Cơm nước xong không có trò chơi giải trí gì, ba người ngồi xếp bằng trên sàn phòng khách đánh địa chủ.
La Suy Tử ngậm điếu thuốc trong miệng, phả ra một hơi rồi cầm điếu thuốc búng hai cái vào gạt tàn, ném ba số sáu trong tay xuống rồi nhìn về phía Cam Điềm “Chị Đại khoảng 10 ngày nữa là sang năm mới rồi, chị xem chúng ta có nên đổi một chỗ ở tốt hơn không?”.
Hiện tại bọn họ đang thuê phòng này, ngoại trừ một ít đồ dùng cũ kỹ thường ngày thì không còn gì nữa.
Quả thực Cam Điềm cũng không thích căn phòng tồi tàn này, rút ra ba lá số tám đặt xuống “Đổi”, dù gì hiện tại cũng có tiền.
Tiểu bát nhìn về lá bài Cam Điềm quăng xuống mà lắc đầu, La Suy Tử cười ha ha thả xuống ba số 10, trong tay còn giữ một lá bài nhìn về phía Cam Điềm “Có muốn không?”.
Trong tay Cam Điềm cũng chỉ còn một lá bài “Tại sao phải lấy?”
Cô nghiêng đầu hơi rũ mi nhìn chằm chằm La Suy Tử “Không muốn.”
Nói xong cô đảo mắt lén liếc Tiểu bát rồi hắng giọng một cái, vẻ mặt Tiểu bát trước giờ luôn ngốc nghếch dễ thương, cũng không biết cậu ta có hiểu ý của Cam Điềm không, im lặng thả ba lá bài quy trong tay xuống.
La Suy Tử đang đắc ý thì nhìn thấy Tiểu bát đè bài của mình, tâm trạng vui vẻ lập tức biến mất.
Nhìn trong tay mình còn dư lại một lá bài số ba cuối cùng, máu nóng mạnh mẽ vọt lên đỉnh đầu của cậu ấy “Không được, bát muội dễ thương như vậy cậu ấy phải nhịn xuống.”
Tuy nhiên kết quả vẫn thua nên cậu ấy không thể nhịn được, ném thuốc lá vào gạt tàn rồi đè Tiểu bát xuống đánh cậu ta một trận no đòn “Em gái a, Cậu nhớ được ai là địa chủ sao?”.
Đánh bài xong, trong ba người thì Cam Điềm là người mệt nhất nên trước tiên cô đi vào nhà vệ sinh tắm rửa, tắm rửa xong thì cô đi vào phòng lên giường nằm chuẩn bị ngủ.
La Suy Tử và Tiểu bát tự nhiên trải chăn nệm dưới đất trong phòng khách ngủ, hiệu quả cách âm của cánh cửa gỗ rất kém nên cô nằm bên trong vẫn nghe tiếng nói chuyện của La Suy Tử và Tiểu bát bên ngoài.
Tiểu bát và La Suy Tử đang thảo luận nên đổi phòng như thế nào, nhất định phải đầy đủ vật dụng trong nhà, có mạng internet và tivi, điều hòa, tủ lạnh, máy giặt quần áo lò sưởi, máy nước nóng thiếu một thứ cũng không được.
Tốt nhất là có thêm máy chạy bộ, vậy thì càng hoàn hảo.
Yêu cầu của Tiểu bát rất đơn giản “Tôi muốn phòng bếp tốt một chút.”
La Suy Tử vỗ vỗ vai cậu ấy “Hiện tại tôi có tiền nên đều đồng ý với cậu.”
Cam Điềm ở trong phòng nghe anh một câu tôi một câu, nhắc đến tiền thì cô nhớ tới một việc, cô đứng dậy thò tay vào chiếc áo lông màu đen bên cạnh lấy ra một tấm danh thiếp màu đen, cầm trong tay lật trái phải xem thông tin, nhẩm lại tên Hứa Trí.
Cô nhớ rõ tên của người này nhưng nhất thời không nhớ được số điện thoại nên cô đành phải giữ lại danh thiếp, làm cố vấn giám định bảo vật cho tư nhân, cầm tiền của người ta đương nhiên Cam Điềm rất vui lòng.
Bởi vì trình độ của cô khá vững nên không cần gấp gáp, cũng không phải không thể làm cho Hứa Trí.
Trong lòng cô nghĩ trước tiên nên dọn nhà cho tốt đã, đợi yên ổn qua năm mới, lúc đó cho Hứa Trí một câu trả lời chắc chắn cũng không muộn.
Đêm đã khuya, cửa sổ kéo rèm nên trong phòng tối âm không thấy một tia sáng, tiếng chăn đệm ma sát với thân thể được truyền đến từ chiếc giường rộng lớn trong đêm tối, Phong Cảnh Hàng đang nằm thẳng mở mắt không ngủ được.
Chỉ cần anh vừa nhắm mắt thì trước mặt lập tức hiện lên hình ảnh trên cầu vượt vào lúc chiều tối. Nam sinh anh tuấn cao lớn cõng Cam Điềm Điềm. Cam Điềm Điềm cười ngọt ngào cúi xuống nói nhỏ bên tai nam sinh.
Trong lòng buồn bực nên không thể ngủ được, vậy nên anh mò tay xuống lấy điều khiển từ xa để mở đèn.
Anh vén chăn lên rồi đi xuống giường cầm chiếc điện thoại di động ở một bên gọi cho Lý Hưng Kỳ.
Khi đầu bên kia bắt máy thì anh lập tức nói “Gửi tất cả tài liệu liên quan đến Cam Điềm Điềm qua hộp thư cá nhân cho tôi.”
Người ở đầu dây bên kia còn đang mơ mơ màng màng “Ngay bây giờ sao?’’.
“Ngay bây giờ.” Phong Cảnh Hàng không nói những lời thừa thãi, nói xong câu đó thì lập tức cúp điện thoại.
Trong lần thử vai nữ chính trước đó của Quỳnh Phương truyện, phía nhà đầu tư lén chọn lượng người có thể chất đặc biệt là Cam Điềm Điềm để làm thí nghiệm, tất cả thông tin của Cam Điềm Điềm đều trong tay của Tống Tử Ngưng vậy nên chuyện này rất dễ dàng.
Khi Phong Cảnh Hàng cầm điện thoại di động đến phòng làm việc mở máy tính lên thì Lý Hưng Kỳ đã gửi toàn bộ thông tin cá nhân của Cam Điềm Điềm đến hòm thư cá nhân của anh.
Anh để điện thoại di động ở bên cạnh rồi điều khiển con chuột tải xuống tất cả tài liệu về máy tính.
Bắt đầu xem từ trang thứ nhất ngày tháng năm sinh, quốc tịch Trung Quốc, là đoàn viên cơ bản nhất. Trong tài liệu còn có rất nhiều ảnh chụp của cô ấy trước khi thí nghiệm, góc độ nào cũng có. Lúc đầu ngoại hình của cô ấy không xấu nhưng sau khi trải qua thí nghiệm đưa hóa chất vào thì quả thật là một phiên bản hoàn mỹ hơn so với trước kia, không gì sánh được. Ba tuổi lên nhà trẻ, sáu tuổi lên tiểu học, 12 tuổi lên trung học cơ sở, 15 tuổi lên Trung học phổ thông, không có gì khác biệt so với những người khác nhưng sau khi tốt nghiệp Trung học phổ thông thì Cam Điềm Điềm không tiếp tục học đại học mà đi làm thuê.
Những việc cô ấy đã làm không ít, phục vụ quán cơm, tiếp khách ở quán rượu, công nhân xưởng may, tất cả đều là những công việc cấp thấp nhất.
Phong Cảnh Hàng tiếp tục di chuyển chuột xuống phía dưới, nhìn kỹ từng cái một.
Nhà có một người cha nuôi nghiện cờ bạc, mẹ nuôi đã qua đời, cha nuôi sống dựa vào tiền mà cô ấy kiếm được, lịch sử yêu đương hoàn toàn bỏ trống, không đề cập đến bạn trai.
Bởi vì cô ấy xinh đẹp nên từ nhỏ đã bị những nữ sinh ghen ghét, học trung học hay phổ thông đều bị đánh đấm và xúc phạm, tính cách hướng nội hiền lành ngoan ngoãn rụt rè nhút nhát.
Nhìn thấy tính cách hướng nội, hiền lành, ngoan ngoãn, rụt rè, nhút nhát và những từ ngữ có ý nghĩa tương tự vậy khiến cho một người luôn nghiêm chỉnh và được giáo dục tốt như Phong Cảnh Hàng trong lòng không nhịn được mà hiện ra mấy chữ cái chó gì vậy, rốt cuộc có chỗ nào hướng nội, hiền lành, ngoan ngoãn, rụt rè, nhút nhát chứ.
Trong tài liệu, hoàn cảnh của Cam Điềm Điềm vô cùng trớ trêu, có thể dùng từ rất thảm để hình dung nhưng trong ấn tượng của anh đối với Cam Điềm điềm thì Phong Cảnh Hàng cảm thấy thông tin trong tài liệu này đều vô nghĩa.
Xem hơn một nửa thì anh đóng máy tính lại không xem nữa, mím môi đứng dậy đi về phòng.
Anh ép buộc chính mình phải bình tĩnh lại, lên giường nhắm mắt chuẩn bị đi ngủ.
Sau khi quyết định chuyển nhà, La Suy Tử cùng Tiểu bát mỗi ngày đều đi tìm và xem phòng.
Tìm được tầm ba bốn ngày cuối cùng cũng vừa ý một nơi cách trung tâm thành phố hơi xa, đi tàu điện ngầm phải dựng tám trạm, không phải là nơi sầm uất, náo nhiệt. Chính xác là một tiểu khu.
Nói chung là khu dân cư bình thường, xung quanh rất yên tĩnh.
La Suy Tử cùng Tiểu bát nhìn trúng căn nhà này vì nó có ba phòng ngủ và một phòng khách, nội thất bên trong rất bình thường nhưng thiết bị ở phòng bếp lại tương đối tốt như yêu cầu của Tiểu bát.
Hầu như tất cả các thiết bị điện đều được lắp đặt, nồi niêu xoong chảo là cơ bản nhất, lò nướng, các thiết bị nấu nướng, lò vi sóng, tủ lạnh, lò nướng bánh mì, tất cả lớn nhỏ đều có có thể thỏa mãn tất cả nhu cầu nấu nướng của Tiểu bát.
Sau khi xem xét nhà ở, trả tiền ký hợp đồng, sau đó có thể chuyển nhà.
Chuyển nhà cũng là thời điểm tốt nhất để vứt bỏ đồ đạc.
Đồ đạc nằm ngổn ngang trong nhà đều có thể vứt đi hết, nhất định chỉ đem theo một vài trang phục được đóng gói trong thùng, mang theo cả cái giường và đệm vừa mua không lâu.
Tìm một công ty vận chuyển nhà, trong vòng một ngày thì có thể giải quyết.
Sau khi dời đến nhà mới, ba người dành hơn nửa ngày để thu dọn lại một chút, chủ yếu cũng là La Suy Tử và Tiểu bát thu dọn, thể lực Cam Điềm không tốt nên nhàn nhã ôm túi đồ ăn vặt ngồi trên ghế salon xem tivi.
Vì là nhà cho thuê nên đồ đạc đều có sẵn, có tivi kết nối với Internet không giống như nhà thuê trước giống như cái ổ của người nghèo.
Dọn dẹp xong những thứ được mang từ nhà cũ sang, ba người lại đi ra ngoài mua bốn bộ bao chăn đệm mới, quần áo mới mới, dép, bàn chải đánh răng, khăn mặt và một ít vật dụng hàng ngày.
Bởi vì tiền trong tay cũng chỉ đủ tiêu xài một khoảng thời gian Cam Điềm, La Suy Tử cùng Tiểu bát mỗi người mua một cái điện thoại di động.
Hiện tại vẫn chưa yên tâm trong việc sử dụng thông tin cá nhân, vì vậy cả ba đi đến quầy sách báo mua đại ba cái sim điện thoại tạm thời.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận