Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị năng
  3. Quan Bảng (Dịch)
  4. Chương 122: Trời long đất lở

Quan Bảng (Dịch)

  • 331 lượt xem
  • 1369 chữ
  • 2022-04-05 08:24:05

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đặc điểm nhiều kiểu chữ toàn là Chu Tùng Lan chưa từng nghe qua, nói đến lúc hào hứng hai người chấm rượu múa bút trên bàn.

Chu Từ ngồi bên cạnh ngó, lòng rất cảm động, hốc mắt ướt nước. Bao nhiêu năm qua điều cô mong mỏi nhất là thế này đây, nam nhân của mình được bố thích. Chu Từ không ngờ chuyện này ứng trên người Tô Mộc.

Chu Từ biết rằng cô đã không thể rời xa Tô Mộc, cô cam lòng tình nguyện làm người tình bên cạnh hắn, cô không cần danh phận gì.

Tô Mộc cười hỏi:

- Chú Chu, cháu có mấy món đồ tìm ở phố đồ cổ, cháu không hiểu lắm, vừa lúc lấy ra cho Chú Chu giám định. Chú Chu thấy có được không?

Chu Tùng Lan vui vẻ cười to bảo:

- Đương nhiên được, cửa nhà chú luôn rộng mở vì cháu.

Bữa cơm đến bây giờ đều rất vui vẻ, không dính dáng gì vấn đề nhạy cảm, thậm chí Tô Mộc né tránh không đề cập cơn bão song quy trong huyện Hình Đường. Nhưng khách và chủ đều vui.

Lúc Chu Tùng Lan đứng lên định đi, gã bắt tay Tô Mộc, cố ý vô tình nói:

- Tiểu Tô, đôi khi đừng thấy bây giờ phong cảnh, đến cuối cùng chưa chắc được như nguyện. Đôi khi nhìn như điệu thấp, không được người thích nhưng chưa chắc đến đường cùng không thể trở mình.

Chu Tùng Lan nói xong rời đi, Chu Từ theo ra khỏi phòng. Tô Mộc ngây người, chờ khi hắn tỉnh táo lại định đuổi theo Chu Tùng Lan thì đã trễ. Tô Mộc không đuổi theo tiếp, hắn biết Chu Từ sẽ quay lại.

Chu Tùng Lan tuyệt đối không vô duyên vô cớ nói câu đó, làm quan đến vị trí như gã từng hành động đều có ẩn ý.

Hiện giờ sự kiện lớn nhất Thành phố Thanh Lâm là cơn bão song quy huyện Hình Đường, hay Chu Tùng Lan ám chỉ điều này? Triệu Thụy An nhảy nhót dữ nhất, gã nhằm vào vị trí bí thư huyện ủy. Hiện tại Triệu Thụy An phong cảnh vô hạn, chẳng lẽ đến cuối cùng hết hy vọng sao?

Nghĩ đến đây tim Tô Mộc đập nhanh. Nếu đúng như Chu Tùng Lan nói thì bí thư huyện ủy mới sẽ không được cấp trên điều động mà đề bạt từ ban lãnh đạo huyện Hình Đường hiện nay.

Nhìn khắp thường ủy huyện ủy, không bao nhiêu người có tư cách lên vị trí đó, còn phù hợp điều kiện điệu thấp thì càng ít ỏi. Thu hẹp phạm vi, người Chu Tùng Lan ám chỉ quá rõ ràng.

Mắt Tô Mộc sáng lên:

- Chẳng lẽ là người đó?

Đúng rồi, chắc chắn là người đó. Trong huyện Hình Đường chỉ có một người buộc phải điệu thấp, hay là...

* * *

Chu Từ đứng ở bậc thang, khẽ hỏi:

- Tại sao vừa rồi bố tiết lộ cho Tô Mộc?

Chu Tùng Lan yêu thương nhìn Chu Từ, dịu dàng nói:

- Bố đã nói con là con gái bảo bối duy nhất của ta. Vì con gái bảo bối, bố có thể làm bất cứ chuyện gì. Chuyện gì cũng làm được huống chi là việc nhỏ này? Dù sao sẽ sớm công bố, nói trước cho Tô Mộc coi như món quà tặng hắn đã làm cho con. Yên tâm, không trái kỷ luật.

Hốc mắt Chu Từ ướt lệ:

- Bố... Cảm ơn.

Chu Tùng Lan tiến lên lau nước mắt cho Chu Từ:

- Nha đầu ngốc!

Chu Tùng Lan cười nói:

- Đã lớn đầu còn mít ướt. Đi đi, chúng ta đi đột ngột, bố nghĩ tiểu Tô chưa tỉnh hồn, con đi làm bạn với hắn. Chuyển lời lại là đã hứa cho bố thứ gì nếu dám chơi xấu thì bố không tha cho hắn, lúc đó đừng trách bố mời hắn đi uống trà.

Trà ủy ban kỷ luật không nhiều người muốn uống.

Chu Từ nín khóc mỉm cười gật đầu:

- Vâng!

Chu Từ nhìn theo Chu Tùng Lan leo lên xe.

Chu Từ quay về gian phòng, cảnh tượng trước mắt không giống như cô tưởng tượng. Tô Mộc như không có chuyện gì xảy ra, ung dung ăn uống. Mới rồi Tô Mộc chỉ lo nói chuyện uống rượu với Chu Tùng Lan, hắn đói bụng.

Chu Từ ngồi xuống:

- Chỉ biết ăn, mới rồi chưa ăn no?

Tô Mộc bình tĩnh nói:

- Ăn no? Nói đi, chuyện hôm nay là sao?

Chu Từ chớp mắt to:

- Tướng công, người ta biết lỗi rồi, hay chúng ta đổi chỗ, nương tử kể lại từ đầu cho tướng công nghe?

Bộ ngực to dán cánh tay Tô Mộc, dụ dỗ hắn.

- Đi!

Tô Mộc lập bức buông đũa xuống, nắm tay Chu Từ đi.

* * *

- Ư ư ư...

Tiếng rên rỉ như khóc than phát ra từ trong phòng. Cùng với tiếng hét chói cao vút, bão ngừng. Không gian trừ tiếng thở trầm thấp ra không có tạp âm nào khác. Máy lạnh mở thổi hơi mát xua tan trong phòng nóng bức.

Chu Từ mắt ướt nước nằm trên người Tô Mộc, tay ngọc vuốt cơ bắp săn chắc.

- Chết mất, sao hôm nay anh lợi hại vậy?

Tô Mộc hừ lạnh một tiếng:

- Có ngày nào anh không lợi hại?

Chu Từ như cô vợ nhỏ uất ức, mắt đa tình, cố ý làm bộ dáng bực tức:

- Được rồi, biết anh còn tức giận chuyện vừa rồi. Là em chủ động nói cho bố nghe, bữa ăn hôm nay cũng là em muốn mời.

- Bố của em là ai? Có chuyện gì bố không biết? Anh nghĩ em và Phùng gia cắt đứt, bố không nhận ra khác lạ sao? So với che lấp chẳng bằng trực tiếp đặt lên mặt bàn, làm như vậy tốt cho mọi người.

- Hơn nữa có bố của em che chở, trong Thành phố Thanh Lâm này anh thêm một núi dựa, có gì không tốt? Về những lời bố nói lúc gần đi, em có hỏi, ông bảo nếu anh có ngộ tính thi tự biết. Còn không có ngộ tính, dù bố nói rõ ra cũng vô dụng.

- Điều nên nói em đã nói xong, ạm còn muốn trừng phạt người ta không? Cùng lắm người ta nhận hết, nào, cứ thỏa thích chà đạp Từ nhi của anh đi!

Tô Mộc nhếch môi, bóp chặt nhũ phong:

- Lần này cho qua, về sau còn lặp lại không báo trước cho anh biết thì chờ gia pháp đi.

- Ui da, đau chết người ta, chết mất...

Chu Từ quyến rũ nói:

- Phải rồi, lần trước chúng ta đi Lang Gia viên được khối đế vương thúy em kêu người làm xong rồi, hai cái vòng tay, mấy trang sức bằng ngọc nhỏ, mỗi cái đều đắt tiền. Anh hãy cầm đi tặng người.

Chu Từ lôi mấy cái hộp ra khỏi túi xách bên cạnh đặt trước mặt Tô Mộc.

Tô Mộc không mở ra, hắn lười nhìn mấy cái hộp:

- Thứ đã cho em thì là của em, anh sẽ không lấy lại. Em đeo vòng ngọc đi, còn mấy trang sức ngọc trừ cái em đeo ra chừa hai cái cho anh là được.

Chu Từ cười tủm tỉm:

- Tuân lệnh đại lão gia!

Tô Mộc rút điếu thuốc lá ra:

- Còn nữa, bây giờ em và Nhã Trúc không còn dính dáng gì, không biết em có hứng thú làm ăn cái khác không?

Chu Từ nhanh tay đốt cho Tô Mộc, chính mình cũng kẹp một điếu, dựa vào cái gối, say mê hút.

Có loại nữ nhân trời sinh quyến rũ, động tác hút thuốc cũng hấp dẫn hơn người. Chu Từ là loại nữ nhân này, hình dung cô là vưu vật cũng không khoa trương.

- Làm ăn? Là sao?

Chu Từ hỏi:

- Chắc tướng công sẽ không kêu em bán vòng ngọc rồi dùng số tiền này buôn bán đi?

- Vớ vẩn, nam nhân của em chỉ có bấy nhiêu bản lĩnh sao?

Tô Mộc lườm Chu Từ:

- Anh còn mấy món đồ cổ, lấy ra bán chắc được khoảng một ngàn vạn, em lại tìm cách vay ít tiền ngân hàng. Chỗ Trấn Hắc Sơn sắp có hạng mục lớn, anh định để em đầu tư duẫn tiêm trà.

Chu Từ ngồi bật dậy, kinh ngạc hỏi:

- Thật hay giả vậy?

Tô Mộc tức giận nói:

- Giả!
 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top