Nhưng sự kinh ngạc cũng chỉ thoáng qua tức thì, tâm cảnh của Nạp Lan Thừa Nặc đã sớm khôi phục trạng thái không hề bận tâm, cho dù không nhìn ra tạp niệm trong lòng Hàn Sâm, nhưng mà y vẫn có thể xem thấu thân thể Hàn Sâm.
Thân thể xác thực có thể làm ra rất nhiều biểu hiện gạt người, nhưng mà ở dưới Bất Động Minh Vương Chú của cậu ta, cơ hồ có thể hiểu rõ tình huống phát lực của mỗi một tấc bắp thịt trên thân thể Hàn Sâm, muốn ở duới tình huống như thế lừa gạt Nạp Lan Thừa Nặc, cơ hồ là chuyện không thể nào.
Dù sao thì muốn phát ra thực kình, nhất định sẽ tác động tới mỗi bộ phận cơ bắp, thứ này thì không có cách nào giả bộ được, đối với Nạp Lan Thừa Nặc mà nói, phán đoán như vậy cũng không khó.
Hàn Sâm ở trong mắt Nạp Lan Thừa Nặc cũng không có bí mật đáng kể gì, tất cả các phương hướng bắp thịt phát lực, thậm chí là tốc độ hô hấp đều chiếu vào trong nội tâm Nạp Lan Thừa Nặc.
- Bạch quyền.
Nạp Lan Thừa Nặc làm ra phán đoán của mình, không nghi ngờ chút nào là bạch quyền, tất cả cơ bắp dùng để phát lực, Hàn Sâm căn bản không dùng đến, không có khả năng đánh ra hắc quyền.
Mặc dù Nạp Lan Thừa Nặc phán định đây là bạch quyền, nhưng vẫn giơ hai tay lên chống đỡ, đó cũng không phải là bởi vì cậu ta không có có lòng tin đối với phán đoán của chính mình, mà là bởi vì cậu ta tôn trọng đối thủ.
Theo Nạp Lan Thừa Nặc, Hàn Sâm đúng là một người đặc biệt trong số những người cậu ta thấy qua, năng lực ngụy trang phát lực rất mạnh, nhưng mà năng lực ngụy trang như vậy còn chưa đủ để lừa gạt cậu ta, trong những đối thủ mà cậu ta đã gặp, người có thể ngụy trang không hề có sơ hở nào, cũng chỉ có quái vật của trường quân đội Trung Ương.
Đó là một tên đáng sợ có thể triệt để đem hắc quyền đánh thành bạch quyền, bạch quyền đánh thành hắc quyền, so sánh với người kia, Hàn Sâm hiển nhiên ngụy trang còn chưa đủ hoàn mỹ.
Bành!
Nạp Lan Thừa Nặc đang nghĩ ngợi, sắc mặt lại đột nhiên thay đổi, quyền này của Hàn Sâm đánh lên trên cánh tay của cậu ta, cứ thế mà đẩy cậu ta lui ra xa ba mét, phán định trên màn hình sáng lên là một dấu hiệu của hắc quyền.
- Là hắc quyền!
Thân thể của Nạp Lan Thừa Nặc hơi chấn động một chút.
Người xem cuộc chiến hoàn toàn im lặng, cái miệng nhỏ nhắn của Văn Tú Tú hé rộng ra, cả buổi vẫn chưa khép lại được, tròng mắt đều sắp trợn lồi ra rồi, bây giờ cô ta không có biện pháp nào tin tưởng, Hàn Sâm vậy mà dẫn trước một điểm, liền Nạp Lan Thừa Nặc cũng bị Hàn Sâm lấy được một điểm.
- Chuyện này không có khả năng!
Khuôn mặt Hứa Vân Địch cũng lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi, ngoại trừ quái vật của trường quân đội Trung Ương kia, anh ta còn chưa từng thấy qua Nạp Lan Thừa Nặc mất điểm khi đối mặt với đối thủ ở hạng mục Hắc Bạch Quyền này.
Sau yên lặng ngắn ngủi, người xem cuộc chiến bên trên Internet cũng đã có chút điên cuồng.
- Ôi trời ơi!!! Thật sự là quá nổ tung, đối mặt với Nạp Lan Thừa Nặc vậy mà vẫn lấy được một điểm.
- Đây là muốn thắng năm trận liên tiếp hay sao?
- Thánh Đức sắp nổ tung rồi.
- CMN quá mạnh, thằng này không chỉ biết chơi chiến giáp, Hắc Bạch Quyền cũng là đẳng cấp phi nhân loại!
- Hắc Quyền Hoàng Đế... nếu như hắn có thể đánh bại Nạp Lan Thừa Nặc, tôi thừa nhận hoàng đế này.
- Hoàng đế đại nhân đang lên, thỉnh nhận lấy đầu gối của tiểu nhân.
- Chúng mày gấp cái gì, mới một điểm mà thôi, chỉ là bắt đầu.
- 666...
Khu vực bình luận lập tức nổ tung rồi, sau đó đã rậm rạp chằng chịt không thấy rõ đến cùng là đang nói cái gì, quá nhiều người kích động đang gõ bình luận lên.
Ngoại trừ trong cuộc thi giữa các trường quân đội gặp phải trường quân đội Trung Ương, đã quá lâu bọn họ chưa từng thấy Nạp Lan Thừa Nặc bị thất bại.
Sinh viên Hắc Ưng đã sớm hoan hô rầm trời, Kỷ Yên Nhiên càng là hưng phấn tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, bọn lão Thạch đều kêu lớn lên.
Bạch Dịch Sơn thì lại lộ ra biểu lộ thú vị, sờ lên cằm tự nói:
- Chuyện này thú vị rồi, một người có được năng lực nhìn nhận tinh khiết hoàn mỹ, giống như Thẩm Phán Thiên Sứ của Thiên Đường, một người khác có được lực khống chế tuyệt cường, giống như là Ác Quỷ xảo trá từ trong địa ngục bò ra, đến cùng là ai có thể mạnh hơn một bậc đây?
Trên đấu trường, Nạp Lan Thừa Nặc đã sớm khôi phục bình tĩnh, thất bại như vậy còn chưa đủ để dao động tín niệm của cậu ta, nhưng mà Nạp Lan Thừa Nặc cũng phải thừa nhận, cậu ta đã xem thường Hàn Sâm.
Kỹ thuật của Hàn Sâm xác thực không hoàn mỹ bằng quái vật của trường quân đội Trung Ương kia, nhưng mà hắn lại càng thêm âm hiểm xảo trá, sơ hở của hắn có lẽ mới là chỗ hắn mạnh nhất.
- Cậu rất mạnh.
Nạp Lan Thừa Nặc lần nữa đứng ở trước mặt Hàn Sâm nói ra.
- Cảm ơn.
Hàn Sâm thản nhiên tiếp nhận lời ca ngợi của Nạp Lan Thừa Nặc.
- Đến đây đi.
Ánh mắt của Nạp Lan Thừa Nặc bình tĩnh như nước, hoàn toàn không có chấn động do thất bại lần trước mà có dao động cảm xúc.
Hàn Sâm cũng không khách sáo, lại đánh qua một quyền, một quyền này nhìn như thông thường, lại hấp dẫn ánh mắt của ngàn vạn người, tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn chằm chằm vào quả đấm của Hàn Sâm.
Bên trong rất nhiều người này, Nạp Lan Thừa Nặc là người trong cuộc lại bình tĩnh nhất, lạnh nhạt nhìn một quyền này của Hàn Sâm đang đánh tới.
Cơ hồ là một quyền giống vừa rồi như đúc, thoạt nhìn vẫn là một hư lực bạch quyền, mặc kệ là phán đoán theo mặt nào của thân thể Hàn Sâm, đây đều là bạch quyền, phía trên một quyền này không có khả năng ẩn chứa trình độ lực lượng đạt tới hắc quyền.
Vẫn có rất nhiều sơ hở, nhưng mà bây giờ Nạp Lan Thừa Nặc đã biết, trên thực tế Hàn Sâm có năng lực khống chế cơ bắp thân thể vô cùng đáng sợ, người bình thường căn bản không có khả năng phát hiện ra sơ hở, có lẽ đúng là bẫy rập mà Hàn Sâm bày ra cho cậu ra.
Nhưng mà Nạp Lan Thừa Nặc cũng không bởi vậy mà bối rối, cho dù nhìn không ra một quyền này của Hàn Sâm rốt cuộc là hắc quyền hay là bạch quyền, nhưng Nạp Lan Thừa Nặc vẫn có biện pháp làm ra phán đoán hợp lý.
Đó chính là phán đoán đối với chính Hàn Sâm, Hàn Sâm có thể lấy loại tài khoản Hắc Quyền Hoàng Đế này, đủ thấy hắn là một người có được tự tin tuyệt đối, hơn nữa từ bốn trận lúc trước, cũng đã nghiệm chứng Hàn Sâm đúng là một người cực kỳ tự phụ.
Trên thực tế bốn cuộc tranh tài lúc trước, Nạp Lan Thừa Nặc đều xem xét tỉ mỉ, dùng năng lực hiểu rõ lòng người của cậu ta, rất dễ dàng có thể nhìn ra, lúc Hàn Sâm ra quyền cũng đã lộ ra nụ cười thắng lợi, mặc dù khóe miệng chỉ là rất lơ đãng hơi vểnh lên, nhưng lại đem sự tự tin trong nội tâm của hắn hiển lộ ra không thể nghi ngờ.
Đồng thời Nạp Lan Thừa Nặc còn chú ý tới một chi tiết khác, liền chính Hàn Sâm cũng không chú ý tới.
Bốn cuộc tranh tài của Hàn Sâm, tổng cộng đánh ra mười hai quyền, trong đó chỉ có ba quyền là bạch quyền, những quyền khác đều là hắc quyền, mà Nạp Lan Thừa Nặc đã cẩn thận quan sát thấy một chi tiết, mỗi lần Hàn Sâm đánh ra hắc quyền và bạch quyền, mặc dù đều sẽ lộ ra một nụ cười thắng lợi.
Thế nhưng mà lúc hắn sử dụng hắc quyền, đường cong ở khóe miệng sẽ cong hơn một chút, người bình thường căn bản không nhìn ra khác nhau ở chỗ nào, cũng chỉ có người có năng lực mạnh mẽ như là Nạp Lan Thừa Nặc, dưới tình huống quan sát cẩn thận, mới có thể nhìn ra một chút mánh khóe.
Nạp Lan Thừa Nặc tinh tường, đây cũng là một loại khoái cảm lúc Hàn Sâm dùng hắc quyền đánh trúng người khác, cho nên trong lòng hơi có chút mong đợi hưng phấn, mới có thể khiến cho đường cong lúc mỉm cười kia hơi cong hơn một chút như vậy.
Mà hiện tượng nhỏ bé này, ở một quyền lúc trước, Nạp Lan Thừa Nặc đã được nghiệm chứng, hoàn toàn không hề sai, lúc Hàn Sâm đánh ra một đòn hắc quyền kia, đều lộ ra dáng tươi cười như vậy.
- Tuyệt đối sẽ không hề sai, một quyền này là bạch quyền.
Trong mắt Nạp Lan Thừa Nặc lóe lên tia sáng lăng lệ, hai tay giao ở trước mặt, chặn quả đấm của Hàn Sâm.
Hàn Sâm bây giờ lộ ra nụ cười, đúng là loại đường cong mỉm cười lúc hắn đánh ra bạch quyền.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận