Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Siêu Cấp Cưng Chiều (Dịch)
  4. Chương 148: Lê Tiếu Sâu Không Lường Được

Siêu Cấp Cưng Chiều (Dịch)

  • 544 lượt xem
  • 769 chữ
  • 2022-04-17 22:34:31

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Chưa đến năm phút, Lê Tiếu đã lấy khay và vật dụng trị vết thương ngoài da trong hòm thuốc khử trùng ra.

Cô quay lại cạnh Lạc Vũ, dùng mũi chân kéo ghế xoay ra ngồi xuống, vừa mang bao tay y tế vừa nhắc nhở: “Cởi đồ ra."

Từ đầu đến cuối, Lê Tiếu quá bình tĩnh không giống một cô nàng mới hai mươi hai.

Trong lòng Lạc Vũ có rất nhiều nghi vấn, cô ta chần chừ mấy giây rồi nhịn đau, chậm rãi cởϊ áσ khoác ra.

Lê Tiếu cầm bông tiệt trùng lau vết máu trên vai đối phương. Vết thương sâu khoảng hai tấc, đúng là không đâm vào chỗ hiểm.

Lạc Vũ nhìn dáng vẻ nghiêm túc xử lý vết thương của đối phương, yết hầu lên xuống, hơi khàn giọng hỏi: “Sao cô lại lấy điện thoại của gã?"

Lê Tiếu cầm nhíp, vừa làm vừa trả lời: “Đề phòng gã gọi cứu binh đến."

Lạc Vũ quên mất yếu tố này, vừa muốn tiếp tục truy hỏi thì nghe Lê Tiếu bổ sung: "Ngoài ra, điện thoại của gã có ích với mọi người."

 

Lời này khiến Lạc Vũ chọt câm nín.

Những gì xảy ra tối nay hoàn toàn phá vỡ nhận thức và thành kiến của cô ta với Lê Tiếu.

Lạc Vũ chợt nhớ đến câu mà Lưu Vân từng nói với mình.

Cô Lê không phải bình hoa di động!

Giờ nhìn lại đúng là không phải, có thể dùng dao với nét mặt không thay đổi, đúng là một đóa hoa ăn thịt người.

Không lâu sau, Lê Tiếu may xong ba mũi cho vết thương của Lạc Vũ, lại cầm thuốc thử nghiệm trên khay thoa lên bằng gạc.

Băng bó vết thương xong, Lê Tiếu lột bao tay ném vào sọt rác, sau đó lấy điện thoại ra đưa cho Lạc Vũ.

Lạc Vũ nhận lấy chiếc điện thoại màu đen vừa dày vừa nặng kia, vuốt ve hai cái, ánh mắt rất phức tạp: “Vừa rồi sao cô lại gọi cảnh sát?"

Vừa rồi ở trên xe, chính tại cô ta nghe Lê Tiếu gọi cho Phí Chí Hồng của Cục cảnh sát Nam Dương.

 

Cô ta vốn muốn cản lại nhưng thật sự không kịp.

Nếu Lê Tiếu không báo cảnh sát, cô ta đã có thể báo cho người của Ám Đường tới xử lý.

Dù gì đổi phương cũng đã hại chết Thanh Vũ, mang đến Cục cảnh sát thì hời cho gã quá.

Lê Tiếu dọn xong vết máu trên khay, đi đến bồn rửa tay, từ tốn nói: “Dù tôi không báo cảnh sát thì tối nay các người cũng không lôi gã đi được."

Lạc Vũ chậm rãi mặc áo khoác vào, nhíu mày hỏi ngược lại: “Sao cô lại nhận định như thể? Có phải cô đã quá xem thường thực lực của Diễn Hoàng không?"

Ở thành phố Nam Dương này, địa vị của Diễn Hoàng chính là nói một không có hai.

Lê Tiếu rửa tay xong quay về bục nghiên cứu, lấy khăn giấy chùi tay, thuận thể dựa vào mép bàn: “Trước giờ tôi chưa từng xem thường bất kỳ ai. Các người muốn âm thầm xử lý gã chẳng sao, nhưng thời cơ và tình huống tối nay rất không thỏa."

 

"Quốc lộ ven sông gắn đầy camera, đồng thời sau lưng còn có bảy chiếc xe bị ngăn lại, nếu không báo cảnh sát thì những yếu tố này đều sẽ trở thành tai họa ngầm. Thế nên, tôi mới lấy điện thoại... xem như là bồi thường cho cô."

So với thái độ nôn nóng của Lạc Vũ, suy tính của Lê Tiếu chu toàn hơn.

Quốc lộ xảy ra vụ ẩu đả nghiêm trọng, nếu không xử lý thỏa đáng, rất dễ thu hút sự chú ý của xã hội.

Chỉ có để cảnh sát ra mặt, mới có thể khống chế được dư luận rục rịch.

Dù gì cũng không có ai bảo đảm được, liệu những chiếc xe đằng sau có người quay video lại không.

Ngay lúc này, Lạc Vũ không nói gì, chỉ có thể nhìn điện thoại mà lòng ngổn ngang trăm mối.

Thậm chí cô ta còn nhớ đến mấy tiếng trước, ở ngoài cửa biệt xá Tông Lư, cô ta còn muốn dùng súng để thăm dò lòng can đảm của Lê Tiếu nữa.
Nào ngờ, tất cả chỉ là cô ta tự cho là đúng thôi.

Lê Tiếu căn bản sâu không lường được.

Im lặng một lúc lâu, Lạc Vũ nhếch môi, lẩm bẩm không rõ ràng: “Tối nay, cảm ơn."

Lê Tiếu thản nhiên nhìn Lạc Vũ: “Không cần cảm ơn, tôi vốn cho rằng cô có thể xử lý ổn thỏa, nên ngay từ đầu cũng không tính ra tay."

Lạc Vũ: Nhói lòng thật!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top