Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Ranh Giới Hoàng Hôn (Dịch)
  4. Chương 27: Mượn cành liễu

Ranh Giới Hoàng Hôn (Dịch)

  • 115 lượt xem
  • 1159 chữ
  • 2024-05-02 19:27:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Cây liễu? Nhận mẹ nuôi?"

Trong đầu Hồ Ma bị những lời kỳ quái này của Nhị gia làm cho kinh sợ.

Nhưng bây giờ là ở trong rừng, hắn có cảm giác lông tơ toàn thân dựng đứng, mặc dù hắn đi tới thế giới này không lâu, cũng đã đi theo bà bà thấy qua nhiều hiện tượng thần bí quỷ dị, nhưng cùng so sánh, thì những thứ Nhị gia nói như trò trẻ con, bởi vậy hắn cũng không nhiều lời, chỉ xuất ra bản sự được luyện được khi ở bên cạnh bà bà. Đó là không hỏi, không nghe ngóng, để cho mình làm cái gì thì mình làm cái đó.

Cung cung kính kính quỳ xuống, hướng cây liễu lớn này dập đầu ba cái.

Nhị gia nói: "Dập đầu nhiều một chút, thần ba quỷ bốn, ngươi dập đầu ba cái mặc dù là chuyện tốt, nhưng mẹ nuôi ngươi sợ là không chịu đựng nổi."

Hồ Ma đành phải dập đầu thêm một cái, mơ hồ cảm thấy cây này tựa hồ run lên nhè nhẹ.

"Được rồi."

Nhị gia gọi Hồ Ma, để hắn tạm thời đừng đứng dậy, mà ngồi xổm ở bên cạnh cây liễu, bàn tay vuốt ve thân cây, thầm thầm thì thì nói: "Đây là Hồ Ma, cháu trai của Hồ Bạch thị không may gặp nạn, hôm nay đến nhận mẹ nuôi cầu được phù hộ, không tham kim, không tham ngân, chỉ cầu mượn mẹ nuôi một cành liễu ba tấc để châm lửa, để đáp lại phần nhân tình này, ngày sau thân thể của tiểu Hồ Ma mạnh khỏe, lại đến đây hiếu kính mẹ nuôi ngươi..."

Trong bóng đêm, Hồ Ma trộm nhìn.

Nhị gia nói xong những lời này, yên lặng chờ mấy hơi thở, hình như có âm phong thổi tới, cành liễu chậm rãi vung vẩy mấy lần.

Mơ hồ có cảm giác không quá tình nguyện.

Nhưng Nhị gia lại cười ngẩng đầu lên, nắm một nhánh cây bị gió thổi làm cho lay động đánh tới trên đầu của Hồ Ma, lão đưa tay nhẹ nhàng bẻ một cái, liền làm cho cành liễu gãy xuống, cười hì hì cùng Hồ Ma nói: "Cám ơn mẹ nuôi, đi."

Hồ Ma cảm thấy trong cử chỉ cổ quái này lộ ra một chút thần bí.

Đi xa, hắn mới nhỏ giọng nói với Nhị gia: "Nhận mẹ nuôi này, chính là vì mượn cành liễu này sao?"

"Đương nhiên."

Nhị gia nói: "Nếu không ngươi là cháu trai của Tẩu quỷ bà bà, cần gì phải gọi một cây liễu quỷ quái là mẹ nuôi?"

"Gọi nó một tiếng mẹ nuôi, là vì để nó thật sự vui vẻ đáp ứng, đem cành liễu đưa cho ta."

"..."

Hồ Ma gật đầu, lại nhỏ giọng nói: "Nhưng nếu như nó không đáp ứng thì sao?"

"Không đáp ứng cũng phải làm cho nó đáp ứng."

Nhị gia trừng mắt nhìn, nói: "Ngươi cũng đã dập đầu rồi, mà nó không giao đồ ra, đây không phải là không cho nhân chứng là Nhị gia ta mặt mũi hay sao?"

"Nhưng hình như ngài để ta dập đầu trước, cũng không có hỏi người ta có đáp ứng hay không..."

Trong lòng Hồ Ma lặng yên khinh bỉ, đương nhiên đáp ứng là chuyện tốt, lời này đương nhiên hắn cũng không nói ra.

Có vẻ như việc này cũng chỉ có Nhị gia tài giỏi, đổi lại là bà bà có lẽ là làm không được.

Nhị gia mang theo Hồ Ma trở lại nhà bên trong sườn núi, lần này đi tương đối chậm, Hồ Ma cũng ý thức được Nhị gia cùng bà bà khác biệt.

Lúc ở cùng bà bà, chung quanh luôn cảm thấy có cái gì sột sột soạt soạt, còn có mấy thứ đồ vật quái đản, tựa hồ ngay cả bà bà cũng chỉ có thể theo chân chúng nó trò chuyện, thậm chí đưa chút lễ vật, nhưng đi theo Nhị gia, lại không có loại hiện tượng này xuất hiện.

Ngẫu nhiên phía sau cây có một số ánh mắt rình mò, nhưng cũng cách rất xa, phảng phất như sợ cái gì.

Đi theo Nhị gia, thế mà so với đi theo bà bà lại an toàn hơn rất nhiều?

Nhưng Nhị gia lại thừa nhận bản sự của mình không bằng bà bà, chênh lệch trong này là sao đây?

Trở lại trong viện, phòng ngủ ở hai bên đông tây đều có từng cái đầu nhô ra ngoài nhìn xem.

Nhị gia gào thét bọn hắn: "Đều đi ngủ hết đi, đừng có nhìn loạn!"

"Nhị gia, chỉ mới đến ngày đầu mà Hồ Ma đã được đốt lò rồi sao?"

Các thiếu niên rõ ràng là sợ Nhị gia, nhưng cũng không phải hoàn toàn sợ, bị lão mắng, những vẫn có người lớn mật hỏi: "Hắn không cần học kỹ năng sao?"

"Không phục sao?"

Nhị gia răn dạy: "Quay trở lại thôn tìm cha ngươi lấy Thanh Thái Tuế đi!"

Lão quát lui những thiếu niên hiếu kỳ kia, sau đó mới mang theo Hồ Ma, tiến vào nhà chính, chỉ thấy trong này bố trí đơn giản, chỉ có một cái bàn cũ nát, hai cái ghế bành hai bên tay cầm đã bị mài mòn, một trong số đó còn bị gãy một chân.

Bên tay trái là một cái hố đất, bên tường có một cái bếp bằng đá, lúc này lửa đã tắt, phía trên vứt nồi sắt lung tung, tựa hồ còn không có rửa qua.

Nhị gia để Hồ Ma chờ ở bên cạnh, lão lấy dao đánh lửa, đem ngọn đèn cùng đống lửa trong phòng đốt lên.

Phía trên đặt một cái ấm sắt đen nhánh, đổ nước vào bên trong, ném vào một ít vật liệu như hạch đào, táo đỏ...

Lúc này mới xoay người qua, lấy ra một cuốn sách đóng chỉ rách rưới, lật đến một tờ, tựa hồ đang nghiêm túc xác định gì đó.

Sau đó ngồi xổm ở trước đống lửa, nói với Hồ Ma: "Bà bà nói ngươi bị mất trí nhớ, hiện tại Nhị gia ta cũng không biết ngươi quên bao nhiêu, nhưng đoạn thời gian trước, ngươi bị tà ma để mắt tới, còn hại ngươi không nhẹ, hiện tại ngươi cũng thường xuyên gặp tà ma, đúng không?"

Hồ Ma liền vội vàng gật đầu: "Đúng, thỉnh thoảng liền cảm giác có thứ gì đang nhìn mình, toàn thân cảm thấy khó chịu."

"Nhưng khi đi theo bên cạnh Nhị gia thì không cảm thấy vậy nữa."

"..."

"Đó là bởi vì lò của Nhị gia ta còn vượng, nhưng Nhị gia ta không thể luôn luôn trông coi ngươi, bà bà cũng không thể."

Nhị gia nói: "Cho nên, ta định cũng đốt lò cho ngươi, như vậy dù không có ai che chở, ngươi cũng không sợ những thứ kia."

Lão vừa nói, vừa ở bên cạnh lấy tẩu thuốc, dùng lửa ở lô hỏa bên cạnh để châm thuốc, sau đó hít mạnh một hơi, ánh sáng đỏ thỉnh thoảng chiếu sáng mặt của lão.

Bóng đêm đã buông xuống, gió lạnh thổi đến, làm cho lời nói của lão có thêm mấy phần thần bí cùng nghiêm túc.


 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top