Nghĩ đến đây Cam Điềm Giơ tay lên che mắt lại, đột nhiên hối hận vô cùng, nếu cô sớm biết Phong Cảnh Hàng thậm chí còn không nhớ nổi tên của Cam Điềm Điềm thì cô ngủ với anh làm gì.
Người đàn ông này quả thật c hết vì sĩ diện, bị cô ngủ mà còn ghi hận.
Nhìn anh hung hăng muốn bắt cô trở về như vậy nhất định sẽ chơi chết cô.
Cam Điềm không muốn nói đến chủ đề khó xử là ai ngủ với ai, cô dịch tay sang một lên để lộ ra đôi mắt nhìn về phía Tiểu bát “Tôi đánh anh ta.”
Tiểu bát sững người, đột nhiên đầu óc có chút chập mạch, không biết nói gì hơn chỉ đành im lặng cúi đầu gắp thức ăn trong bát của mình.
Nếu đánh lão đại trong cuốn tiểu thuyết này thì bọn họ sẽ chết chắc.
La Suy Tử không có hứng thú với những tình tiết trong cốt truyện gốc, đến mức độ biến thái của tiểu thuyết cũng không quan tâm mà cười ha ha hai tiếng rồi nói với Cam Điềm “Giống như cách làm việc của chị nhỉ?”.
Cam Điềm thả bàn tay đang che trán xuống, ngồi thẳng người rồi duỗi chân đá La Suy Tử một cái, sau đó liếc mắt nhìn cậu ấy.
Tiểu bát nuốt xuống đồ ăn trong miệng, mạch não dường như thông suất hơn nhìn về phía Cam Điềm “Vậy chị muốn trốn mãi như thế này sao?”.
Cam Điềm nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi nói “Theo lời cậu nói thì Phong Cảnh Hàng có vầng hào quang trong tiểu thuyết này, vậy có lẽ anh ta là nam chính nhỉ?”.
Tiểu bát gật đầu “Anh ta là lão đại có quyền lực nhất của thế giới này, cũng là chỗ dựa vô cùng vững chắc của nữ chính.”
Bây giờ Cam Điềm cũng không còn hứng thú đối với những tình tiết trong cốt truyện gốc nữa mà hỏi một câu “Nữ chính dựa vào anh ta để làm gì?”.
“Vả mặt.”
Tiểu bát nghiêm túc trả lời “Không chỉ dựa vào một mình anh ta mà còn vài người nam phụ nữa. Thực ra anh ta xuất hiện không nhiều thuộc kiểu nhân vật nam chính phông nền. Sau khi nữ chính sống lại thì không còn tâm trạng nói chuyện yêu đương nữa, lúc trước cô ấy bị một tên tra nam lừa nên mất hết ý chí, một lòng chỉ muốn báo thù và giành lại những thứ thuộc về mình, vậy nên tác dụng của những nam phụ và kể cả nam chính Phong Cảnh Hàng là cho nữ chính vả mặt. Những người nam phụ và nhân vật nam chính đều thích nữ chính. Kiếp trước bọn họ kết hợp với nữ phụ bày mưu tính kế với nữ chính và tên tra nam kia đời này cũng bởi vì muốn mà không có được nên mới yêu nữ chính tất cả bọn họ đều bị vả mặt cùng với nữ phụ. Kết cục của tiểu thuyết nữ chính cùng với người lợi hại nhất là Phong Cảnh Hàng ở bên nhau, đúng là tiểu thuyết máu chó mà.”
Cam Điềm gắp một miếng chuối được cắt sợi bỏ vào trong miệng, trong đầu nghĩ lại tình tiết câu chuyện thì phát hiện ra một vấn đề, vậy nên cô lại hỏi Tiểu bát “Nữ chính là loại người xinh đẹp 360 độ không góc chết à? Cơ thể không có khuyết điểm nào, khuôn mặt, làn da, dáng người và thậm chí là ngón tay sợi tóc cũng không có gì để soi mói sao?”.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận