Một ngày trước khi trò chơi 'Tiên Thân ra mắt, toàn bộ tổ hạng mục đều bận rộn như một nồi bỏng ngô. Dây thần kinh của mọi người đều đang ở trong tình trạng căng thẳng cao độ và có thể bùng nổ bất cứ lúc nào
Đêm đã khuya nhưng tòa nhà văn phòng vẫn sáng đèn.
Bộ phận lập trình bận rộn sửa lỗi, bộ phận xây dựng bận rộn tối ưu hóa, bộ phận mỹ thuật còn đang vẽ bản thảo, còn cô thư ký mặc tất đen văn phòng tổng giảm đốc đi đến quầy lễ tân ba lần để hỏi tại sao nước vẫn chưa được giao tới, ấm trà đều đã bị đun cháy rồi...
Ở trong bầu không khí hối hả và nhốn nháo này, có một người đang chơi game một mình ở vị trí gần cửa sổ phía sau bộ phận thiết kế.
Người này tên là Giang Thành, nhân viên sắp xếp các chỉ số trong tổ hạng mục của dự án (Tiên Thần ), công việc của hắn là cân bằng chỉ số các cơ chế trò chơi khác nhau trong trò chơi.
Lúc này, hắn tựa hồ đang chơi game, kỳ thực lại không có làm việc gì cả.
Không giống như những đồng nghiệp đang tối mày tối mặt khác, Giang Thành đã sớm hoàn thành công việc của mình.
Trước mắt, là vì đoàn kết nội bộ công ty mới ở lại làm thêm giờ.
Không chơi game chẳng lẽ lại bán mình cho tư bản?
Giang Thành điều khiển nhân vật bên trong ý (Tiên Thần ) , vượt qua từng tràng cảnh bên trong Tiên Thần, khi thì mở ra chiến đấu, khi thì mua sắm vật phẩm, cuối cùng kiểm tra tính cân bằng trong game.
Cốt truyện (Tiên Thần) , diễn ra trong một thế giới nhìn chung rất yên bình.
Ở thế giới này, ngũ đại tiên môn thống trị Tu Tiên Giới, hòa bình lâu dài đã khiến cho tiên pháp xâm nhập vào thế giới phàm trần, cũng nương theo sự phát triển của nền văn minh phàm trần tiến vào thời kỳ hiện đại.
Người chơi có thể lựa chọn thông qua kỳ thi tiến vào ngũ đại tiên môn, từ đó dấn thân vào con đường tu tiên. Cũng có thể lựa chọn làm một người bình thường, đọc sách thi đại học, mua nhà, kết hôn, trồng rau nuôi cá, sống một cuộc sống bình thường.
- Này! Giang Thành? Đang chơi game à?
Một người đàn ông mặc vest đi đến phía sau Giang Thành.
Giang Thành cũng không ngẩng đầu lên, chỉ chỉ vào tờ giấy dán trên tường, nói:
- Vương tổng, ở nơi làm việc đừng gây ồn ào, nếu không sẽ bị phạt hai trăm.
Nói chung, quy củ là quản nhân viên, không phải quản lãnh đạo.
Nhưng Vương tổng chỉ là cười cười, lơ đễnh đối với sự mạo phạm của Giang Thành.
Trong công ty ai cũng biết rõ tính tình của Giang Thành, hắn là một người lễ phép, hiền lành, nhưng đặc biệt coi trọng đạo lý.
Loại hành vi này thả ở trên người người ngoài, có lẽ là EQ thấp, không hiểu biến báo. Nhưng đặt ở trên người nhân viên cân bằng chỉ số, lại là phẩm chất tốt hiếm có.
Nếu như chỉ số trò chơi và cơ chế cũng đều không nói đạo lý, ưa thích làm loạn, vậy trò chơi đó sớm muộn cũng sẽ thành dead game.
- Giang Thành, theo tiểu Vương ra ngoài đốt nhang muỗi nhé?
Giang Thành quyết định cho tiểu Vương chút thể diện, nhưng vừa đứng dậy, tâm mắt đột nhiên tối sầm...
Giang Thành cảm thấy ánh nắng có chút chói mắt, mặt trời tựa hồ ở rất xa, trắng đến mức hắn không nhìn thấy gì.
Gió nhẹ thổi qua má, hơi nhột, rất dễ chịu.
Sự nặng nề, mệt mỏi của cơ thể dân biến mất, những cơn đau nhức ở vai, cổ, thắt lưng và lưng cũng không còn nữa.
Toàn thân nhẹ nhõm, hô hấp thông thuận, cơ bắp hữu lực.
Giang Thành có một loại ảo giác, hắn giống như trùng sinh, trở về thời điểm mười tám tuổi.
Con mắt dần dần có thể thích ứng hoàn cảnh, Giang Thành cố gắng mở ra, nhìn thấy một nữ tử mặc váy trắng tinh, phía sau là mặt trời mới mọc trên bầu trời.
Dưới ánh nắng ban mai, mái tóc và váy của thiếu nữ tung bay trong gió, gương mặt thanh thuân, dáng người yểu điệu, đôi mắt trong veo e thẹn, gương mặt đỏ như ráng chiều, đầu ngón tay nắm lấy góc áo, tư thế rụt rè thẹn thùng, quả thực là đẹp đến mức không gì sánh được.
Tại sao mặt trời lại lớn như vậy?
Giang Thành sinh ra ở nông thôn, địa thế bằng phẳng, nhà cửa thấp lè tè, đã từng nhìn thấy không ít cảnh mặt trời mọc, trong ký ức của hắn, mặt trời không có lớn như vậy, lẽ ra phải nhỏ hơn một vòng mới phải.
Đã xảy ra chuyện gì?
Mặt trời sắp nổ sao?
Vậy bão mặt trời đâu?
Sao không có ai quan tâm đến thảm hoạ này vậy...
- Giang sư huynh, Dao nhi mới mười sáu tuổi.
Nghe được thanh âm của thiếu nữ, suy nghĩ lan tràn trong vũ trụ của Giang Thành miễn cưỡng quay trở lại mặt đất.
Thiếu nữ trước mắt này rất xinh đẹp, gần như là người xinh đẹp nhất mà Giang Thành từng gặp trong hơn mười năm qua.
Tuy nhiên, Giang Thành luôn cảm thấy nàng rất quen thuộc, hình như đã gặp ở đâu rồi.
Mãi cho đến khi một cỗ ký ức kỳ quái hiện lên trong đầu, Giang Thành mới ý thức được, hắn đã xuyên việt.
Trở thành nhân vật quần chúng có cùng tên với hắn trong game (Tiên Thần)
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận