2 huynh đệ vừa đi lúc sáng, thì buổi trưa Quận Chúa Tiểu Linh xuất hiện. Nàng hôm nay không hiểu sao lại ăn mặc quần áo của a hoàn, vừa đi vừa lầm bầm nguyền rủa. Không hiểu tên thái tử mắc dịch ở đâu bỗng nhiên mấy ngày nay muốn lấy vợ, mà vợ lại nhất thiết phải là một quận chúa trong thành. Hại nàng và cả một tá quận chúa khác mấy ngày nay phải đóng cửa trong nhà chờ ngày tuyển chọn.
Về cuộc tuyển chọn này thì nàng không lo lắm, chỉ cần hôm đó hóa trang xấu điên đảo nhất định sẽ không lọt vào mắt tên háo sắc kia, nhưng về việc không được bước chân ra khỏi cửa trong nhà từ nay đến ngày tuyển chọn thì khiến nàng thật sự bức bối. Đã 3 ngày rồi nàng không lên chùa gặp Vô Trần, với thói quen của hắn, chỉ một ngày không gặp thôi có khi đã mải tụng kinh niệm phật mà quên mất nàng là ai rồi. Càng nghĩ thế nàng càng tức giận cái tên thế tử ngốc nghếch kia, lấy vợ thì cứ việc lấy đi sao phải làm ảnh hưởng tới việc đi gặp Vô trần của nàng.
Cũng may hôm nay A Hành nhanh trí kiếm cho nàng bộ quần áo a hoàn mới có thể thuận lợi thoát ra, chắc một lát nữa thôi cha mẹ nàng cũng sẽ phát hiện ra chuyện này, nhưng cũng không sao, A Hành cũng sẽ sớm trốn ra chạy đến tìm nàng thôi, cha mẹ sẽ chỉ còn cách chờ 2 đứa về mà trách tội. Nhưng rồi cha nàng kiểu gì cũng bênh vực nàng thôi, ông tuy hung hổ ngoài mặt, nhưng trong lòng lại rất yếu mềm với nàng, chỉ cần nũng nịu vài câu thì xem như mọi lỗi lầm đều được xí xóa hết!
Nghĩ ngợi một hồi cũng đã đến cổng chùa, nàng vui vẻ nhảy chân sáo vào trong, miệng gọi to:
- TIỂU HÒA THƯƠNG! TIỂU HÒA THƯỢNG!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận