Hàn Sâm chính là bạn trai của Kỷ Yên Nhiên, "Bạn Gái Của Tôi Là Kỷ Yên Nhiên " chính là Hàn Sâm, hắn thực sự đúng là bạn trai của Kỷ Yên Nhiên, trong lúc nhất thời mọi người đều cảm thấy có chút khó tin, lại cảm thấy có chút thoải mái.
Đúng vậy, trừ phi là bạn trai đích thực của Kỷ Yên Nhiên, nếu không thì có ai sẽ vô sỉ dùng tài khoản như vậy.
Nhưng mà tin tức này vẫn còn đang đưa tới chấn động cực lớn trong toàn bộ trường học, hoa hậu của trường quân đội Hắc Ưng rốt cục đã có chủ, mà chủ nhân của đóa danh hoa lại chính là Hàn Sâm.
Kỷ Yên Nhiên là hoa hậu giảng đường không sai, nhưng mà Hàn Sâm cũng không kém cỏi một chút nào, thậm chí là hào quang càng thêm chói mắt.
Đại thần quét ngang chiến giáp của Tinh Vũ Bôi, cao thủ Hắc Bạch Quyền hành hạ Thần Tử thứ sáu, quái vật Thượng Đế Chi Thủ cho Lý Ngọc Phong ăn hành 20 điểm, tuyệt đối là sinh viên cấp đại thần của trường quân đội Hắc Ưng.
Rất nhiều người sau khi nghe được tin tức này, sau khi biết Hàn Sâm chính là "Bạn Gái Của Tôi Là Kỷ Yên Nhiên ", cũng chỉ kinh ngạc một lát, sau đó ngẫm lại thì không có cảm giác có gì không ổn, ngược lại còn cảm thấy vốn nên là như vậy.
Mà ngay cả các sinh viên chụp được hình của Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên, thoạt nhìn đều giống như vô cùng đẹp đôi, không có bất kỳ cảm giác không xứng nào.
Lúc hai người đứng chung một chỗ, người khác mới phát hiện ra mặc dù Hàn Sâm không tính là đẹp trai, nhưng mà ngũ quan góc cạnh rõ ràng, đều có một cỗ kiên nghị của nam nhân, càng khiến cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng được chính là, da của hắn vậy mà không hề chênh lệch so với Kỷ Yên Nhiên, làn da óng ánh sáng long lanh không biết khiến cho bao nhiêu cô gái vì đó mà ghen ghét nổi giận.
Kỷ Yên Nhiên cùng Hàn Sâm cùng ở một khung ảnh lồng kính, tùy tiện một tấm hình, đều là một bức hình đẹp đẽ, khiến cho mọi người cảm thấy vốn nên là như vậy, nếu như một trong hai người bọn họ đổi thành người khác, sẽ không có cảm giác hoàn mỹ như vậy nữa.
Thật giống như bảo kiếm xứng anh hùng, gian phu xứng … căn bản chính là trời đất tạo nên một đôi, không ai cảm thấy hai người bọn họ ở cùng một chỗ có gì không đúng.
- Đợi một chút, không phải là chúng ta đã gặp mặt gần đây chứ?
Sau khi Khúc Lệ Lệ hết khiếp sợ, càng nhìn càng cảm thấy Hàn Sâm quen mắt, đột nhiên, Khúc Lệ Lệ giống như là nghĩ tới chuyện gì đó không thể tưởng tượng được, tròng mắt đều sắp trừng đi ra, chỉ vào Hàn Sâm:
- Cậu... cậu... cửa túc xá...
Lời của Khúc Lệ Lệ còn chưa nói hết, Kỷ Yên Nhiên đã đỏ mặt mau chóng đứng lên lôi kéo cô rời khỏi căn tin, hiện tại Kỷ Yên Nhiên đã hận không thể tìm một tảng đậu hủ đập đầu chết đi.
- Yên Nhiên, thực không nhìn ra đó, cậu vậy mà còn có chiêu này, trâu già gặm cỏ non a, trung thực khai ra, cậu thu đại thần vào trong tay từ khi nào? Trước kia lại vẫn làm bộ không biết, còn nói không biết bạn trai của cậu là ai, cậu hành động cũng đủ kín kẽ ah!
Khúc Lệ Lệ giống như cười mà không phải cười nhìn Kỷ Yên Nhiên đang vùi đầu vào trong chăn nói.
Kỷ Yên Nhiên chui vào trong chăn, gắt giọng:
- Ai nha, không phải giống như cậu nghĩ đâu, trước kia tớ thật sự không biết là cậu ta.
- Có quỷ mới tin cậu...cậu không biết là cậu ta, ngay ở cửa ký túc xá liền không kịp chờ đợi làm chuyện kia?
Khúc Lệ Lệ nhếch miệng, gương mặt không tín nhiệm.
Kỷ Yên Nhiên từ trong chăn ngồi dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên nói:
- Được rồi được rồi, tớ nhận tội hết, trước kia thật sự tớ không biết là cậu ta...
Kỷ Yên Nhiên đem chuyện mình quen biết Hàn Sâm từ lúc ở trên phi thuyền đến chuyện xảy ra về sau nói lại một lần.
- Yên Nhiên, ra là cậu đã sớm nhìn trúng đại thần tiểu học đệ, ở bên trên phi thuyền cố ý chứ gì?
Sau khi Khúc Lệ Lệ nghe xong liền híp mắt nói.
- Tớ nào có, cậu đừng nghĩ tớ giống như cậu có được không...
Kỷ Yên Nhiên thật sự là một trăm miệng không cãi nổi.
Lúc này máy truyền tin của Kỷ Yên Nhiên đột nhiên vang lên, Kỷ Yên Nhiên nhìn thoáng qua, là dãy số của Hàn Sâm.
- Ơ, là đại thần tiểu học đệ à, thật là triền miên nha, mới vừa tách ra, liền đã gọi lại...
Khúc Lệ Lệ cười hì hì nói.
Kỷ Yên Nhiên vốn có chút thẹn thùng muốn tắt đi, nhưng mà cuối cùng vẫn quyết định nghe, một người chạy vào trong phòng vệ sinh.
Một hồi lâu sau, Kỷ Yên Nhiên mới đỏ mặt từ trong phòng vệ sinh nói ra:
- Cậu ta nói vừa rồi chúng ta chưa ăn cái gì đã đi rồi, muốn mời chúng ta đi tới phòng ăn g ăn chút gì đó, cậu có đi không?
- Cậu ta nào thế?
Khúc Lệ Lệ lộ ra vẻ mặt mập mờ cười nói.
- Cậu có đi không?
Kỷ Yên Nhiên gắt giọng.
- Đi, đương nhiên phải đi, sau này cũng phải nói đại thần giới thiệu cho tôi mấy tiểu học đệ ngon lành.
Khúc Lệ Lệ lắc lắc eo nhỏ đi thay quần áo.
Sau khi Kỷ Yên Nhiên cùng Khúc Lệ Lệ tới phòng ăn, liền thấy Hàn Sâm cùng Trương Dương đang ngồi ở chỗ kia nói chuyện phiếm.
Thấy Kỷ Yên Nhiên cùng Khúc Lệ Lệ tiến đến, Hàn Sâm vội vàng kéo cái ghế bên cạnh mình ra, để cho Kỷ Yên Nhiên ngồi ở bên cạnh mình, mà một bên khác Trương Dương cũng kéo ghế ra, mời Khúc Lệ Lệ ngồi xuống.
- Đại thần tiểu học đệ, cậu ẩn giấu quá kỹ đó nha? Liền âm thầm như vậy đã ăn Kỷ Yên Nhiên nhà chúng tôi.
Khúc Lệ Lệ giống như cười mà không phải cười nhìn Hàn Sâm nói.
- Tôi vẫn chưa có cơ hội ăn nha, khoản sổ sách này tôi không nhận đâu.
Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
Mặt Kỷ Yên Nhiên lập tức ửng đỏ, ở dưới mặt bàn hung hăng đạp Hàn Sâm một cước, Hàn Sâm lập tức ôi một tiếng.
Khúc Lệ Lệ cười ngặt nghẽo, thật lâu sau mới dừng cười:
- Đại thần, chúng ta vẫn nên làm quen lại đi, tôi là Khúc Lệ Lệ, bạn thân của Yên Nhiên, cũng là bạn chung phòng.
- Hàn Sâm, bạn trai duy nhất của Yên Nhiên, đây là bạn học kiêm bạn cùng phòng Trương Dương.
Hàn Sâm đụng đụng Trương Dương nói ra:
- Trương Dương, tự cậu giới thiệu đi.
Trương Dương cũng không khách sáo, ưỡn ngực tự giới thiệu mình:
- Trương Dương Trương, Trương Dương Dương, bây giờ là sinh viên khoa bắn cung của trường quân đội Hắc Ưng, bạn cùng phòng với Hàn Sâm, về sau tôi sẽ trở thành tướng quân vĩ đại nhất của Liên Minh.
- Được, có chí khí, học tỷ rất thích, cạn một chén vì chúng ta làm quen.
Khúc Lệ Lệ vô cùng hào sảng.
Bốn người cũng không phải người có tính cách không được tự nhiên, rất nhanh đã quen thuộc, đều là người trẻ tuổi cũng rất dễ dàng trò chuyện cởi mở.
- Đại thần, cậu thật là không đúng, theo quan hệ giữa cậu và Yên Nhiên nhà chúng tôi, tại sao cậu lại có thể gia nhập câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng, mà không đến câu lạc bộ Thượng Đế Chi Thủ của chúng tôi?
Khúc Lệ Lệ thay Kỷ Yên Nhiên bênh vực kẻ yếu.
- Thượng Đế Chi Thủ không có tính khiêu chiến gì, trình độ chiến giáp của tôi còn tương đối kém, muốn học nhiều thêm.
Hàn Sâm thực sự nói thật.
- Phốc, đại thần cậu thật giỏi, cũng chỉ có cậu mới có thể trả lời như vậy, cậu trả lời như vậy thì tôi phục rồi.
Khúc Lệ Lệ nghe xong Hàn Sâm trả lời, lập tức nở nụ cười.
Hàn Sâm đang muốn nói thêm cái gì nữa, máy truyền tin lại vào lúc đó vang lên, Hàn Sâm nhìn dãy số, nói một câu xin lỗi, liền đi tới bên cạnh nhận cuộc gọi.
- Đại thần, thần thần bí bí, là cô gái nào à?
Chờ Hàn Sâm nhận xong cuộc gọi, Khúc Lệ Lệ nhanh mồm nhanh miệng nói.
Kỷ Yên Nhiên cũng muốn hỏi, nhưng mà da mặt của cô mỏng, không có không biết xấu hổ mở miệng, sau khi nghe Khúc Lệ Lệ hỏi, liền nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm.
- Không phải, một người bạn tìm tôi có chút việc, sau này tôi lại đi tìm anh ta.
Hàn Sâm nói.
- Bạn bè gì mà thần bí như vậy, bảo anh ta tới đây không được sao.
Khúc Lệ Lệ nói.
Hàn Sâm hơi có chút khó xử trầm ngâm một lúc, Khúc Lệ Lệ liền tiếp tục nói:
- Đại thần, là người bạn kia của cậu không thể gặp người à ? Có phải sợ chúng tôi gặp người bạn kia của cậu không?
Hàn Sâm lập tức cười nói:
- Học tỷ, nếu cô không ngại, tôi kêu anh ta tới đây luôn.
- Gọi đi, học tỷ tôi gió to sóng lớn gì mà chưa thấy qua, không phải là một người bạn thôi sao, đừng nói một người, lại đến mười người, học tỷ tôi cũng vẫn ăn như thường.
Khúc Lệ Lệ tùy tiện nói.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận