Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Quỷ Xá (Dịch)
  4. Chương 35: 【 Thôn Kỳ Vũ 】 Bà cốt

Quỷ Xá (Dịch)

  • 100 lượt xem
  • 1265 chữ
  • 2024-12-21 19:19:38

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Tôi chỉ có một câu hỏi, tại sao phải dọn dẹp một tòa nhà ma quái như vậy để cho những du khách bên ngoài như chúng tôi ở lại?”

Ninh Thu Thủy nhìn chằm chằm người phụ nữ trên giường, ánh mắt không rời.

Mi Lan cắn chặt môi, định bụng không nói lời nào, nhưng vừa nhìn thấy tấm bài vị trong tay Ninh Thu Thủy, toàn thân cô ta lại run lên bần bật!

“Đó không phải ý của chúng tôi… Chúng tôi cũng không muốn như vậy…”

Giọng Mi Lan đầy hối hận và bất lực.

“Nhưng lễ tế thần miếu sắp diễn ra rồi… Nếu chúng tôi không chuẩn bị đầy đủ…”

Cô ta chưa dứt lời, thì người đàn ông trung niên trong phòng bỗng hét lớn:

“Mi Lan!”

“Im miệng! Em muốn chết hay sao?!”

“Chuyện này mà em cũng nói ra được à? !”

Ba người giật mình bởi tiếng quát đột ngột của người đàn ông trung niên.

Họ quay đầu nhìn, thấy mắt ông ta đỏ ngầu, trạng thái tinh thần có vẻ bất ổn.

“Không thể nói… Chuyện này, không thể nói ra được!”

“Nếu để bà cốt biết… Chúng ta tiêu đời!”

Nhắc đến bà cốt, người đàn ông trung niên như đụng phải điều cấm kỵ, sợ hãi tột độ, sắp suy sụp đến nơi.

Mi Lan định kể hết mọi chuyện cho ba người Ninh Thu Thủy nghe, dường như cũng bị tiếng quát của chồng làm cho tỉnh lại. Cô ta cắn chặt môi, im lặng không nói gì nữa.

Bầu không khí trong phòng lại trở nên căng thẳng. Bạch Tiêu Tiêu, người vẫn luôn bình tĩnh đứng cạnh Ninh Thu Thủy, bất ngờ rút từ trong túi ra một con dao găm sắc bén!

Trên lưỡi dao còn khắc một cái tên – Sơn Trì.

“Tôi đã giết đủ người ở thế giới bên ngoài rồi, vì vậy… sau khi đến Huyết môn, tôi không thích giết người ở thế giới bình thường nữa.”

Giọng Bạch Tiêu Tiêu bỗng trở nên lạnh lẽo khác thường, hoàn toàn khác với vẻ lười biếng thường ngày!

Khí chất của cô toát ra vẻ đáng sợ, sát khí tràn ngập căn phòng, khiến Ninh Thu Thủy và Lưu Thừa Phong đứng cạnh cũng phải giật mình!

“Nếu không điều tra ra chân tướng, chúng ta đều sẽ chết.”

“Đã vậy, thà trước khi chết giết thêm vài người… làm vốn liếng!”

Nói xong, cô cầm dao bước từng bước về phía người đàn ông trung niên.

Người đàn ông quơ lấy một chiếc ghế đẩu bằng gỗ bên cạnh lên, định đánh trả, nhưng rõ ràng ông ta đã đánh giá thấp Bạch Tiêu Tiêu.

Bạch Tiêu Tiêu chỉ khẽ nghiêng người né tránh, ngay sau đó, lưỡi dao sắc bén trong tay cô đã kề lên cổ người đàn ông, khống chế ông ta nằm rạp xuống đất!

Cảm giác lạnh lẽo của cái chết cận kề khiến người đàn ông trung niên tỉnh táo lại.

Ông ta không dám manh động.

Ninh Thu Thủy và Lưu Thừa Phong đứng bên cạnh cũng trợn tròn mắt.

“Chết tiệt, còn có thể làm vậy được sao?”

“Trực tiếp dùng vũ lực khống chế NPC trong Huyết môn?”

“Để tôi nói cho ông biết, nhát dao này tuy tránh động mạch của ông, nhưng chỉ cần tôi khẽ động tay, ông chắc chắn sẽ chết!”

“Hiểu chưa?”

Lúc này, vẻ đẹp yêu mị pha lẫn lạnh lùng của Bạch Tiêu Tiêu bộc lộ triệt để.

Cô như một yêu tinh, cưỡi trên người người đàn ông trung niên, tạo nên một cảnh tượng vốn nên rất khiêu gợi, nhưng lưỡi dao lạnh lẽo trong tay cô lại khiến người ta không dám nảy sinh tà niệm!

Dưới sự uy hiếp của cái chết, người đàn ông trung niên run rẩy gật đầu.

Ông ta không dám cử động mạnh, bởi vì dao của Bạch Tiêu Tiêu vẫn còn kề trên cổ!

“Bây giờ, hãy trả lời câu hỏi lúc nãy của chúng tôi.”

Người đàn ông trung niên nhắm chặt mắt, do dự một lúc lâu mới nói bằng giọng khàn đặc:

“Tôi có thể nói cho các người biết sự thật, nhưng các người tuyệt đối không được nói cho ai khác.”

Bạch Tiêu Tiêu nở nụ cười xinh đẹp, gương mặt lạnh lẽo ban nãy bỗng chốc trở nên dịu dàng.

“Yên tâm, chúng tôi tuyệt đối không nói cho ai khác.”

“Tuy nhiên, chúng tôi cũng biết kha khá chuyện đấy. Nếu để chúng tôi biết ông nói dối… Ông tự biết hậu quả rồi đấy.”

Nói xong, cô rút dao về, rất ung dung lau sạch vết máu trên lưỡi dao.

Vết thương trên cổ người đàn ông không sâu, cũng không tổn thương động mạch chủ, chỉ chảy một chút máu rồi ngưng.

Ông ta thở phào nhẹ nhõm. Rõ ràng ông ta biết, nếu hôm nay không cho ba người này câu trả lời thỏa đáng, ông ta và vợ mình khó lòng sống sót.

“Chuyện này đã rất lâu rồi, chúng tôi cũng không biết rõ ràng lắm, nói đơn giản là…”

“Hàng năm, trong làng cần tổ chức lễ tế thần miếu, và vật tế… là người!”

Nghe đến vật tế là người, ba người dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng vẫn không khỏi rùng mình.

“Các người muốn tế ai?”

Sắc mặt người đàn ông trung niên khó coi.

“Tế… những người đã chết cách đây trăm năm.”

“Tại sao phải tế bọn họ?”

“Tôi cũng không biết… Từ trước đến nay đều là bà cốt lo liệu chuyện này, chúng tôi… Chúng tôi chỉ phụ trách cung cấp vật tế theo lời bà ấy, còn lại không quan tâm đến…”

Nghe đến đây, Ninh Thu Thủy bỗng hỏi một câu rất kỳ quái:

“Tại sao trong làng lại nghèo như vậy?”

Nghe đến câu hỏi này, người đàn ông trung niên rõ ràng rơi vào trầm mặc. Một lúc lâu sau, ông ta mới lên tiếng:

“Hàng năm, mỗi gia đình trong làng đều phải bán đi phần lớn lương thực và thịt, để đổi lấy tiền xây dựng miếu Sơn Thần và miếu Thổ Địa, như vậy năm sau mới được mưa thuận gió hòa…”

Nghe vậy, Ninh Thu Thủy bỗng nở nụ cười.

“Tất cả những điều này cũng đều do bà cốt an bài?”

Người đàn ông trung niên gật đầu.

“Đúng vậy, Kỳ Vũ Thôn nhờ có bà cốt, mọi người mới có thể sống yên ổn. Đây là chuyện vì lợi ích chung, chúng tôi không có lý do gì để từ chối. Tuy nghèo, nhưng ít nhất… Mọi người đều có thể sống yên ổn.”

Ninh Thu Thủy suy nghĩ một lát, rồi giơ một ngón tay lên:

“Hỏi ông một câu cuối cùng, hỏi xong chúng tôi sẽ đi.”

Người đàn ông trung niên:

“Được… Được.”

Ninh Thu Thủy nói:

“Gia đình Nghiêm Tú năm xưa… rốt cuộc chết như thế nào?”

Vừa dứt lời, chưa kịp để người đàn ông trung niên trả lời, bên ngoài bỗng vang lên giọng nói già nua, lạnh lẽo xa lạ:

“Trăm năm trước, gia đình Nghiêm Tú trong nạn đói hoành hành, không những tích trữ lương thực, còn giết hại dân làng đến vay mượn, thậm chí còn ăn thịt bọn họ… Nhà đó ngày thường ỷ thế miếu Yên Vũ chèn ép dân lành, vơ vét của cải, đến lúc sinh mạng người dân như ngàn cân treo sợi tóc, hắn ta lại gây ra bao nhiêu oán hận, khiến dân làng chịu cảnh lầm than, chết đói khắp nơi. May mà tổ tiên nhà tôi, Nguyễn Khai Hoàng, đã đứng lên, dẫn dắt dân làng xông vào nhà Nghiêm Tú, mới chấm dứt được tội ác tày trời của hắn ta!”

Giọng nói vừa dứt, năm người trong phòng đồng loạt căng thẳng!

Đặc biệt là vợ chồng người đàn ông trung niên, toàn thân run như cầy sấy, mặt mày tái mét, không còn chút máu…

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top