Mặc dù cô không coi trọng cái hợp đồng tình nhân nhàm chán này nhưng Cam Điềm vẫn vô thức nhớ lại toàn bộ sự việc kỳ lạ mà Cam Điềm Điềm tham gia trong đầu.
Cô chỉ cảm thấy càng nghĩ càng thấy buồn cười.
Sau đó khi cô đang nhớ lại về việc thử vai bộ phim Quân phương truyền kỳ, cô chợt nhớ tới một điều gì đó về ngày hôm qua.
Lúc đó cô cũng chú ý đến vấn đề này nhưng sau đó lại quên mất, bây giờ nghĩ lại cô lập tức đứng dậy khỏi ghế dẫm lên đôi dép gấu trúc dễ thương mà cô đòi mà chạy về phòng Phong Cảnh Hàng, tìm túi xách của cô rồi rút điện thoại di động bên trong ra.
Cô cầm điện thoại trên tay, bấm nút nguồn, trước khi mở khóa cô thấy trên màn hình tràn ngập thông báo tin nhắn Wechat và cuộc gọi nhỡ.
Mở khóa điện thoại rồi đăng nhập vào, lập tức nhảy ra cuộc gọi nhỡ của tiểu bát và La Suy Tử.
Trước đây bọn họ cũng không lo lắng cho cô như vậy nên Cam Điềm đã quen với việc không báo cáo tung tích của cô cho ai biết, có lẽ là do sức khỏe của cô hiện tại không tốt nên tiểu bát và La Suy Tử không thể bỏ mặc cô như trước nữa.
Hiện tại cô vẫn chưa đọc tin nhắn Wechat của họ, có lẽ là tiểu bát và La Suy Tử vẫn đang tìm cô.
Cô bấm vào số của tiểu bát rồi trực tiếp gọi luôn, chưa đợi một giây tiểu Bát nhận điện thoại ngay hỏi “Chị ơi, chị đang ở đâu vậy?”.
Cam Điềm xoa xoa mái tóc dài trên đầu cô “Xin lỗi bát muội tối qua tôi mệt quá ngủ quên nên quên nói với cậu.”
“Bây giờ chị đang ở đâu vậy?”, giọng điệu của tiểu bát vẫn còn lo lắng.
Cam Điềm ngồi trên giường bắt chéo chân “Trong một biệt thự ở trên núi, nam chính bắt tôi lại rồi tìm người canh chừng tôi, có vẻ như quyết tâm nuôi dưỡng tôi vậy. Haizzz sự xinh đẹp này thật phiền phức mà.”
Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói của Cam Điềm, tiểu bát không khỏi mỉm cười tựa hồ có phần yên tâm hơn.
Nhìn thấy tình trạng của chị ấy cậu không còn lo lắng nữa, dùng giọng nói ấm áp nhẹ nhàng “Ồ. Vậy khi nào chị mới về.”
“Cái đó nói sau đi, nhất định sẽ có cơ hội.” Cam Điềm hạ tay xuống đặt lên đùi nhớ lại những gì, nghĩ tới rồi hỏi tiểu bát “Đúng rồi bát muội, tôi có chuyện muốn hỏi cậu.”
“Gì vậy?”. Đầu dây bên kia tiểu bát nhẹ giọng nói.
Cam Điềm quỳ trên giường, dùng đầu gối ấn chăn bông mềm mại đi tới đầu giường dựa vào gối tìm tư thế thoải mái nghiêng đầu hỏi “Tiểu bát, cậu biết Hứa Trí không? Hứa trong Tiên Hứa, Trí trong xa trí đó, là một người đàn ông, anh ta còn tự mở một cửa hàng đồ cổ nữa, cậu có ấn tượng gì không?”.
Thật ra cô không nghĩ Hứa Trí có vấn đề gì cả, cô cũng không có hứng thú nào khác với anh ta, cô không muốn biết quá nhiều về đời sống riêng tư của anh ta.
Chỉ là một người qua đường mà cô tình cờ gặp được trong thế giới này, anh ta đúng lúc muốn có một nhà tư vấn giám định báo vật riêng mà cô vừa vặn là một nhà giám định bảo vật, vì vậy nên họ đã gặp nhau vậy thôi.
Nhưng hôm qua lúc cô ký hợp đồng với Hứa Trí, khi anh nhìn thấy tên cô thì lập tức hỏi về việc thử vai Quân phương truyền kỳ, lúc đó cô đã nghĩ người này không thể nào chỉ là người qua đường được, chắc chắn là một người có danh tiếng nào rồi.
Đúng thật, Cam Điềm Điềm đã tham gia thử vai cho quân phương truyền kỳ nhưng cô ấy đã bị từ chối trước khi chương trình được chính thức phát sóng nên cô ấy chưa có chút danh tiếng nào cả, vậy nên anh ta có thể nhớ được tên của mình chắc chắn không đơn giản.
Lúc đó Hứa Trí còn tỏ vẻ không muốn nói thêm nữa, cô không biết chuyện này nên hỏi ai, bây giờ cô chỉ có thể hỏi tiểu bát người đã đọc qua cuốn tiểu thuyết này.
Tiểu bát sau khi nghe qua cái tên này thì cậu không do dự mà lập tức nói ở đầu dây bên kia điện thoại “Đúng rồi, Hứa Trí chính là nhân vật phản diện trong truyện gốc đấy ạ. Chị, chị đã gặp hắn rồi sao?”.
Cam Điềm....
Cô đã gặp hắn hơn một lần rồi có tính không, sau khi xuyên vào cuốn tiểu thuyết này thì may mắn của cô cũng tốt ghê.
Sau một lúc im lặng cô nói chuyện một cách nhàn nhã “Bát muội nói chi tiết hơn đi nào.”
“Ồ”. Tiểu bát đáp “Anh ta là cậu hai nhà họ Hứa nhưng cha anh ta lại thích người anh trai hơn, còn nữa anh ta là nhân vật phản diện, ở kiếp trước hợp tác với nữ phụ hai Tống Tử Ngưng để âm mưu chống lại nữ chính và cướp đi toàn bộ tài sản của cô ấy, sau khi nữ chính sống lại anh ta và nữ phụ hai đều vả vào mặt, điều này đã thúc đẩy cho cốt truyện của toàn bộ tiểu thuyết...”
Tiểu bát dừng một chút, sau khi thấy Cam Điềm im lặng cậu mới nói tiếp “Theo cốt truyện kiếp trước thì anh ta sẽ hẹn hò với nữ chính Tống Băng Vũ, mới đầu là Tống Băng Vũ theo đuổi anh ta, cô ấy đã thích hắn từ nhỏ rồi, trong tiểu thuyết anh ta được xây dựng hình tượng đẹp trai và dịu dàng đúng mẫu người được nhiều cô gái thích. Tuy anh ta đồng ý sự theo đuổi của Tống Băng Vũ rồi yêu đương với cô ấy nhưng hắn không công khai nhiều về mối quan hệ của mình với cô ấy, anh ta còn mập mờ với Tống Tử Ngưng, hợp lực với cô ta phản bội nữ chính ngốc nghếch ngọt ngào. Sau khi kết hôn với nữ chính Tống băng Vũ anh ta còn mất đi sự kiên nhẫn và nhẫn nhịn với cô ấy như hồi còn yêu nhau. Tống Tử Ngưng thỉnh thoảng còn dùng nhiều trò mèo khác nhau để kích thích Tống Băng Du. Tống Băng Vũ vì quá yêu Hứa Trí, cuối cùng cô trầm cảm tự sát, tài sản của nhà họ Tống đều nằm trong tay anh ta và Tống Tử Ngưng. Sau khi sống lại Tống Băng Vũ bắt đầu chìm vào bóng tối và báo thù, bên cạnh đó còn đánh bại nhiều kẻ mạnh nhỏ khác cuối cùng cô ấy đã tra tấn hai tên phản diện lớn này.”
Đây đúng là một câu chuyện Trọng sinh trả thù điển hình mà trên đời này có rất nhiều cuốn tiểu thuyết đều viết thế này, chủ yếu đều viết về những nữ phụ hay là bạn thân, hay là em gái ngu ngốc.
Tống Tử Ngưng là em kế của Tống Băng Vũ hai người không cùng mang huyết thống với nhau nhưng cô ta đã theo mẹ vào ngôi nhà họ Tống từ khi còn rất nhỏ, còn lớn lên với Tống Băng Vũ.
Cô ta tham lam muốn chiếm hết tài sản của nhà họ Tống về riêng mình và cướp đi mọi thứ của nữ chính, mọi thứ đều thuộc về cô ta kể cả tên phản diện Hứa Trí kia.
Nhân vật nữ phụ Tống Tử Ngưng khá biến thái, cô ta dường như sống chỉ để lấy đi mọi thứ của nữ chính.
Có lẽ vì cốt truyện đã đi theo hướng đó rồi, còn Hứa Trí thì từ kiếp trước hắn đã không có tình yêu, anh ta hoàn toàn sống vì tính toán anh ta chính là một kẻ như vậy.
Sau khi nữ chính trọng sinh thì thái độ của nữ chính đã thay đổi, anh ta yêu nữ chính vì không thể có được cô ấy, sau đó anh hiểu được mùi vị của tình yêu và cảm giác đau lòng nhưng nữ chính bây giờ chỉ có ghê tởm hận và ghét anh ta.
Có lẽ chỉ đến thế thôi.
Cam Điềm “Ừm.”
Bây giờ cô nên nói gì sau đống vô nghĩa này đây, nhưng cũng không hay lắm nếu cô không nói gì cả.
Cam Điềm cạn lời, những ân oán tình thù giữa nữ chính với nam phụ chẳng liên quan gì đến nhân vật hi sinh là cô cả, vậy nên cô cũng không nói thêm gì, nhưng tiểu bát lại tò mò, sau khi nói xong mà vẫn hỏi cô “Chị đại, sao chị lại quen Hứa Trí thế?”.
Cam Điềm giơ tay lên gãi gãi chỗ đuôi lông mày rồi hừm một tiếng mới nói “Tôi đã đạt được quan hệ hợp tác thuê với anh ta, bây giờ tôi là cố vấn riêng của anh ta về giám định báo vật.”
Tiểu bát không biết chuyện gì đã xảy ra giữa Cam Điềm và Hứa Trí lúc đó nên khi nghe Cam Điềm nói thế liền bối rối một lúc.
Trong lúc bối rối, cậu ta đang tổng hợp lại thái độ đối nhân xử thế của Hứa Trí trong tiểu thuyết, nghĩ tới nghĩ lui ngoại trừ việc tình cảm của Hứa Trí dành cho nữ chính Tống Băng Vũ rác rưởi đến mức khiến người và thần đều phẫn nộ ra thì hình như cũng không có tính cách gì quá mức xấu xa, công dụng lớn nhất của sự tồn tại của cậu ta là để nữ chính vả mặt trả thù.
Với thiết lập nhân vật của anh ta thì cũng chỉ là một cậu trai đểu đẹp trai nhiều tiền bình thường mà thôi, sẽ có một chút mưu tính nhỏ nhưng sẽ không trở thành người có nhân cách biến thái vượt qua giới hạn của người bình thường ,không phải là kẻ thích giết người biến thái, cũng không phải là kẻ mê sắc đẹp biến thái, hoàn toàn không làm chuyện gì phạm pháp, khi đối ngoại cũng rất phong độ, luôn luôn nhã nhặn lịch sự.
Nếu không phải thật sự có sức quyến rủ thì kiếp trước nữ chính cũng sẽ không yêu anh ta tha thiết như thế, nỗ lực tất cả vì anh ta, cũng vì anh ta mà trầm cảm rồi tự sát.
Nghĩ lại thuộc tính badboy của Hứa Trí đụng phải Cam Điềm cũng không có tạo ra được tác dụng gì, cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng xấu gì cho Cam Điềm cả. Với Tiểu bát trên thế giới này hoàn toàn không có bất kỳ người đàn ông nào có thể quyến rũ được chị đại của cậu ta khiến chị đại của cậu ta rơi vào biển tình không thể thoát khỏi, còn người có thể thả bả được chị đại nhà cậu ta thì lại càng không có.Ngược lại thì chị đại cậu ta thả bả cho người khác thì còn có khả năng hơn.
Trên thế giới này thứ khiến chị đại cậu ta vừa nhìn thấy thì hai mắt đã trào ra tình yêu chỉ có bảo vật đồ cổ hoặc là nhân dân tệ mà thôi, Hứa Trí vừa không phải đồ cổ vừa không phải nhân dân tệ thì với chị đại của cậu ta anh ta chẳng là cái thá gì cả.
Nghĩ đến đây thì cậu ta cũng đã cực kỳ yên tâm, tiểu bát nói với loa điện thoại “Đúng là trong chuyện tình cảm thì anh ta là một kẻ cực kỳ cặn bã, chị đại à nếu chị không nhìn nổi nữa thì có thể trừng trị anh ta thay nữ chính là được rồi.”
Cam Điềm giơ điện thoại lên bên tai một lúc lâu sau mới đặt câu hỏi “Tiểu bát cậu là fan của nữ chính à?”.
Chuyện này đi đến đâu rồi, tiểu bát vội vàng giải thích “Không phải, em đọc tiểu thuyết chứ không phải là fan của nữ chính. Em chỉ là fan của một mình chị đại thôi.”
Này còn tạm được, lỡ như cậu ta là fan nữ chính muốn cô báo thù giúp nữ chính thì cô nên giúp hay không đây?.
Cam Điềm tựa người vào gối “Bây giờ Hứa Trí có thể xem như là ông chủ của tôi, tôi còn phải kiếm tiền, chen vào giới đồ cổ thông qua anh ta đấy, tôi trừng trị anh ta làm gì, để nữ chính tự xử với anh ta đi, nếu không thì nữ chính sống lại xong lại không tìm thấy người để báo thù, tất cả những cảm giác khó chịu hận thù trong tim không thể trút ra nói không chừng sẽ nhịn chết đấy.”
Tiểu bát bên đầu kia điện thoại im lặng một lúc “Hình như cũng có lý.”
“Đúng vậy.” Cam Điềm đáp “Được rồi, không có chuyện gì nữa thì tôi cúp đây, cậu ở nhà thì nhớ chăm sóc cho La Suy Tử thật tốt đấy, đừng để cậu ta chết đói, chờ tôi về nhà.”
“Ừm.” Giọng tiểu bát vẫn nhẹ nhàng “Vậy chị đại nghỉ ngơi cho tốt nhé.”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận