Gọi được vài tiếng thì bị cúp máy Hứa Trí bỏ điện thoại trên tay xuống nhìn, lại gọi lần nữa chuông vẫn vang nhưng không ai bắt máy, cũng không ai nghe.
Không có gọi thêm lần ba, anh ta bỏ điện thoại lên bàn trà dựa vào ghế sofa ngẩn người hồi lâu.
Lúc ngẩng người ánh mắt anh ta nhìn về túi mua sắm màu đen chỗ góc bàn trà, bên trong là quần áo được thay ra khi Cam Điềm đi họp lớp.
Lúc trước cô để trong xe anh ta không lấy về nên anh ta mang về luôn, trong lòng anh ta nghĩ có phải bây giờ Cam Điềm đang ở chỗ Phong Cảnh Hàng không, cảm xúc nặng trĩu nặng nề.
Ngẩn người vài phút, Hứa Trí đứng dậy chuẩn bị tìm quần áo tắm rửa.
Màn hình di động trên bàn sáng lên, rung một cái, Hứa Trí dừng bước chân, quay người lấy điện thoại.
Anh ta mở khóa rồi vào Wechat thì nhìn thấy tin nhắn Tống Băng Vũ mới gửi đến.
Làm quen với hai người phụ nữ là một chuyện rất mệt mỏi, nếu không phải Tống Băng Vũ quá ngu ngốc ngọt ngào mất não yêu anh ta và Tống Tử Ngưng tư quá kín đáo cái gì cũng có thể nhẫn nhịn chịu đựng thì anh ta cũng không thể có trạng thái thoải mái như bây giờ.
Hiện tại anh ta không có tâm trạng nói chuyện với Tống Băng Vũ, bỏ ngay điện thoại di động xuống bàn trà.
Điện thoại nằm trên bàn trà được 5, 6 giây thì Tống Băng Vũ gọi tới, tiếng chuông vang lên không ngừng, màn hình di động sáng lên rất lâu cho tới khi đối phương cúp máy mới chịu từ từ tối đi, sau đó biến thành màu đen.
Tiếng chuông ngừng reo khoảng hai phút sau trong nhà vệ sinh ào ào tiếng nước chảy, đợi đến khi Hứa Trí tắm xong quay lại màn hình di động không có sáng lại.
Hứa Trí mặc áo choàng tắm ngồi ghế sofa duỗi tay cầm điện thoại lên, anh ta mở cuộc gọi chưa nhận rồi hít nhẹ một hơi, không có tâm trạng nói chuyện điện thoại với Tống Băng Vũ nên anh ta không có gọi lại mà bấm vào Wechat trả lời thoại.
Gửi tin nhắn xong ngón tay vô ý ấn xuống hai lần anh ta mới nhận ra mình và Tống Băng Vũ đã lâu không liên lạc với nhau rồi. Lúc trước mỗi ngày Tống Băng Vũ đều đi tìm Hứa Trí không gửi tin nhắn thì điện thoại, chỉ cần một ngày không liên lạc là cô ta lại không vui.
Đương nhiên cô ta buồn nhanh thì hết cũng nhanh, dỗ dành vài cái là được rồi. Anh ta nói gì cô ta đều tin hết. Dạo này Tống Băng Vũ hầu như không chủ động tìm Hứa Trí nữa cũng không kiếm chuyện, cảm xúc với anh ta việc này rất khác thường nhưng anh ta lo để ý tới Cam Điềm nên cũng không phát hiện ra những việc này.
Con người mà, với tinh lực thế này thì khó có thể chú ý tới nhiều chuyện, phương diện tình cảm cũng vậy.
Mà anh ta quan tâm Tống Băng Vũ thật ra không hề đủ, chỉ cần phân tâm chút là quên mất cô ta, nhất là mấy câu thoại tình cảm Đài Loan lừa gạt nói nhiều đến phát ngán. Cô ta thích nghe thì anh ta nói cho mà nghe.
Gửi tin nhắn xong Tống Băng Vũ trả lời rất nhanh, cô ta vẫn không có dáng vẻ cáu kỉnh, phản ứng hoàn toàn không giống với trước kia. Hứa Trí cảm thấy có hơi ngoài ý muốn.
Tuy có ngoài ý muốn nhưng không đủ để anh ta cảm thấy hứng thú hơn.
Thậm chí bây giờ ngay cả câu lừa gạt cũng lười nói, anh ta đánh chữ đáp lại, cuộc trò chuyên mới bắt đầu dường như đã bị hai chữ của Hứa Trí kết thúc.
Tống Băng Vũ cầm điện thoại trong tay nhìn hai chữ Hứa Trí gửi trên màn hình, trong lòng ấm ức vô cùng.
Tống băng Vũ sống lại cỡ nửa tháng, mang theo lửa giận và hận thù có thể thiêu cháy toàn bộ thế giới, sang bằng bình địa thế gian nhưng sau đó phát hiện ra thật ra cô ấy vẫn là chính bản thân thôi. Sau khi sống lại Tống Băng Vũ không chủ động tìm Hứa Trí chủ yếu là do hận thù và căm ghét, đồng thời cô ấy cũng muốn kiểm tra xem Hứa Trí có yêu mình thật lòng không, cho dù là một khoảng thời gian ngắn ngủi, cho dù không có nồng nhiệt như vậy.
Thế nhưng sự thật đã chứng minh cô ấy không liên hệ với Hứa Trí thì anh ta có thể thẳng mặt quên cô ấy luôn.
Tống Băng Vũ kiểm tra Hứa Trí không phải vì còn thương anh ta, bây giờ cô ấy chỉ muốn báo thù. Nếu Hứa Trí có yêu cô ấy một chút hay là không phải tình yêu mà là cảm tình chung chung thì cô ta có thể trả thù thoải mái hơn.
Đời này Tống băng Vũ sẽ không ngây thơ ngu ngốc, ngoại trừ yêu Hứa Trí trong sinh hoạt không có thay đổi gì, cô ấy đã sống một đời nên tính kế thông minh hơn đám người kia, cũng nhìn ra nhiều thứ hơn.
Ngoài tình yêu, tình thân quý giá, bảo vệ tài sản thuộc về mình kể cả phần của Tống Tử Ngưng cô ấy cũng muốn giành lại mọi thứ vốn đều thuộc về cha của cô ấy. Tống Tử Ngưng không không có tư cách thừa kế tài sản nhà họ Tống.
Ngoại trừ bảo vệ mọi thứ thuộc về mình cô ấy còn muốn lợi dụng mối quan hệ người yêu với Hứa Trí, đường đường chính chính khiêu khích Tống Tử Ngưng, tát vào mặt cô ta để cho cô ta kinh ngạc ghen ghét và khó chịu.
Sau khi lợi dụng Hứa Trí để vả mặt Tống Tử Ngưng xong cô ấy còn phải sảng khoái vứt bỏ anh ta, để cho tất cả mọi người biết anh ta là loại con trai tội khốn nạn, dắt tay con khốn Tống Tử Ngưng cùng nhau xuống địa ngục.
Trước khi sống lại Tống Băng Vũ bị tình yêu che mờ mắt vẫn luôn cho rằng Hứa Trí yêu mình, giờ đây cô ấy đã biết rõ Hứa Trí chỉ lợi dụng mình.
Vì muốn lợi dụng Tống Băng Vũ nên Hứa Trí giả vờ yêu cô ấy không chịu chia tay, suốt ngày giả mù sa mưa dỗ dành cô ấy, bảo cả hai kết hôn.
Đời trước sau khi kết hôn Hứa Trí đã lộ ra bản chất từng chút một, phá hủy tình yêu của Tống Băng Vũ đối với anh ta làm cô ấy lâm vào tình thế vạn kiếp bất phục.
Đời trước Tống Băng Vũ chịu hết tất cả những tổn thương và sỉ nhục, Tống Tử Ngưng và Hứa Trí cô ấy muốn trả lại gấp trăm nghìn lần cho bọn họ.
Đời trước Tống Băng Vũ thảm bao nhiêu thì đời này Hứa Trí và Tống Tử Ngưng phải thảm hại gấp trăm nghìn lần hơn so với cô ấy.
Khoảng thời gian này Tống Băng Vũ không có liên hệ với Hứa Trí hoàn toàn chứng tỏ anh ta không yêu mình chút nào, cho dù là tình cảm luyến tiếc ở chung cũng không có.
Hôm nay cô ấy quyết định đi tìm anh ta thực hiện kế hoạch báo thù mình đã vạch ra thế nhưng Hứa Trí không giống trong dự đoán của cô ấy, anh ta nhiệt tình đáp lại nhưng những lời dỗ ngọt nồng nhiệt kia đều là giả.
Tống Băng Vũ nhìn điện thoại ngẩn người, càng cố gắng kìm nén bực bội trong lòng. Cô ấy cầm điện thoại trên tay 3 phút, lâu đến mức điện thoại từ từ lạnh đi Hứa Trí vẫn không có đáp lại. Mấy câu có việc bận, dường như ngay cả những lời qua loa anh ta cũng lười nói cho cô ấy, không còn lãng phí lừa gạt cô ấy.
Cô ấy nhìn một chút đành phải tiếp tục kiên trì gửi tới, Tống Băng Vũ biết chiều mai Tống Tử Ngưng có hẹn bạn ra ngoài, vì thế cô ấy ấy muốn dẫn theo Hứ Trí xuất hiện trước mặt cô ta, cố tình ân ái để cô ta không thoải mái.
Một lúc sau Hứa Trí nhắn tin nhắn lại, cảm thấy tin nhắn Hứa Trí gửi rất xa cách Tống Băng Vũ nhíu mày, đời trước không phải như vậy, trước khi kết hôn Hứa Trí giả bộ rất cưng chiều cô ấy, hầu như là cầu được ước thấy.
Nghĩ lại không ra nguyên nhân nào khác, Tống Băng vũ cho rằng hôm nay tâm trạng Hứa Trí không tốt, hay là hơi mệt, tiếp tục gửi tin nhắn.
Hứa Trí nhìn dòng chữ trên điện thoại, trong đầu là dáng vẻ Tống Băng Vũ nũng nịu, tùy hứng. Anh ta biết Tống Băng Vũ yêu mình nhiều như thế nào, từ nhỏ đã thích ở cạnh anh ta, sáu bảy tuổi đã la hét đòi không phải anh ta thì không gả.
Hứa Trí không chịu nổi Tống băng Vũ bám dai như để nên đồng ý làm quen, sau này không chịu được Tống Tư Ngưng dụ dỗ nên lại nhảy vào hố khác.
Hơn nữa Tống Tử Ngưng không ngại mối quan hệ của anh ta với Tống Băng Vũ, không tranh giành tình yêu, dịu dàng quan tâm lại còn hiểu lòng người cho nên quan hệ giữa anh ta với Tống Băng Vũ và cô ta ngày càng lén lút tiếp tục.
Đàn ông mà, chỉ cần có đủ tinh lực ai lại không thích phụ nữ bên cạnh mình nhiều chứ.
Trước đó Hứa Trí luôn cảm thấy không có vấn đề gì dây dưa với hai người con gái cũng bất quá chỉ là phải tốn thêm sức lực cho một người mà thôi anh ta có thể ứng phó được, cảm thấy không xấu lắm, bây giờ anh ta nhìn ảnh chân dung của Tống Băng Vũ luôn cảm thấy không có cảm giác gì.
Vì khí chất, gương mặt được yêu thích điều kiện gia đình tốt vị trí bản thân ở giới đồ cổ cũng có chỗ đứng nên Hứa Trí có không ít phụ nữ, người khiến anh động lòng thì chưa có ai, tất cả đều là cuộc chơi tình yêu, trai gái yêu nhau chán rồi thì chia tay, nếu có lợi ích đôi bên thì giữ lại lâu hơn một chút.
Cắn điếu thuốc trong miệng, Hứa Trí quyết định trong lòng một chuyện, xong xuôi thì gửi tin nhắn thoại cho Tống Băng Vũ. Tuy anh ta là tên khốn nạn nhưng cũng phải khốn nạn đến nơi đến chốn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận