Những Nguyên khí giả khác ngưỡng mộ nhìn về phía Lý Phong.
“Nguyên khí trời đất khiến cho Nguyên khí giả xuất hiện, khiến cho động vật biến dị, cũng dẫn đến sự xuất hiện của một số loại linh quả dược thảo trân quý. Những loại linh quả và dược thảo đó có công dụng mạnh mẽ, có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào, chỉ cần chúng ta may mắn là có thể tìm được chúng.” Vương Nguyên nhìn ra được vẻ mặt hâm mộ của nhóm Nguyên khí giả này thì nói thẳng.
“Thậm chí còn có một số loại dược thảo linh quả quý hiếm có khả năng tăng cường thực lực một cách nhanh chóng, giúp ích rất nhiều cho những cường giả Địa nguyên cảnh. Tất nhiên là chỉ những người có thực lực cường đại thì mới có cơ hội có được những loại đó. Những loại dược thảo, linh quả đó thường mọc ở những nơi vô cùng nguy hiểm, có một số loại ẩn nấp rất kỹ càng, phải là những người có thực lực cường đại thì mới có thể cảm ứng được nó.”
Trong mắt rất nhiều Nguyên khí giả lộ ra vẻ khao khát, bởi vì bọn họ tu luyện có hiệu quả thua xa khi sử dụng những loại dược thảo, linh quả này.
Trận chiến vừa rồi, cộng thêm với việc bây giờ Lý Phong tìm được cỏ Viêm Tâm đã khiến cho những người này vô cùng gấp gáp với chấp niệm trở nên mạnh mẽ.
Vương Nguyên dẫn đầu đoàn người tiến về phía trước. Những Nguyên khí giả này vừa đi vừa cẩn thận cảm ứng xung quanh, cố gắng tìm xem có phát hiện ra dược thảo hay linh quả nào không.
Nhưng mà chuyện Lý Phong có thể tìm được cỏ Viêm Tâm hoàn toàn dựa vào vận may của cậu ta, bọn họ không thu hoạch được gì.
“Gào!”
Từng tiếng gào khủng khiếp vang lên, nhưng những con cự thú đó nhanh chóng bị nhóm người ở đây tiêu diệt.
Đoàn người nhanh chóng đi tới trước một hồ nước lớn.
Chu Hạo nhìn hồ nước này, ánh mắt vô cùng phức tạp.
Đây là một hồ nước lâu năm của thôn Chu Gia. Ông nội của Chu Hạo ngoài trừ điêu khắc thì còn có một sở thích nữa, đó là tới hồ này câu cá.
Bây giờ hồ nước này vẫn đục vô cùng, mà Chu Hạo lại còn cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm ở đó.
Hồ nước này có rất nhiều hồi ức của Chu Hạo, thế mà bây giờ lại khác biệt hoàn toàn với lúc trước, hắn không thể nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc nữa rồi.
“Thôn Chu Gia xuất hiện ba động vật biến dị Nhị nguyên cảnh, bọn chúng từ trong hồ nước này chui ra.” Ngô Lâm nói.
Ông ta vung tay lên, mấy người quân nhân bên cạnh lập tức tiến lên. Vũ khí nóng và đạn pháo nhanh chóng bay về phía hồ nước.
“Bùm!” Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên. Uy lực của đạn pháo rất lớn, vừa giáng xuống đã khiến nước trong hồ văng tung tóe khắp nơi.
Vương Nguyên và Ngô Lâm đứng ở đằng trước, sau lưng là gần sáu mươi vị Nguyên khí giả. Bọt nước văng đến tận người bọn họ, quần áo đầu tóc đều ướt nhẹp, nhưng bọn họ lại không thèm để ý đến chuyện này, tất cả đều căng thẳng nhìn về phía hồ nước.
“Gào!”
Một giây sau đó, mấy tiếng rống kinh thiên động địa từ bên dưới hồ truyền lên. Tiếp theo, một cái đầu ngoi lên khỏi mặt hồ. Cái đầu này nhìn giống như là đầu rắn, tròng mắt đỏ hoe, toàn thân tản ra khí thế khủng khiếp, khiến người ta lạnh cả người.
Ngay sau đó, hai cái đầu khác cũng ngoi lên. Một cái cùng loại với rắn, một cái thì nhìn giống như cá sấu.
Ba con hung thú biến dị vừa mới xuất hiện đã nhanh chóng ngoi lên bờ.
Hai con cự mãng phải dài đến hai mươi mấy mét, còn còn lại có cái đầu nhìn như cá sấu nhưng tứ chi lại vô cùng quái dị, cả người toàn là vảy cứng như đá.
“Gào!” Ba con hung thú vô cùng tức giận vì bị quấy rầy, ánh mắt đầy vẻ giận dữ. Bọn chúng nhìn chằm chằm nhóm người Vương Nguyên, miệng không ngừng phát ra những tiếng xì xì.
“Ba động vật biến dị này, hai con là rắn biến dị, một con là cá biến dị, thực lực đều ở mức Nhị nguyên cảnh. Mọi người chia làm ba tổ, mỗi tổ hai mươi người, hợp lực công kích đám hung thú đó.” Vương Nguyên không lập tức ra tay mà trực tiếp phân phó đội viên.
“Huấn luyện viên, nhưng bọn chúng là động vật biến dị Nhị nguyên cảnh.” Nhiều Nguyên khí giả biến sắc, có vài người không nhịn được nói ra.
Thực lực của bọn họ đều là Nhất nguyên cảnh, căn bản không phải đối thủ của bọn hung thú này.
“Tôi biết, nhưng chẳng lẽ sau này mọi người không gặp phải loại động vật biến dị nào có cảnh giới cao hơn mình sao? Nếu như gặp phải tình huống đó thì mọi người sẽ làm thế nào?” Vương Nguyên nói thẳng: “Tất cả động vật biến dị đều là kẻ địch, lấy yếu địch mạnh cũng chưa chắc đã không thể dành thắng lợi, hơn nữa mọi người còn chiếm ưu thế về số lượng. Muốn trở thành cường giả thì việc đầu tiên chính là có dũng khí đối mặt với người mạnh hơn mình, nếu không thì làm sao có thể tiến bộ?”
Các Nguyên khí giả nghe vậy thì cũng không nói nữa, thận trọng nhìn ba con động vật biến dị trước mặt.
Bọn họ nhanh chóng chia làm ba đội ngũ.
“Bùm!”, “Bùm!”
Những bóng người lần lượt đánh về phía ba hung thú biến dị kia.
Nhóm người Chu Hạo cũng vậy, hai mươi người bọn họ xông về phía con cá biến dị kia. Người còn chưa tới gần thì những công kích dị năng đã điên cuồng rơi trên người con cá biến dị.
Nhưng mà sau màn công kích này thì trên thân thể con cá biến dị đó hoàn toàn không có bất cứ vết thương nào.
“Lực phòng ngự của con hung thú này quá mạnh, chúng ta không có cách nào phá hủy được phòng ngự của nó.” Lý Phong nhíu mày, sắc mặt vô cùng khó coi.
Sắc mặt của những người khác cũng không khá hơn chút nào.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận