Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Quyền Môn Hôn Sủng (Dịch)
  4. Chương 14: Phản bội dồn dập

Quyền Môn Hôn Sủng (Dịch)

  • 421 lượt xem
  • 1384 chữ
  • 2020-11-13 11:57:17

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Không có ba mẹ nào không tin con mình, Nam m càng khóc oan ức thì ba mẹ cô ta càng tức giận, “Chủ nhiệm Dương, tôi nể mặt cô mới đồng ý ngồi xuống nói chuyện, bây giờ xem ra không báo cảnh sát không được rồi.”

 

“Báo cảnh sát đi, báo cảnh sát đi, tôi đã muốn báo cảnh sát từ lâu rồi. Mặt con gái chúng tôi bị thương như thế này, không phải Lâm Thiển đánh, chẳng lẽ nó tự đánh mình à? Tôi không chấp nhận uất ức, thiệt thòi này, báo cảnh sát đi!”

 

Ba mẹ Nam m nói báo cảnh sát, phụ huynh của mấy sinh viên khác đều nhao nhao tán thành.

 

Nếu như clip của Lâm Thiển là thật, vậy Nam Ấm chính là chủ mưu, những sinh viên khác là đồng lõa, không ai muốn tiếp nhận bằng chứng chính xác mà Lâm Thiển cung cấp, cũng như không ai muốn tin con mình đã gây sự đánh nhau.

 

Có một gia đình không phải người nhà tới mà là luật sư. Luật sư đeo kính gọng đen, vô cùng nghiêm túc, ông ta bước lên nói: “Căn cứ theo điều 234 của Bộ Luật hình sự, tội cố ý gây thương tích cho người khác sẽ bị tạm giam dưới ba năm hoặc tù treo”

 

“Đúng đó, hạng người này phải cho đi tù mấy năm để nhà nước dạy dỗ!”

 

“Chuyện ồn ào thế này mà người nhà cô ta cũng mặc kệ. Tôi thấy gia đình cô ta không muốn truy cứu trách nhiệm thôi!”

 

Ban giám hiệu nhà trường và chủ nhiệm lớp thấy không thể khuyên can nổi, cô chủ nhiệm bàn thành khẩn khuyên Lâm Thiển, “Lâm Thiển à, bình thường em quậy phá gây sự không sao, nhưng chuyện này liên quan đến tương lai của em, không phải chuyện đùa đâu. Hay là em gọi ba mẹ em tới đi”

 

Lâm Thiển: “Cô chủ nhiệm à, em thật sự không hề nói dối, em không cha không mẹ, chẳng ai trông nom cả”

 

Chủ nhiệm lớp đã biết rõ nhưng nghe xong vẫn đau lòng cho cổ. Nếu không giải quyết dứt điểm chuyện này, bà cũng không tiện giải thích với ban giám hiệu, “Vậy rốt cuộc em có người lớn nào khác không? Phải gọi người nhà em đến giải quyết.”

 

Lâm Thiển hiên ngang nói: “Báo cảnh sát thì báo cảnh sát đi, em không sợ, clip này do chính em quay, rõ ràng em không động tay động chân. Ban ngày ban mặt sáng sủa, em không tin chú cảnh sát không trả nổi trong sạch cho em.

 

Lâm Thiển làm Nam m và những sinh viên khác đều sợ hãi.

 

Trong lúc hai bên giằng co căng thẳng thì bên ngoài có người hớt ha hớt hải chạy vào phòng giám hiệu, còn cho bọn họ xem một đoạn clip.

 

Chủ nhiệm của Lâm Thiển cũng nhìn thấy, đó là đoạn video hấp dẫn với tiêu đề “Rốt cuộc khi nào bạo lực học đường mới dừng lại? Hãy xem nữ sinh anh dũng đánh trả” đứng đầu danh sách hot search chỉ trong thời gian ngắn.

 

Đoạn video này được người qua đường bắt gặp quay phim lại, sau đó tải lên mạng. Đoạn phim chỉ có hình chữ không có tiếng, kết hợp với clip chỉ có tiếng mà không có hình của Lâm Thiển thì sự thật đã được vạch trần.

 

Ban giám hiệu nhà trường nhìn nhau gật đầu.

 

Cô chủ nhiệm ra mặt, cầm điện thoại của Lâm Thiển tới, mở hai đoạn video cùng một lúc trước mặt mọi người.

 

Mấy phụ huynh nhìn nhau, hóa ra bọn họ đều bị Nam m lừa gạt cả nửa ngày.

 

Nam m hít sâu một hơi, “Chuyện này chuyện này chuyện này...” Hồi lâu vẫn không nói được một câu đầy đủ.

 

Ba mẹ Nam m trừng mắt, xấu hổ đến nỗi mặt đỏ rần, giận dữ tột cùng.

 

Có mấy vị phụ huynh bắt đầu thì thầm chất vấn con mình. Những sinh viên đó vừa mở miệng thì những đứa khác cũng nhao nhao lên tiếng, nhằm rũ sạch quan hệ.

 

“Con không biết, là Uông Dương bảo con đi.”

 

“Con cũng không biết, con cũng nghe theo Uông Dương”

 

“Con lại càng không biết gì, cũng không biết Lâm Thiển”

 

 

 

Bọn họ đều nhắc tới Uông Dương. Trùng hợp thay Uông Dương chính là độc định của Công Hải Thành - tỷ phú giàu nhất ở thành phố B. Trùng hợp hơn nữa chính là Uông Dương hiện đang nằm viện, người đến trường nói chuyện là luật sư của nhà họ Uông.

 

Lần này Lâm Thiển đắc ý, “Xem đi xem đi, thấy chưa hả? Là chín đứa bọn nó đánh hội đồng em, đánh hội đồng em đó!”

 

Cô vỗ đùi, vô cùng oán giận nói, “Chín đứa đánh hội đồng mà em không được đánh lại à? Sao em có thể đứng yên để bọn nó đánh chứ, em đâu có ngu, đương nhiên em phải tự vệ rồi”

 

“Này, ông là luật sư phải không, pháp luật có quy định tự vệ hợp lý là vô tội không?”

 

Luật sư bình tĩnh, thật ra sự việc đảo ngược thế này không ngoài ý muốn của ông. Nhiệm vụ của ông ta là thu dọn tàn cuộc cho cậu chủ nhỏ. Mấy năm qua, ông ta đã thu dọn vô số tàn cuộc, đã không còn thấy lạ.

 

“Vô tội hay không phải đợi quan tòa phán xử, không phải luật sư?”

 

Lâm Thiển lườm ống ta, chẳng buồn nói chuyện với loại đạo đức giả áo mũ chỉnh tế này, thay vào đó mà nhìn sang ba mẹ Nam m, chất vấn: “Cô chú à, hai người dạy dỗ con gái thế nào vậy? Có muốn nhà nước dạy dỗ thay hai người không?”

 

Mẹ Nam m vẫn cố chấp, thấp giọng văn hỏi: “Vậy mặt nó là cô đánh à?”

 

“Thật sự không phải cháu đánh” Lâm Thiển suy nghĩ kĩ càng, nói đầu vào đấy, “Cậu ấy bị thương ở má phải, cháu không thuận tay trái, tay phải mà đánh thì trúng má trái mới đúng. Hơn nữa, con đường đó là đường về nhà cháu, cháu muốn chặn đường, không phải nên chặn đường về nhà của cậu ấy sao?”

 

Ba mẹ Nam m không phản bác được câu nào.

 

“Về phần vì sao mặt cậu ấy bị thương thì chỉ có thể hỏi cậu ấy. Nếu cháu đánh cậu ấy, mặt cậu ấy chắc chắn không chỉ có ba vết cào đơn giản như vậy!”

 

Có phụ huynh nghi ngờ, hỏi: “Chín người đánh một người, tính luôn Nam m nữa là mười, ba đứa nhập viện, còn cô lại không bị thương gì?

 

“Cô à, cô sai rồi, cháu cũng bị đánh sưng mặt đấy...” Lâm Thiển vén tóc mái lên, “Các cô chú nhìn đi, thương thế của cháu rất rõ ràng. Còn vì sao mà con của cô chú bị thương nặng hơn cháu thì, haha đó là do không có bản lĩnh”

 

Các phụ huynh có mặt ở đây không còn vênh váo đắc ý như trước nữa, mà yên lặng hỏi con cháu minh.

 

“Còn muốn báo cảnh sát nữa không có chú và ngài luật sư?”

 

Đám người im lặng.

 

Trước đó là một đấu chín, cổ thắng dễ như trở bàn tay. Bây giờ là một đấu với một đám, cô vẫn thắng dễ dàng.

 

Lâm Thiển dương dương tự đắc cau mày nhìn chủ nhiệm lớp. Cô chủ nhiệm trừng cố, nhỏ giọng giáo huấn: “Nghiêm túc chút đi!”

 

Nhưng Lâm Thiển thấy rõ cô chủ nhiệm hơi nhếch môi cười, cô nghe lời gật đầu, “Được rồi được rồi.”

 

Sợ bóng sợ gió một trận xong, Lâm Thiển cũng không muốn truy cứu thêm vì sợ phiền phức. Cãi lộn đánh nhau thôi mà, cố đầu rảnh quan tâm nhiều chuyện như thế.

 

Có điều, mặc dù Lâm Thiển không quan tâm chuyện sau đó, nhưng các phụ huynh lại không dễ dàng tha thứ cho Nam m, mà nhà trường cũng sẽ xử phạt cô ta.

 

Lúc ra khỏi văn phòng, Lâm Thiển đi rất nghênh ngang. Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, cô thật sự muốn cảm ơn ai đó đứng xem đã tốt bụng quay lại clip đánh nhau.

 

Nãy giờ Lâm Du chờ ở ngoài phấn khởi vô cùng, “Ha ha ha ha, Lâm Thiển à, vừa rồi em đẹp trai ngây người luôn”

 

Lâm Thiển khoanh tay, bắt chéo chân, hếch cằm, ngạo mạn tùy tiện hỏi: “Gọi em là gì?”

 

“Cậu Thiển. Em oai quá!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top