Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Phong Hầu (Dịch)
  4. Chương 1: Xuyên không về chiến trường

Phong Hầu (Dịch)

  • 87 lượt xem
  • 1140 chữ
  • 2025-02-19 09:05:57

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Mưa vẫn không ngớt.

Trần Khánh vươn tay hứng lấy mấy giọt nước mưa, rửa đi lớp não và máu mủ dính đầy mắt.  

Hắn dồn hết sức lực toàn thân đẩy đi những xác chết đang đè lên người mình, rồi chật vật bò ra khỏi đống thi thể.

Đầu óc choáng váng, hai chân mềm nhũn, nhưng Trần Khánh vẫn nghiến răng đứng dậy.

"Ta đang ở đâu?"

Trần Khánh chỉ nhớ khoảnh khắc chiếc xe tải của bọn buôn ma túy đâm vào mình…

Nhưng hiện tại thì sao?

Màn mưa bụi mờ mịt bao phủ khắp mặt đất, xung quanh là núi thây biển máu mênh mông không thấy điểm dừng. Dưới chân hắn là vô số chi thể cụt lìa và những cái đầu bị bổ đôi, óc trắng chảy đầy đất.

Thi thể người và ngựa vặn xoắn vào nhau, máu thịt nhầy nhụa, lớp này chồng lên lớp khác, không phân biệt được đâu là người, đâu là ngựa.

Máu tươi trộn lẫn với nước mưa, nội tạng chất đống khắp nơi, ruột gan treo lủng lẳng trên những vũ khí bị vỡ. Ngay cả nước mưa cũng không thể rửa trôi đi mùi tanh tưởi ghê người đang tràn ngập khắp trời đất.

Ở cách đó không xa, một con ngựa bị chặt đứt hai chân trước đang nằm phục trong vũng máu, ánh mắt đầy vẻ bi thương nhìn về phía Trần Khánh.

Trần Khánh không dám tin những gì mình thấy trước mắt, chẳng lẽ… đây chính là địa ngục?

"Trần ngũ trưởng, cứu tôi với!”

Phía sau truyền đến một thanh âm nhỏ yếu.

Trần Khánh quay đầu lại, giữa một đống thi thể nằm ngổn ngang, một cánh tay gầy yếu lộ ra ngoài, khẽ động đậy.

Trần Khánh vội vã di chuyển các thi thể, không biết từ đâu hắn lấy ra được sức lực, kéo lê cả một thân con ngựa chiến, rồi cố sức dọn thêm ba cái xác nữa. Sau đó thở hồng hộc, lưng không thể thẳng nổi.

Người cầu cứu là một thiếu niên, khuôn mặt chỉ tầm 16-17 tuổi, giống như một con cừu non sắp bị giết, nằm bất lực trong vũng máu.

Nhìn cơ thể cậu thiếu niên, trái tim Trần Khánh chìm xuống vực sâu.

Một ngọn trường mâu đâm xuyên qua bụng dưới, đóng đinh cậu ta xuống mặt đất.

Thiếu niên đã hấp hối, giọng nói ngày càng nhỏ: “Ngũ trưởng… cứu tôi…”

Cậu ta lại gọi mình là Ngũ trưởng?

Trần Khánh bừng tỉnh.

Đây không phải địa ngục, đây là chiến trường…

Trần Khánh vội nắm lấy tay thiếu niên, lớn tiếng hỏi:

“Cậu nói cho tôi biết, bây giờ là năm nào? Đây là đâu?”

Ánh mắt yếu ớt của thiếu niên bỗng sáng lên, lóe lên một tia kinh ngạc.

Đây là khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh, là khoảnh khắc hồi quang phản chiếu, hắn khó khăn thốt ra bốn chữ: “Kiến Viêm năm thứ tư…”

"Á!"

Trần Khánh kinh ngạc ngây người, Kiến Viêm năm thứ tư, chẳng phải là Bắc Tống vừa mới diệt vong sao?

"Ngươi cố gắng lên, kiên trì!"

Trần Khánh từ từ bế thiếu niên ra khỏi đống xác chết. Cái đầu mềm oặt của cậu rũ xuống. Cậu đã không còn hơi thở.

……

Bùn lầy và huyết tương hòa trộn vào nhau, bước đi một bước là trượt ngã, Trần Khánh dùng một ngọn trường mâu bị gãy làm gậy chống, loạng choạng bước đi giữa đống thi thể.

Lúc này, phía sau vang lên một tiếng ngựa hí.

Quay đầu lại, trong màn mưa bụi mờ mịt, một kỵ binh xuất hiện cách đó mấy chục bước. Gã mặc giáp sắt, trên đầu đội mũ giống như hai cánh chuối úp ngược, còn có hai sừng trâu.

Bên hông gã đeo trường đao, tay cầm trường mâu, trên lưng là một cây rìu lớn.

Ánh mắt gã lạnh lùng xuyên qua màn mưa, như ánh mắt của một con báo săn mồi phát hiện ra con mồi, tàn nhẫn và hung ác.

Dưới cổ chiến mã và hai bên yên treo hơn chục cái đầu người.

Chiến mã to lớn phun ra hơi trắng, những chiếc móng sắt nện xuống mặt đất ầm ầm.

Trần Khánh đột nhiên hiểu ra, đây nhất định là kỵ binh Nữ Chân.

Hắn lập tức quay đầu bỏ chạy, kỵ binh Nữ Chân rít lên một tiếng sắc lạnh, thúc ngựa đuổi giết.

Chỉ trong chốc lát, Trần Khánh đã bị chiến mã đuổi kịp, Kỵ binh Nữ Chân nở nụ cười dữ tợn, giơ cao trường mâu, đâm mạnh về phía lưng hắn.

Trần Khánh cũngkhông phải lần đầu giết người, vô số lần đối mặt với những tên trùm ma túy hung ác cùng cực, hắn luôn giữ được sự bình tĩnh vững chãi như núi và sự nhạy bén như báo săn.

Hắn khẽ xoay người, lộn một cú ngược người về sau, tránh được cú đâm sấm sét của kỵ binh Nữ Chân.

Mũi giáo của kỵ binh Nữ Chân đâm hụt, lực quá mạnh, chỉ nghe "rắc!" một tiếng, mũi giáo cắm vào áo giáp sắt của xác một tướng lĩnh quân Tống.

Kỵ binh Nữ Chân cố rút giáo ra đâm ngược lại, nhưng mũi giáo đã bị kẹt trong áo giáp sắt.

Cơ hội đến trong chớp mắt, nếu không nắm bắt thì sẽ mất ngay.

Trần Khánh đã nắm lấy cơ hội này, hắn nhặt nửa đoạn giáo gần đó, mạnh mẽ đâm tới.

Màn mưa làm mờ đi tầm nhìn của kỵ binh Nữ Chân, khiến hắn không nhận ra, và cũng không ý thức được rằng con mồi đang phản công.

"Phụt!"

Mũi giáo sắc bén đâm xuyên qua áo giáp sắt, cắm sâu vào thắt lưng phía sau của kỵ binh Nữ Chân.

Kỵ binh Nữ Chân hét thảm lên một tiếng, quay ngựa bỏ chạy, chỉ trong chốc lát đã biến mất trong màn mưa mờ mịt.

Còn Trần Khánh thì kiệt sức hoàn toàn, ngồi phịch xuống bùn nước, từng thớ cơ trên người đau nhức, đau đến mức toàn thân co giật.

......

Sau khi nghỉ ngơi nửa tiếng, thể lực hắn dần hồi phục được chút ít.

Trần Khánh đứng dậy, lật ngược thân xác tướng lĩnh không đầu kia ra, lột bộ giáp sắt ra khỏi người hắn xuống.

Hắn cởi bỏ bộ áo giáp da dày cộp trên người, lau sạch nước mưa trên mặt, cẩn thận mặc bộ áo giáp sắt vào.

Thật ra trong chiến đấu cận chiến, hai loại áo giáp này cũng không khác nhau là mấy, đều không bảo vệ được cổ và đầu, nhưng giáp sắt khiến hắn cảm thấy an toàn hơn một chút.

Trần Khánh lần mò trong ngực tướng lĩnh, lấy ra một bọc bánh khô, tiện tay nhét vào người.

Rồi lại thấy bên hông đối phương có một miếng thẻ đồng, hắn liền giật lấy.

"Uuuu—"

Từ xa bất chợt vang lên tiếng tù và bằng sừng hươu, Trần Khánh cảm nhận được bóng dáng kỵ binh đang di chuyển ở phía xa, hắn kinh hãi, chạy về phía bắc.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top