- Ha ha, người của Thánh Đức làm sao không kêu gào nữa đi?
- Đại thần uy vũ bá khí.
...
Các sinh viên trường quân đội Hắc Ưng đều hưng phấn, mặc dù người tương đối ít, nhưng vẫn rất nhanh chiếm đoạt khu vực bình luận vốn đang tạm thời trống không.
Kỷ Yên Nhiên càng hưng phấn tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hung hăng quơ quơ quả đấm trắng nõn:
- Xem các người còn dám nói hươu nói vượn hay không.
- Không có khả năng... một quyền kia rõ ràng là bạch quyền... sao lại thế...
Sắc mặt của Lý Ngữ có chút khó coi.
- Tiểu Ngữ, không nên khinh thường, thoạt nhìn thì người mới này của đối phương cũng có chút thực lực.
Sắc mặt của Hứa Vân Địch có chút lúng túng dặn dò Lý Ngữ một câu.
Lý Ngữ là nhân vật mới mà anh ta cho rằng có thể đạt tới loại trình độ của Nạp Lan Thừa Nặc, bây giờ lại bị một người mới của Hắc Ưng thắng trước một điểm, tự nhiên trên mặt có chút không nhịn được.
- Vâng, huấn luyện viên.
Lý Ngữ lên tiếng, hít sâu một hơi, lần nữa đứng lên đài đối chiến.
Mỗi một trận đều theo quy tắc ba thắng hai thua, một phương phải lấy được ba điểm thắng trước, bây giờ Lý Ngữ mới thua một điểm.
Trận đấu một lần nữa bắt đầu, Văn Tú Tú tiếp tục tường thuật:
- Thoạt nhìn thì vận may của tuyển thủ Hắc Quyền Hoàng Đế cũng không tệ, mở màn liền lấy được một điểm, tuyển thủ Lý Ngữ có chút quá sơ suất...
Bành!
Lời của Văn Tú Tú còn chưa nói hết, lại thấy Lý Ngữ bị một quyền nện bay ra ngoài, còn kèm theo đặc hiệu bị đánh bay lên không trung.
Văn Tú Tú đã ngây dại rồi, người xem tường thuật trực tiếp đều giống thế, nếu như quyền thứ nhất vừa rồi còn có thể nói là do Lý Ngữ khinh thường, nhưng mà quyền thứ hai này lại giải thích như thế nào đây.
Nguyên bản vẫn còn có người tranh luận với sinh viên trường quân đội Hắc Ưng, thoáng cái đều tắc họng, bên trên bình luận thậm chí chỉ còn lại thanh âm ủng hộ Hắc Ưng.
- 666...
- Tôi phục đòn hắc quyền này ah.
- Tuyển thủ Hắc Quyền Hoàng Đế này từ đâu tới, có chút mạnh đấy.
- Liên tục hai đòn hắc quyền, Phong Ngữ Giả thậm chí ngay cả một quyền đều không nhìn ra, thật sự là quá yếu.
- Tiểu tử kia còn huênh hoang, liền giơ tay lên cũng không làm, đều bị đánh ra hiệu quả bay lên không trung, ha ha.
- Đại thần chính là đại thần.
...
Văn Tú Tú đã có chút không dám tường thuật tiếp, chờ cho Lý Ngữ lên đài một lần nữa, cô ta đã không còn tự tin giống như lúc trước nữa:
- Thực lực của tuyển thủ Hắc Quyền Hoàng Đế rất không tệ, đây là một cuộc chiến long tranh hổ đấu...
OÀ..ÀNH!
Lại là một tiếng nổ vang, lần này Lý Ngữ giơ tay lên chống đỡ, không bị đánh ra đặc hiệu bay lên không trung, nhưng hệ thống vẫn gia trì một cái hiệu quả Lý Ngữ bị đánh trượt bay ra xa mười mấy mét, hai chân còn ma sát với mặt đất bắn ra tia lửa.
Mặc dù chỉ là đặc hiệu, nhưng vẫn khiến rất nhiều người xem nhiệt huyết sôi trào.
- CMN! Liên tục ba đòn hắc quyền đánh bể Phong Ngữ Giả, quá trâu bò ah.
- Thật lợi hại, thậm chí còn liên tục dùng ba đòn hắc quyền, Phong Ngữ Giả đều không nhìn ra sơ hở.
- Hắc Quyền Hoàng Đế này rốt cuộc có lai lịch gì?
- Quá sôi nổi, tuyển thủ của trường quân đội Thánh Đức đối mặt với nhân vật mới của Hắc Ưng vậy mà một điểm cũng không lấy được đã bị đánh bại.
- Tuyển thủ trẻ tuổi chính là có tố chất tâm lý không tốt, quyền thứ nhất bị đánh cho choáng váng rồi, về sau thậm chí còn phán đoán sai lầm, Hắc Quyền Hoàng Đế kia liên tục ra hắc quyền, thậm chí ngay cả trốn cũng không biết trốn.
- Chỉ thắng một người mới, chúng mày đắc ý cái gì, trận tiếp theo sẽ do Vương Dương Quân kinh nghiệm phong phú xuất hiện, sẽ cho chúng mày biết rõ lợi hại.
- Ngoài miệng không có lông, làm việc không tốn sức. Người trẻ tuổi vẫn chưa được a, tố chất tâm lý quá kém.
...
- Tiểu Ngữ, chuyện gì xảy ra thế? Rõ ràng là đối phương đã liên tục ra hắc quyền, làm sao cậu vẫn kiên trì đi đỡ thế?
Sắc mặt của Hứa Vân Địch có chút khó coi.
Người mà anh ta coi trọng, lại bị nhân vật mới của Hắc Ưng thắng 3-0 trực tiếp đá ra ngoài, khiến cho mặt của anh ta có chút không biết giấu đi đâu.
- Xin lỗi huấn luyện viên.
Trong lòng Lý Ngữ phát khổ, y cũng biết tỷ lệ đối phương liên tục ra hắc quyền rất lớn, nhưng mà y nhìn thế nào đi nữa, đều chỉ đoán ra là Hàn Sâm đánh bạch quyền, thật sự khó có thể bước ra tránh.
Loại cảm giác này giống như là đối diện có một chiếc xe hơi xông lại, anh phán đoán đối phương sẽ dừng lại, nhưng lúc nhìn thấy xe đang cao tốc lao tới, trong lòng anh sẽ khẳng định là ô tô sẽ nổi đụng tới mình, cho nên không nhịn được đi tránh né.
Trên tâm lý Lý Ngữ cho rằng rất có thể là Hàn Sâm sẽ ra hắc quyền, nhưng khi nhìn thấy Hàn Sâm ra quyền, lại lý tính phán đoán một quyền này của đối phương là bạch quyền, cuối cùng tín nhiệm đối với sức phán đoán của mình lớn hơn cả phán đoán dựa trên kỹ thuật, cho nên Lý Ngữ vẫn lựa chọn chống đỡ quyền của Hàn Sâm, kết quả là thất bại thảm hại.
- Không cần buồn, xem tôi báo thù cho cậu.
Vương Dương Quân lại cười ha ha một tiếng, vỗ vỗ bờ vai Lý Ngữ đi lên sàn đấu.
- Nhớ kỹ, đối phương đã gọi là Hắc Quyền Hoàng Đế, xem ra hắn rất tự tin đối với hắc quyền của mình, ở trên hắc quyền quả thật rất có thành tựu, tiểu tử cậu cẩn thận một chút, phát hiện không đúng liền trực tiếp tránh ra.
Hứa Vân Địch dặn dò.
- Đã hiểu.
Vương Dương Quân gật đầu, người đã ngồi lên máy mô phỏng 3D, tiến vào trong đấu trường.
Vương Dương Quân vô cùng tự tin, Lý Ngữ không nhìn ra quyền thế chính thức của đối phương, đó là bởi vì kinh nghiệm của cậu ta còn chưa nhiều, nhưng Vương Dương Quân đã tham gia không biết bao nhiêu giải đấu rồi, sao có thể lật thuyền trong khe cống ngầm nhỏ này được.
- Thằng ranh, bây giờ sẽ cho mày thấy một chút thực lực chân chính của Thánh Đức, Hắc Quyền Hoàng Đế quái gì, đánh cho mày thành hắc quyền thái giám luôn.
Vương Dương Quân lòng tin mười phần đứng đối diện với Hàn Sâm.
Bởi vì thể chế thi đấu xa luân, Vương Dương Quân lên sàn đấu tiếp theo Lý Ngữ, cho nên y trực tiếp bị phán định là phương thức phòng thủ, đây cũng là cách để đền bù tổn thất đối với phía liên tục tác chiến.
- Phong Ngữ Giả thua ở khía cạnh kinh nghiệm chưa đủ, Vương Dương Quân là lão tướng có kinh nghiệm phong phú, chỉ sợ chiến thuật của Hắc Quyền Hoàng Đế sẽ không còn hiệu quả như vậy nữa.
Giọng điệu của Văn Tú Tú đã không còn khẳng định như trước nữa, hoàn toàn không nắm chắc.
Nhưng mà cô vẫn cho rằng Vương Dương Quân có tỷ lệ thắng lớn hơn một chút, vẫn đánh giá khá cao trường quân đội Thánh Đức.
- Cô ta lại nói tiếp kìa.
Khúc Lệ Lệ hầm hừ nói.
- Kệ cô ta nói đi, sự thật sẽ chứng minh tất cả.
Lúc này Kỷ Yên Nhiên đã bình tĩnh lại, Hàn Sâm đã đồng ý với cô là sẽ thắng, cô cũng tin tưởng Hàn Sâm nhất định sẽ thắng.
Trận đấu bắt đầu một lần nữa, Hàn Sâm vẫn trực tiếp đánh ra một quyền, thoạt nhìn vô cùng hùng hổ.
Vương Dương Quân cẩn thận nhìn, giống như Lý Ngữ lúc trước, ở trên chi tiết, tỉ mỉ có thể thấy được, đây cũng là một đòn bạch quyền hư lực, dựa theo phán đoán của Vương Dương Quân, trực tiếp đứng ở tại chỗ căn bản không cần né tránh.
Nhưng lúc xem đối chiến vừa rồi giữa Lý Ngữ và Hàn Sâm, Vương Dương Quân lại thầm nghĩ trong lòng:
- Vừa rồi Lý Ngữ cũng bởi vì như vậy mà ăn trọn ba đòn hắc quyền, bị trực tiếp đào thải, mình không thể phạm sai lầm tương tự được.
Nghĩ đến đây, Vương Dương Quân liền không quan tâm, trực tiếp lui về phía sau một bước, tránh một quyền này của Hàn Sâm.
- Vương Dương Quân đúng là Vương Dương Quân, mục tiêu chiến thuật rất rõ ràng, lực chấp hành cũng rất đúng chỗ, một đòn này hẳn là...
Văn Tú Tú đang kích động tường thuật, nhưng mà lời nói còn chưa nói hết thì đã dừng lại.
Đô!
Một quyền này của Hàn Sâm ngưng ở trên không trung, mà bên trên máy phán định lại sáng lên màu trắng tiêu chí của bạch quyền.
- Sao lại là bạch quyền!?
Văn Tú Tú mở to hai mắt nhìn nghẹn ngào kêu lên.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận