèm nhìn Nguyễn Ngộ Minh, "Gọi là chị dâu."

Nguyễn Ngộ Minh lập tức ngầm hiểu trong lòng, "Chào chị dâu, em là Nguyễn Ngộ Minh, sau này mong bỏ qua cho..."

Lời nói của Lục Trạm Giang khiến không ít người đồng thời nhìn về phía Nhiếp Sơ Ngữ. Gương mặt cô càng lúc càng đỏ nhưng cũng không biết nên phản ứng thế nào. Nguyễn Ngộ Minh quyết tâm làm kẻ lắm lời, thẳng thừng ngồi xuống bên cạnh Nhiếp Sơ Ngữ, "Ngũ tẩu này, cảm ơn chị đã xuất hiện, cứu vớt cái danh hiệu quý tộc độc thân của Ngũ ca nhà em. Em cho chị biết nhé, chị phải rộng lượng với Ngũ ca em một chút. Anh ấy tiếp xúc với phụ nữ quá ít, có lẽ không hiểu được cách yêu thương phụ nữ. Chị đừng chê anh ấy, nhường nhịn anh ấy một chút. Chị yên tâm đi, mặc dù kinh nghiệm của anh ấy ít ỏi nhưng được cái thông minh, hơn nữa tình cảm còn rất chân thành..."

Những người bên cạnh đều không dám nhìn thẳng, Lục Trạm Giang cũng không nhịn nổi nữa, "Nguyễn Ngộ Minh, cậu có tin tôi khâu miệng cậu vào không?"

Nguyễn Ngộ Minh nháy mắt vói Nhiếp Sơ Ngữ, "À, Ngũ ca em còn có một khuyết điểm đó là tính tình hơi tệ, chị tuyệt đối đừng để bụng, nhất định đừng để bụng đấy..."

Lục Trạm Giang lúc này cười cực kì nguy hiểm, "Vậy cậu có cần tôi thể hiện cái gọi là "tính tình tệ" trước mặt cậu hay không?"

Nguyễn Ngộ Minh nghe vậy, lập tức chuồn lẹ như làn khói.

Nhiếp Sơ Ngữ thì cười phá lên, "Anh ấy đáng yêu thật"

Lục Trạm Giang đau đầu day day trán. Thế mà gọi là đáng yêu? Cái thẩm mỹ gì đây?

Lục Trạm Giang chẳng mấy chốc đã bị người ta gọi qua, Nhiếp Sơ Ngữ biết mấy anh em họ ngồi cùng nhau nên cũng không ngăn cản. Cách thức xây dựng tình cảm của cánh đàn ông luôn khiến người ta không thể lý giải, ví dụ như, rõ ràng hôm nay An Diệc Thành là chú rể nhưng lại bị mọi người vây lấy, xem ra hôm nay không say không được rồi.

Nhiếp Sơ Ngữ bèn ngồi một mình, yên lặng nhìn về phía ấy thấy cậu bé An Minh Gia lẻ loi một góc. Cậu bé rất dễ thương, chỉ có điều An Diệc Thành thì bị vây kín mà hình như Trinh Vũ Phi cũng bận rộn gì đó, bỗng chốc cậu bé chỉ còn cách tự chơi. Nhiếp Sơ Ngữ trò chuyện vui vẻ cùng An Minh Gia, cô bất giác cảm thán, trẻ con bây giờ tuổi chưa lớn nhưng lại rất lanh lợi, đáng yêu, hoàn toàn có thể nói chuyện như người lớn.

"Cô ơi, một mình cô ngồi đây có phải buồn lắm không?"

"Cô ơi, cô khát nước không? Con đi rót nước cho cô nhé."

"Cô ơi, cô nói chuyện dịu dàng quá!"

…

Giọng nói lảnh lót chỉ có ở trẻ con khiến những lời này mang theo một chút ngọt ngào, khiến Nhiếp Sơ Ngữ càng thêm yêu quý cậu bé.

An Diệc Thành ở bên kia bị người ta chuốc rượu đảo một vòng nhìn về phía này, lập tức quay sang Lục Trạm Giang, "Bảo người phụ nữ của cậu tránh xa con trai tôi một chút, thích trẻ con như vậy, có giỏi tự sinh lấy một đứa."

Lục Trạm Giang bĩu môi, ngay tức khắc không nương tay nữa, thẳng thừng chuốc cho An Diệc Thành say đến ngắc ngứ không nói thành lời. Chẳng qua có một thằng con trai thôi mà, có cái gì ghê gớm đâu.

Lục Trạm Giang không ở lại quá lâu mà đi thẳng tới, kéo tay Nhiếp Sơ Ngữ ra về, biểu cảm của anh còn có chút bực bội.

Nhiếp Sơ Ngữ tưởng anh xảy ra chuyện gì, còn lo lắng hỏi: "Anh sao vậy, đi nhanh như vậy làm gì?"

“Về nhà."

"Vậy anh cũng không cần gấp gáp đến thế."

"Về nhà sinh con trai, không gấp được sao?"

Nhiếp Sơ Ngữ...

Nhiếp Sơ Ngữ ôm mặt, chỉ cầu mong không ai nghe thấy những lời anh vừa nói...

_____Hết trọn bộ_____

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top