Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Phụ Thân Là Hán Cao Tổ (Dịch)
  4. Chương 20: Thượng phương.

Phụ Thân Là Hán Cao Tổ (Dịch)

  • 137 lượt xem
  • 1459 chữ
  • 2023-11-23 21:32:06

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bây giờ Lưu Trường là một con người hoàn toàn mới, không còn là tên tiểu tử khốn kiếp đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển như trên lịch sử nữa. Trải qua dung hợp thân xác linh hồn, nó đã biến thành một tên tiểu tử khốn kiếp đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển, lại còn hiểu máy móc rồi.

Đại khái do được Lữ hậu căn dặn, cung nữ mau chóng mang tới những thứ vật liệu mà Lưu Trường cần. Lưu Trường lần đầu tiên thực sự thao tác máy dệt.

Khi Lưu Trường cho bó tơ vào con thoi, đặt xong đường dẫn sợi, thực ra ở kiếp trước, máy dệt đã hoàn toàn tự động hóa, cơ giới hóa, căn bản không cần nhân lực, chỉ cần đem lụa bảo vào thoi, sau đó bật nút.

Nhưng cái máy dệt như vậy thì Lưu Trường không làm ra được, không phải y không biết làm thế nào, mà là Đại Hán không có điện, cũng không có nguyên liệu kim loại tương ứng.

Lưu Trường nghiêm túc ngồi trước máy dệt, nhìn chằm chằm sợi tơ, bắt đầu đạp bàn đạp.

"Cạch ! cạch ! cạch ! Lạch cạch !!!"

Tiếng ồn đặc trưng của máy dệt phát ra, khi Lưu Trường kích động muốn hô to mừng thành công thì cạch một tiếng, tay quay cuộn vải rơi xuống.

Lưu Trường ngớ người, thế này là thành công hay thất bại? Cái máy dệt này đúng là dùng được, nhưng mà chất lượng hình như hơi kém, chưa gì đã hỏng rồi, tính ổn định quá kém ....

Mấy cung nữ xung quanh thì cứ há hốc mồm, bọn họ không sao ngờ được, thứ công tử làm ra vậy mà lại hữu dụng thật. Tới tận bây giờ, không một ai thực sự cho rằng Lưu Trường có thể làm ra cái gì, nhưng những cung nữ này lại nhìn thấy rõ ràng. Vừa rồi sợi tơ đã được dệt liền thành một mảng, công tử chỉ thao tác một lát thôi mà trên máy dệt đã xuất hiện tấm vải to bằng lòng bàn tay.

Hiệu suất này lúc đó là vô cùng khủng bố, Hoa Hạ có máy dệt từ rất sớm, nhưng tới tận thời Minh, máy dệt cũng không được cải tiến là bao, hiệu suất thấp kém. Trước thời Tần Hán, vải vóc thiếu hụt, một dạo khiến vải thành hàng hóa thông dụng, mọi người tới phường thị đều dùng vải mua đồ, cái gọi là kim bạch tức là vàng lụa, chính là nó.

Vì sao thời đại đó mặc toàn thân tơ lụa lại gây chú ý? Vì người ta mặc nhân dân tệ trên người.

Bởi thế ở thời đại này, nếu như có người cầm dao bảo ngươi cởi quần áo ra, ngàn vạn lần đừng tưởng đối phương có ý đồ gì, người ta chỉ muốn quần áo tức là tiền của ngươi thôi.

Ngoài ra, trong những ngôi mộ thời Hán đào ra, vật bồi táng thường thấy nhất là quần áo, quần áo là vật phẩm quý trọng, sẽ được chôn với vàng và đồ gốm theo cùng chủ nhân.

Lưu Trường gãi đầu, có chút nản chí, tay nghề của nó có hơi lóng ngóng, nếu là thở mộc có kinh nghiệm mấy chục năm, dứt khoát sẽ không gây ra vấn đề thế này. Nó chế tạo linh kiện không có vấn đề gì, chủ yếu là lúc lắp đặt xảy ra vấn đề, vài chỗ tiếp nối không được chắc lắm.

Lưu Trường cắt đi miếng vải mình dệt ra, bằng này chưa đủ làm cái khăn tay.

Nhưng y không biết rằng khi mình đi ra ngoài tìm vật liệu thì đã có cung nữ đem mảnh vải kia tới trước mặt Lữ hậu. Lữ hậu cúi đầu sờ miếng vải kỳ lạ đó:" Đây là thứ Trường dệt ra sao?"

Bản thân Lưu Trường không ý thức được, việc làm của mình đã là kinh thế hãi tục lắm rồi, nếu ở kiếp trước, không khác gì một đứa bé bảy tám tuổi làm ra bom hạt nhân. Lữ hậu đứng dậy, vội vã chạy khỏi Tiêu Phòng Điện.

Lưu Trường lúc này đang ngồi bên đình các khác của Lưu Bang, cái đình cũ bị nó rỡ sạch rồi, lật mấy miếng gỗ mà mình rỡ ra, xem xem trong số đó có cái nào dùng được không? Tay quay cuốn vải nếu đã không thể dùng được, vậy thì phải làm thêm vài cái dự phòng, làm ra linh kiện có thể lắp đặt hoàn mỹ mới thôi.

Khi Lưu Trường đang xem xét số gỗ thì đột nhiên cách đó không xa truyền tới tiếng bước chân gấp gáp, có vẻ rất nhiều người đang tới.

Lưu Trường kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy một đám hoạn quan đông nghìn nghịt đang chạy về phía mình.

Thế là Lưu Trường sợ đứng tim, tích tắc tiếp theo, gần như là phản ứng bản năng, nó quay đầu chạy.

"Công tử! Đừng chạy!"

"Bệ hạ tìm người!"

Nghe câu đó Lưu Trường chạy càng nhanh.

Chẳng qua hoạn quan tới "bắt" nó thực sự quá nhiều, bọn họ bao vây từ đủ các phương hướng, lấy đông bắt nạt ít. Rất nhanh Lưu Trường đã bị sa lưới, mấy hoạn quan giữ chặt lấy nó, nó vẫn không ngừng vùng vẫy, mắng chửi:" Buông ta ra, nếu không buông, ta lớn lên bắt các ngươi đi xây vương cung."

Uy hiếp của Lưu Trường không có tác dụng gì cả, chẳng mấy chốc nó bị đưa tới Tiêu Phòng Điện. Điều này làm Lưu Trường bất ngờ, sao không tới Tuyên Thất Điện? Không phải a phụ sai người bắt mình à?

Lưu Bang, Lữ hậu cùng với mấy hoạn quan lớn tuổi lúc này đứng vây quanh cái máy dệt bán thành phẩm, không biết nói gì.

Khi hoạn quan đưa Lưu Trường vào, ánh mắt tất cả mọi người lập tức tập trung vào nó. Lưu Trường xưa nay vô pháp vô thiên, lúc này cũng chẳng thấy gò bó, lại còn hung dữ ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm những người kia.

Lưu Bang quan sát đứa nhi tử không giống mình nhất, hỏi:" Thực sự là do ngươi làm à?"

"Là do con làm, nhưng con có thể giải thích, con đi rỡ đông các là vì lan can cái đình các cũ đã không đủ dùng nữa."

"Không phải chuyện đó."

"Vậy là chuyện gì? Giày của Như Ý? Giấy của lão sư ... Cũng không phải? Vậy là vì trà của a phụ?"

Lưu Bang hít sâu một hơi, thuyết phục bản thân trấn áp ý nghĩ đánh đập thằng con bất hiếu này, chỉ máy dệt bên cạnh:" Thứ này là do ngươi làm à?"

"Nói thừa, con làm mấy tháng rồi, mọi người đều biết mà."

"Nhưng làm sao ngươi làm ra được? Sao ngươi biết có thể làm như thế?"

Lưu Bang cau này, ông ta không thể hiểu được, nếu là Lưu Hằng làm ra, hoặc là Lưu Như Ý làm ra, cho dù là Lưu Khôi làm ra, ông ta đều có thể tiếp nhận. Nhưng mà Lưu Trường ... Nó làm ra được cái rắm ấy, nó mà cũng xứng làm ra thứ máy móc thế này à?

Sau khi phát hiện ra Lưu Bang tìm mình không phải để đánh mình, Lưu Trường liền yên tâm, nó đi tới trước cái máy dệt, lớn tiếng nói:" Con vốn thông minh, làm ra cái máy đơn giản này có gì đâu, nếu có đủ công cụ, cái gì con cũng có thể làm ra được."

Nó mau chóng tiến vào trạng thái bốc phét, bắt đầu ba hoa về tài năng của mình, đương nhiên cũng giải thích nguyên tắc hoạt động của cỗ máy.

Mấy hoạn quan đứng sau lưng Lưu Bang và Lữ hậu thi thoảng lại gật đầu, kệ Lưu Bang đang ở đó, nhỏ giọng giao lưu với nhau, mắt nhìn về phía Lưu Trường ngày một sáng. Lưu Trường ngạo nghễ giải thích xong thành quả của mình, kiêu ngạo đợi phụ mẫu khen ngợi.

 

Nhìn bộ dạng đó của Lưu Trường, Lưu Bang lại lạnh nhạt gật đầu nói:" Không tệ, vậy ngươi tiếp tục làm đi, Đoàn Thuận, ngươi làm cùng nó."

"Vâng!" Một hoạn quan vội đáp:

"Ông ta là ai, bằng vào cái gì xen vào chuyện của con."

"Đó là thượng phương lệnh, không phải ngươi cần công cụ nguyên liệu à? Ông ta có thể giải quyết thay ngươi."

Lưu Bang nói xong liền đi, đầu cũng chẳng quay lại một cái, khen cũng chẳng khen một câu. Điều này làm Lưu Trường rất khó chịu, nó nhìn về phía Lữ hậu, gượng gạo nói:" Vốn con định làm xong tặng cho a mẫu, để a mẫu bất ngờ, nhưng con không làm tốt."

Lữ hậu chậm rãi đi tới trước mặt Lưu Trường, đưa tay ra xoa đầu nó.

Lưu Trường ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy nụ cười trên mặt mẫu thân.

"Cám ơn con."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top