Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Quyền Môn Hôn Sủng (Dịch)
  4. Chương 110: Chẳng qua tùy cơ ứng biến thôi mà

Quyền Môn Hôn Sủng (Dịch)

  • 381 lượt xem
  • 1337 chữ
  • 2020-11-13 15:51:34

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trịnh Tử Kỳ chẳng chờ Lâm Thiển phản ứng đã cười thong dong ưu nhã, giọng nói uyển chuyển: Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới, Lâm Thiển, ba mẹ nuôi với bà nội đang nhớ cô, cô liền đến rồi.”

 

Lâm Thiển không nhìn lầm tia xấu hổ thoáng qua trên mặt ba chồng, và biểu cảm khốn quẫn khi nói xấu sau lưng người khác lại bị phát hiện của mẹ chồng.

 

Rốt cuộc họ nhớ mình hay của mình thì phải bàn lại đã.

 

Bà nội vẫy tay: “Tiểu Thiển đến rồi hả, bà nội đang nhớ cháu. Lại đây lại đây, ngồi cạnh bà nội nhanh nào.”

 

Lâm Thiển đôi giày vào nhà, vừa định đặt trái cây nặng trĩu xuống thì thấy hai hộp tổ yến và đông trùng hạ thảo đặt ở tủ. Hai túi trái cây chưa tới 200 tệ không đáng nhắc tới so với những thực phẩm bổ dưỡng đắt tiền kia.

 

Nhà họ Cố chẳng thiếu gì, đặc biệt là trái cây đắt tiền. Lúc đó cô thấy trái cây tươi mọng nên mua mà thôi, giờ ngẫm lại, nhà họ Cố vốn chẳng hiếm lạ gì mấy thứ này.

 

Lâm Thiển nhếch môi, bày ra nụ cười rạng rỡ: “Bà nội đợi cháu một lát, cháu có mua trái cây, ngọt lắm, cháu đi rửa cái đã.”

 

Trịnh Tử Kỳ bị làm lơ thì hơi lúng túng, rồi từ từ ngồi xuống.

 

Lâm Thiển cắt cam, rửa anh đào, đặt vào đĩa trái cây rồi bưng ra. Cô cố ý hỏi: “Sao con tới mọi người lại không nói chuyện nữa?”

 

Cố Nguyên vội vàng đứng lên, định chạy lấy người: “Tử Kỳ, con ngồi chơi, ba không ngồi lâu được, đi vòng vòng cái đã.”

 

“Ba nuôi cần con đỡ không?”

 

“Khỏi đi” Động tác của Cố Nguyên bây giờ còn nhanh hơn hồi đó, thoạt nhìn chân cẳng cũng không có gì đáng ngại. Ông chắp tay sau lưng, đi từ từ vào phòng sách.

 

Phòng khách chỉ còn lại bốn người phụ nữ, ba thế hệ, già trung niên trẻ nhỏ.

 

Lâm Thiển đặt đĩa trái cây xuống bàn, nhiệt tình đãi khách bằng giọng chủ, “Trịnh tiểu thư, ăn trái cây đi”

 

Trịnh Tử Kỳ: “Cám ơn, tôi tự mình lấy”

 

Lâm Thiển: “Mấy người đi công tác về rồi à? Cố Thành Kiêu thật là, về cùng không nói với tôi tiếng nào?

 

Trịnh Tử Kỳ: “Anh ấy vẫn chưa về, tối về trước thôi.”

 

Lâm Thiển sửng sốt, tâm trạng nhất thời khẩn trương, buột miệng hỏi: “Vì sao anh ấy chưa về?”

 

Diệp Thiến Như bất mãn: “Thành Kiều đi công tác đều được bảo mật, con đừng hỏi, hỏi cũng vô dụng”

 

Lâm Thiển thấy rõ ràng nụ cười đắc ý trên mặt Trịnh Tử Kỳ. Cô ta đang khoe khoang, khoe khoang ả biết nhiều hơn mình.

 

Nói chuyện không hợp nên Lâm Thiển không thèm nói thêm nữa. Cô trò chuyện mấy câu với bà nội, hỏi thăm sức khỏe bà, rồi không nhiều lời, ngồi một lúc thì xin về để ôn bài.

 

Không ngờ, cô vừa mới ra tới đường mòn trước nhà họ Cố, chuẩn bị ra đường lớn bắt xe thì Trịnh Tử Kỳ lái xe dừng lại bên cạnh cô, còn cố ý bấm còi.

 

“Lên xe đi, tôi đưa cô đi” Trịnh Tử Kỳ hạ cửa sổ xe xuống, cười nói rất hảo tâm.

 

Lâm Thiển dứt khoát từ chối, “Thôi, không thuận đường, cám ơn.”

 

“Chẳng lẽ cố không muốn biết tin về Thành Kiểu á?”

 

Đôi mắt linh động của Lâm Thiển lập tức sáng bừng, “Nhưng... Chẳng phải nói bảo mật sao?”

 

Trịnh Tử Kỳ cười thản nhiên, “Chuyện cá nhân không liên quan đến công việc thì có sao. Với lại, không lẽ cô sẽ rêu rao ra ngoài à?”

 

Lâm Thiển lắc đầu.

 

 

 

“Thế lên xe nhanh đi, bên ngoài lạnh đấy”

 

Lâm Thiển vội vàng mở cửa ghế phụ, lên xe, đôi mắt chờ mong nhận cổ ta.

 

Trịnh Tử Kỳ thật sự rất đẹp, ngay cả cô còn bị vẻ ngoài và bên trong của cô ta hấp dẫn.

 

Hơn nữa, lúc cô ta chuyên tâm lái xe, sự trấn tĩnh trong đôi mắt rất giống Cố Thành Kiêu.

 

Cô ta và Cố Thành Kiêu, có nhiều điểm rất giống nhau.

 

Lâm Thiển cảm khái điều mình vừa phát hiện. Do hồi trước cô biết chuyện Trịnh Tử Kỳ trở thành nữ binh vì muốn theo đuổi Cố Thành Kiêu mà trong lòng càng thêm kính nể cô ta.

 

“Khi nào Cố Thành Kiêu vế?”

 

Trịnh Tử Kỳ lắc đầu, “Tôi không rõ lắm, tôi chỉ biết đến việc mà tôi có tham gia thôi.”

 

“Vậy cô...” Lâm Thiển hơi do dự, “Có thể nói với tôi không?”

 

“Chuyện không liên quan đến công việc có gì mà không được chứ?”

 

Lâm Thiển cười cười, ngay thời khắc này, cô cảm thấy trước đây mình quả là tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi. Người ta là quân nhân, vì hành động và thái độ đối xử của mình với người ta trước đây mà cô cảm thấy có lỗi.

 

“Thế tôi kể cho cô nghe chuyện cá nhân lúc chúng tôi đi công tác được không?” Thấy vẻ mặt mong chờ của cô, Trịnh Tử Kỳ càng hăng hái, “Nghe nói vào Tết Nguyên Tiêu, suýt nữa cô đã phá hỏng kế hoạch của chúng tôi?”

 

“Ha ha, đúng vậy, ảnh hưởng lớn không?”

 

“Chỉ cần không bại lộ thì không phải chuyện lớn”

 

Lâm Thiển thở dài nhẹ nhõm, “Vậy là được rồi.”

 

“Nếu cô gặp anh ấy, chắc chắn cũng nhìn thấy tôi. Lúc đó tôi đang ở cùng anh ấy”

 

“...” Nụ cười trên mặt Lâm Thiển cứng đờ, được cho viên kẹo nhưng chưa kịp nếm mùi vị thì bị người ta tát cho một cái thật mạnh.

 

“Tôi lấy thân phận là bạn gái của anh ấy đấy, cô nghĩ sao? Có ấn tượng không?”

 

Đương! Nhiên! Có! Lâm Thiển đờ người nhìn chằm chằm sườn mặt cô ta, cười không nổi.

 

“Mặc dù công việc của chúng tôi luôn nguy hiểm, nhưng cũng may có thể luôn yểm trợ cho nhau. Nhưng giờ tôi đã thôi nhiệm vụ, chỉ còn lại một mình anh ấy tác chiến, tôi rất lo lắng, tôi...”

 

“Khoan đã!” Lâm Thiển không hiểu cô ta đang nói gì, cũng không muốn nghe nữa, trực tiếp ngắt lời, “Cô nói, cổ là cô gái ôm hôn anh ấy ở hội đèn lồng?”

 

Trịnh Tử Kỳ toét miệng cười, còn bày ra vẻ giải thích an ủi, “Đó chẳng qua tùy cơ ứng biến mà thôi. Với thân phận của chúng tôi, điều đó khó tránh lắm”

 

- - “Có thể ngồi một lúc, uống chút rượu, sau đó hai người về khách sạn, chúng tôi về muộn một lát”

 

- - “Đi đâu mà không thể dẫn chúng em theo? Hừ, Hắc Gia anh muốn tự mình hoàn lạc cũng đừng dạy hư Nemo của em đó.”

 

- - “Ôi chao, tối mà không dẫn người anh em Nemo ra ngoài hít thở không khí thì chắc cậu ta sẽ bị cố ép khổ mất”

 

- - “Nào có...”

 

Đoạn đối thoại lúc đó bất ngờ nhảy vào đầu Lâm Thiển, còn cả hình ảnh Cố Thành Kiêu ôm hôn cô ta bá đạo dưới ánh đèn. Cô cảm thấy da đầu tể dại, tim đập rất nhanh.

 

“Thật ra, Thành Kiêu là người không muốn bị gia đình sắp đặt. Người nhà càng có ý sắp đặt, anh càng chống đối. Tôi lớn lên bên anh ấy từ nhỏ, chúng tôi rất hiểu nhau, cho nên tôi biết hành động kết hôn chớp nhoáng đó, thật ra chỉ để tuyên chiến với người nhà thôi.”

 

Trịnh Tử Kỳ giống như vô tâm nói, giọng điệu rất nhẹ nhàng, chẳng có chút bi thương suy sụp lúc bị Cố Thành Kiêu lạnh lùng từ chối bằng lời lẽ nghiêm khắc, cũng không có sự bất mãn và nhục nhã khi Lâm Thiển cố tình khoe ân ái.

 

“Tôi không ngại anh ấy rẽ ngang đi đường vòng bao nhiêu, đi nhiều mới biết rõ con đường chính đạo của mình đang ở đâu. Cho nên, dù anh ấy đi vòng nơi nào, tôi cũng sẽ ở bên cạnh, chờ đợi, chờ đến khi anh ấy trở về con đường chính đạo”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top